LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 433

Đúng là chồng mình cũng có chút tiền bạc, nhưng tiền bạc cũng là nhờ lợi dụng chức vụ mà có, giờ đã bị đuổi khỏi quân tịch rồi.

Một bên vài trăm triệu một bên mấy chục tỉ, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác.

Hơn nữa cô cũng không tin chồng mình chính là người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đó.

Nếu đúng như thế, sao anh phải mang mặt nạ làm gì chứ?

Hứa Tinh cười nói: “Tớ cũng tin là không phải. Chuyện đúng như thế thì cũng quá trùng hợp rồi. Nếu có trường hợp hy hữu như vậy, Sở Sở, đừng trách người chị em này ra tay cướp chồng nhé.”

“Con nhỏ chết tiệt này, bao nhiêu năm rồi mà tính cách vẫn như vậy, thích thì lấy đi, dù sao anh chồng Giang Thần ở nhà cũng tệ muốn chết, ngày nào cũng biếng nhác, một chút chí cầu tiến cũng chẳng có, đến tiền hút thuốc cũng phải xòe tay xin vợ.”

“Được rồi, nếu cậu cũng đến tập đoàn Giang Long, vậy chúng ta cùng nhau gặp anh ta đi, nhìn xem người mà cậu đã cứu mười năm trước rốt cuộc là ai, xem người đó có phải bạn trai Giang Thần của tớ không.”

Nghe thấy thế, Đường Sở Sở cũng có chút nảy sinh lòng mong đợi.

Mong đợi gặp người mình đã ra tay cứu mười năm trước.

Mong đợi được tận mắt nhìn thấy người đã quậy bốn gia tộc lớn đến gà chó không yên này.

Trong một gian phòng làm việc sang trọng nằm tại tầng trệt tập đoàn Giang Long, Giang Thần đã thay một bộ âu phục mới tinh cả mấy trăm vạn.

Tần Sương đang chỉnh cà vạt giúp anh.

Thay đồ xong, khí chất của anh trong nháy mắt đã thay đổi đến long trời lở đất.

Trước kia anh là một người nội trợ trong gia đình.

Bây giờ thật sự trông giống một doanh nhân thành đạt.

“Cậu… Cậu chủ?”

Giúp Giang Thần thắt cà vạt xong, Tần Sương ngẩng đầu nhìn anh, nét mặt cô ta thoáng hoài nghi: “Sao cậu chủ phải che giấu thân phận của mình thế?”

Giang Thần chỉ mỉm cười mà không giải thích gì cả.

Chính anh cũng chẳng hiểu vì sao.

Có lẽ chỉ là muốn trải nghiệm một cuộc sống bình thường mà thôi.

Lúc này, Tần Niên tiến vào.

“Cậu chủ, cô Sở Sở đã đến rồi, đi theo cô ấy còn một người tên là Hứa Tinh, bảo là đến ứng tuyển chức phó tổng giám đốc, cũng muốn gặp mặt cậu.”

“Hứa… Hứa Tinh?”

Giang Thần hơi sững người.

Trong đầu thoáng hiện lên một bóng dáng.

Mười năm trước, khi anh vừa tốt nghiệp trung học, anh quen biết một nữ sinh cùng trường tên là Hứa Tinh, hai người qua lại cũng được tầm nửa năm. Tình yêu thời thanh xuân tuy dở dang, nhưng cũng thật khó quên.

Giang Thần lắc đầu, thầm nghĩ: “Không trùng hợp vậy chứ?”

Tần Niên hỏi: “Cậu chủ, cả hai người đều muốn gặp cậu chủ, lại còn đi chung, cậu chủ muốn gặp cả hai người một lúc hay là gặp riêng?”

Ngẫm nghĩ một chút, Giang Thần nói: “Bảo Sở Sở vào trước đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc