NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Hiện tại mọi người đều biết cô ấy đã nhận được vai diễn này, mặc kệ là ở trên mạng hay là trên trang web trường bọn họ, tin tức này đều đã truyền bá rộng rãi.

Đến lúc này lại nói muốn thay người khác, không thể nghi ngờ là ở trên mặt cô ấy hung hăng mà quăng một bạt tai.

Mạc Thi Vận muốn hỏi Tiền thiếu phu nhân, có phải hay không bởi vì có người ở giữa làm khó dễ.

Nhưng lời nói ở trong cổ họng một hồi thật lâu, vẫn là nuốt trở vào.

Cắt đứt điện thoại Mạc Thi Vận cố nén đau khổ trong lòng, đi trở về nhà ăn.

Khoảnh khắc đi vào nhà ăn, cô ấy nhìn đến chỗ ngồi của cô ấy cùng với Chu Toa còn các bạn học chung quanh thì đều đang nhìn cô ấy.

Cô ấy tựa hồ có thể từ trong ánh mắt bọn họ nhìn thấy đối với cô là sự trào phúng.

Bọn họ đều đang chê cười cô đi?

Vừa mới nhận được một vai diễn đã bị người khác đoạt đi rồi.

Mạc Thi Vận ánh mắt lại rơi xuống trên người Giản Nhất Lăng.

Giản Nhất Lăng lại chỉ chuyên chú mà ăn cơm, vẫn chưa nhận thấy được sự biến hóa chung quanh.

Giản Nhất Lăng cùng Hồ Kiều Kiều cũng đều không có chú ý qua official weibo của đoàn làm phim kia, cho nên các cô còn không biết chuyện nhân vật của Mạc Thi Vận đã bị đổi.

Thẳng đến khi Mạc Thi Vận nhìn chằm chằm chính mình, Giản Nhất Lăng mới ngẩng đầu lên.

Cùng Mạc Thi Vận tầm mắt nhìn thẳng vào nhau, Giản Nhất Lăng cảm giác đối phương tựa hồ đối với mình có chút địch ý.

Giản Nhất Lăng tự giác từ lúc xuyên qua cho đến nay, cùng Mạc Thi Vận cơ hồ không có giao thoa.

Cô cũng không có ý nghĩ gì đối với Tần Xuyên, đối với Mạc Thi Vận càng không có ghen ghét.

Chu Toa hậu tri hậu giác mà thấy được tin tức trên Weibo, sau đó kinh hô ra tiếng.

"Thi Vận, sao lại thế này? Nhân vật của cậu như thế nào lại bị đổi đi?"

Thanh âm của cô ta đem cảm xúc Mạc Thi Vận che giấu hoàn toàn theo ra tới, chính mình nhiều ngày bận rộn cùng chờ mong, mẹ cô kỳ vọng cùng vất vả, đủ loại cảm xúc nảy lên trong lòng, nước mắt không biết thế nào mà từ trong ánh mắt chạy ra tới.

Mạc Thi Vận không muốn khóc, nhưng vào lúc cái đồ vật đáng lẽ đã có được lại đột nhiên tan biến và sụp đổ, cô ấy không thể không bị sự ủy khuất toàn bộ bao trùm suy nghĩ của mình.

Mạc Thi Vận vừa khóc lên, mọi người chung quanh đều choáng váng.

Chu Toa vội vàng tiến lên an ủi, "Thi Vận, cậu đừng khóc! Này.. Này.."

Chu Toa không biết nên an ủi Mạc Thi Vận như thế nào, đang lúc chân tay luống cuống lại thấy được Giản Nhất Lăng bên cạnh.

Căn cứ phản ứng của Mạc Thi Vận không khó suy đoán chuyện vai diễn của cô ấy bị đổi hơn phân nửa là do Giản Nhất Lăng giở trò quỷ.

"Giản Nhất Lăng, cô sao lại có thể làm như vậy? Cô biết Thi Vận nỗ lực nhiều như thế nào mới nhận được vai diễn này không? Cô có biết cậu ấy vì vai diễn này trả giá nhiều như thế nào không? Mà cô vì có thể làm nổi bật, mà chèn ép cậu ấy, cũng không tiếc hủy diệt sự nỗ lực vất vả của cậu ấy để đổi lấy vai diễn này! Cô như vậy thật quá đáng! Có tiền có thế liền có thể làm xằng làm bậy như vậy sao, liền có thể chà đạp thành quả lao động của người khác như vậy sao?"

Vốn dĩ bên trong nhà ăn chỉ có một số bạn học ngồi chung quanh Chu Toa bọn họ có thể nhìn thấy nghe được, hiện tại Chu Toa một hồi trách cứ, toàn bộ nhà ăn đều an tĩnh, mọi người đều nhìn về phía bên này.

Trong lúc nhất thời, cơ hồ ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Giản Nhất Lăng cùng Mạc Thi Vận.

Chu Toa không có bởi vì sự tình bị nháo cho lớn mà dừng lại, ngược lại muốn thừa dịp này, dứt khoát mà đem hành vi ác độc của Giản Nhất Lăng mà vạch trần ra tới, làm mọi người phân xử cho tốt.

"Thi Vận xuất thân không có tốt bằng cô, không có bối cảnh như cô, nhưng cậu ấy thật sự rất nỗ lực, cậu ấy có thành tích như ngày hôm nay đều là do cậu ấy chính mình từng bước một thành thật kiên định mà đi tới. Cô chỉ động động mồm mép là có thể có được những thứ mà cậu ấy muốn đạt được phải trả giá bằng rất nhiều nỗ lực, vậy mà cô, liền bởi vì một chút tâm lý ghen ghét, liền muốn phá hủy đi cậu ấy, cô thật sự thật quá đáng!"

Bình luận

Truyện đang đọc