NGHỊCH TẬP Ở RỂ

Diệp Vô Phong nói: “Thực ra lúc ấy tôi bảo các cô rời đi, cũng là hy vọng các cô không cản trở đến việc tôi phát huy. Nhưng sau tôi lại bắt đầu lo lắng, tôi lo lắng các cô gặp phải đối thủ càng mạnh hơn. May mắn là đối phương xem nhẹ các cô! Các cô cứ quay về công ty đi, ở đó an toàn một chút. Thời kỳ đặc biệt như bây giờ, lúc nào cũng phải cảnh giác.”

“Được, tôi biết rồi.” Bạch Nhạn Phi đáp lại, nơi m3m mại nhất trong lòng bị Diệp Vô Phong chạm tới, cô ta lại có chút muốn khóc.

Được anh yêu thương, quan tâm, hóa ra cảm giác đó lại tuyệt vời như thế.

Về tới công ty, Tiêu Sắc vừa thấy Diệp Vô Phong đến, liền vội vàng đi tới: “Diệp tiên sinh, năm người nhà Mộ Dung đều là cao thủ tuyệt đỉnh cả! Hơn nữa bọn họ còn có Thiết Lôi, Xa Luân Chiến nữa đúng không?”

Tiêu Ngưu Nhi nghe lời này, cũng mở to mắt, nhếch lỗ tai lên lắng nghe tình hình chiến đấu của Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong gật đầu: “Đúng thế, ngoại trừ Mộ Dung Hào Giang và Bát Tí Hải Thần ra thì tổng lực của gia tộc Mộ Dung cơ bản là đều tới cả. Bọn họ cùng lên một lúc luôn……”

“Hả?” Tiêu Sắc, Bạch Nhạn Phi, Lâm Thư Âm giật nảy mình, ánh mắt của ba cô gái không hẹn mà cùng hướng về phía Diệp Vô Phong đánh giá qua lại.

Diệp Vô Phong nhún vai: “Yên tâm đi, tôi không bị thương.”

Tiêu Ngưu Nhi ra sức gật đầu: “Diệp tiên sinh! Anh quá lợi hại rồi! Không bị thương là tốt rồi!” Không biết như thế nào, Tiêu Ngưu Nhi nói tới đây, thế mà âm thanh có chút nghẹn ngào. Truyện Sắc

Lâm Thư Âm cũng mở to đôi có chút ướt át: “Đúng thế, trở lại là tốt, đáng để chúc mừng! Mọi người mau đi ăn cơm thôi!”

La Tiểu Đông chỉ là một công nhân bình thường của Hoa Cường, lúc nghe đến việc Diệp tiên sinh ở cấp cao lại vì anh ta mà bị cao thủ của gia tộc Mộ Dung tấn công ngây người một lúc lâu.

Anh ta không biết biểu đạt ra sao, lại rơi nước mắt: “Tôi thiếu chút nữa đã hại Diệp tiên sinh rồi.”

Nhóm công nhân của Hoa Cường đều cảm thấy an tâm, bây giờ Hoa Cường đã là sải bước lớn tiến về phía trước, đột nhiên sức mạnh tăng lên mấy chục lần, phúc lợi của công nhân cũng vì thế mà cao hơn, có thể chống lại gia tộc giàu nhất Hoa Hải là gia tộc Mộ Dung!

Mà tất cả những thay đổi này, đều là vì sự tồn tại Diệp tiên sinh.

Ở trong cảm nhận của mọi người, Diệp tiên sinh chính là cội nguồn của niềm hạnh phúc, là trụ cột của công ty Hoa Cường.

Chính vì thế, bây giờ lúc mỗi công nhân làm việc trong tổng công ty Hoa Cường nhìn thấy Diệp tiên sinh, đều mang theo sự sùng bái phát ra từ nội tâm, bởi vì có sự khao khát đối với tương lai, nhóm công nhân làm việc càng chăm chỉ, càng tình nguyện bỏ ra công sức của mình.

Cho dù là hai chị em Tiêu Sắc vừa mới gia nhập công ty, cũng đem tất cả hy vọng ký thác trên người Diệp Vô Phong, coi anh như cứu tinh của mình.

Bốn trong năm người của gia tộc Mộ Dung, hơn nữa còn có cả Thiết Lôi, Diệp Vô Phong có thể trở về mà không chút hao tổn, quả thật có thể so với thần rồi.

“Thiết Lôi, con bị thương đấy à?” Bát Tí Hải Thần đang vui vẻ phẩm trà, nhìn thấy Thiết Lôi đi đường có chút lảo đảo, không khỏi nheo mắt hỏi: “Lấy thần lực trời sinh và trình độ võ nghệ của con, ai có thể động được đến con thế hả?”

Bình luận

Truyện đang đọc