LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 439

Đối mặt với châm chọc đến từ bạn gái cũ, anh cũng không nhiều lời làm gì.

Đường Sở Sở cười đùa theo: “Hứa Tinh, người tốt như thế cậu phải nắm cho chặt đấy, tớ thì có chồng rồi, không quen người khác đâu.”

Thấy Đường Sở Sở bảo vệ mình trước mặt người ngoài, Giang Thần thầm vui trong lòng.

Dù trong trái tim kia có người cô cứu, có người cứu cô, có cậu Giang bí ẩn, nhưng vẫn có vị trí cho mình.

Anh cảm thấy chuyện này bỗng có chút khôi hài. Không biết cuối cùng Đường Sở Sở yêu anh hơn, hay là yêu bản thể khác của anh hơn nhỉ?

Hứa Tinh nhìn Giang Thần.

Không phải cô ta xem thường Giang Thần, mà do Giang Thần thật sự quá tầm thường.

Người như thế căn bản không xứng với Đường Sở Sở.

Xem như từng là chị em thân thiết, cô ta tuyệt đối không để đóa hoa Đường Sở Sở này cắm trong bãi phân trâu Giang Thần được.

Cô ta muốn giới thiệu Đường Sở Sở cho Ngụy Tri cũng vì có chút tư tâm.

Vì Ngụy Tri đã theo đuổi Hứa Tinh mất mấy năm, cô ta vẫn một mực không đáp trả.

Tuy Ngụy Tri không tệ chút này, nhưng cô ta vẫn một lòng với mối tình đầu của mình, cứ có cảm giác rằng Giang Thần vẫn chưa chết.

Dù thế này cô ta cũng không thể nào ngờ Giang Thần đứng trước mặt chính là mối tình đầu ấy.

Giang Thần bị bỏng nặng, sau khi dung mạo được khôi phục cũng không còn giống như trước, khuôn mặt năm ấy đương nhiên chẳng thể đứng ở đây.

“Giang Thần, anh tự biết mình biết người một chút, nhìn lại bản thân mình đi, anh xứng với Sở Sở chỗ nào hả? Hay vầy đi, tôi cho anh hai trăm vạn chia tay nhé, cầm lấy hai trăm vạn dùng cho hợp lý một chút, nửa đời sau anh không cần phải lo ăn lo mặc nữa.”

Giang Thần chỉ khẽ cười.

Hứa Tinh này sao lại thay đổi thành một người ngang ngược như vậy.

Chuyện của anh với Đường Sở Sở, một người ngoài như cô ta cứ muốn can dự vào làm gì?

“Xin lỗi nhé, tôi từ chối, hai trăm vạn không phải thứ có thể so với Sở Sở, dù có đưa hai trăm tỉ tôi cũng sẽ không bỏ cô ấy.”

Giang Thần quả quyết từ chối.

Còn Hứa Tinh vẫn lựa chọn xem thường anh, cô ta kéo lấy tay Đường Sở Sở: “Sở Sở à, mấy năm rồi chúng ta không có gặp, chúng ta đi vòng vòng chơi nhé.”

Nói rồi, cô ta lập tức kéo Đường Sở Sở đến một khu đậu xe cách đó không xa.

Đường Sở Sở xoay người vẫy tay nói với Giang Thần: “Anh cứ về trước đi nhé.”

Giang Thần cũng không đuổi theo.

Thấy Đường Sở Sở bước lên chiếc xe sang giá trị liên thành, anh đưa tay sờ mũi, lẩm bẩm: “Nhà họ Hứa này cũng có tiền thật.”

Mười năm trước, anh và Hứa Tinh quen nhau hơn nửa năm.

Anh chỉ biết Hứa Tinh là cô chủ con nhà giàu, ngày nào cũng có xe sang đưa rước, nhưng nhà họ Hứa có bao nhiêu tiền anh cũng không rõ.

Giang Thần cũng không suy nghĩ nhiều làm gì.

Bình luận

Truyện đang đọc