Ở một bên khác, Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa cũng đi tới phòng học của các lớp năm nhất.
Bởi vì chỉ chuẩn bị cho mỗi phụ huynh một vị trí, chỗ ngồi của Giản Nhất Lăng thì Giản Thư Hình ngồi, còn Giản Duẫn Thừa liền đứng ở cửa.
Thời điểm chủ nhiệm lớp vào cửa, nhìn thấy đứng ở cửa có một vị đại soái ca, đã sửng sốt một chút.
Chủ nhiệm lớp vẫn là một lão sư tuổi còn trẻ chưa lập gia đình, nhìn thấy một vị đại soái ca như vậy, gương mặt không tự chủ được mà đỏ lên một chút.
Sau khi bắt đầu buổi họp phụ huynh, ánh mắt của không ít các vị phụ huynh trong lớp đều nhìn về phía Giản Duẫn Thừa.
Ngày hôm nay, các học sinh ở trường học với tư cách tình nguyện viên, hỗ trợ tổ chức buổi họp phụ huynh đã chụp lén Giản Duẫn Thừa rồi đưa ảnh chụp lên trên diễn đàn trường học.
[Trước lớp các bạn năm nhất có một siêu cấp đại soái ca, xin hỏi đây là phụ huynh nhà ai!]
Thực mau phía dưới có vô số bình luận.
[Ngọa tào, cũng quá soái đi! Hệ cấm dục a!]
[A, bá đạo tổng tài, tôi có thể!]
[Các bạn năm nhất, biết thì mau ra đây nhận một chút đi a, nếu không ai nhận thì tôi muốn nói! Tôi muốn đem về nhà đây! Đại chó săn! Ngao ô ngao ô ngao ô! 】
Sau khi mọi người suy đoán hơn nửa ngày, rốt cuộc cũng có người xác nhận.
[Đừng đoán nữa, đây là Giản Duẫn Thừa, anh cả của Giản Nhất Lăng.]
[A a a, ta hiện tại cùng Giản Nhất Lăng làm bằng hữu còn kịp không? ]
[Lầu trên, ngươi không phải muốn cùng Giản Nhất Lăng làm bằng hữu, ngươi là muốn làm chị dâu của Giản Nhất Lăng đi? ]
[Đừng nói các ngươi không muốn a! Dù sao nước miếng của ta cũng đã chảy tới bàn phím rồi!]
Mọi người chính là vui vẻ mà nghị luận, bỗng nhiên một cái bình luận ập tới.
[Các ngươi đừng nghĩ nhiều, người nam nhân này tính tình kém muốn chết, thập phần tự luyến, tự đại, tự cho là đúng! Từ nhỏ đến lớn tính tình kỳ quái! Bằng không các ngươi cho rằng hắn vì sao đến bây giờ còn không có bạn gái? ]
Tài khoản này miêu tả hơi khác so với những người khác, cảm giác người này đối với Giản Duẫn Thừa tương đối quen thuộc.
Thời điểm buổi họp phụ huynh kết thúc, hai cha con Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa còn tìm chủ nhiệm lớp của Giản Nhất Lăng để nói chuyện.
Đối mặt một già một trẻ hai đại soái ca này, chủ nhiệm lớp đều có chút ngượng ngùng.
Giản Thư Hình khách khách khí khí mà cùng chủ nhiệm lớp nói một chút chuyện học hành, cũng nhờ lão sư hỗ trợ chiếu cố cho con gái của ông.
Chủ nhiệm lớp liên tục đáp ứng.
Sau đó hai cha con Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa ở dưới lầu lớp học năm ba chờ Ôn Noãn, đợi rất lâu mới thấy Ôn Noãn đến.
"A Noãn, em làm cái gì vậy? Như thế nào trễ như vậy mới xuống tới?" Giản Thư Hình quan tâm mà dò hỏi vợ mình.
"Em vừa mới gặp chủ tịch ủy ban hội phụ huynh, em cùng bà ấy nói chuyện, sau này em sẽ dùng thân phận là đại biểu hội phụ huynh gia nhập ủy ban hội phụ huynh, sau đó thời điểm tuyển cử chủ tịch ủy ban hội phụ huynh em cũng sẽ tham dự."
Giản Duẫn Náo học năm ba, sang năm thì đã tốt nghiệp, Giản Nhất Lăng còn hơn hai năm, bà gia nhập ủy ban hội phụ huynh rất cần thiết.
Giản Thư Hình minh bạch ý tứ của vợ mình, vỗ nhẹ vợ mình an ủi, "Đừng quá vất vả, nếu thật sự không thích làm, liền không cần miễn cưỡng."
"Không miễn cưỡng, từ trước đến nay em không tham gia, là bởi vì em cảm thấy không cần thiết, không thèm để ý. Nếu em sớm biết rằng em nhường rồi lại nhịn sẽ làm cho con cái của em chịu thương tổn, em như thế nào sẽ nhượng bộ như thế."
Ôn Noãn đôi mắt ửng đỏ, trả lời thật sự kiên định.
Thật không phải vấn đề vất vả hay không vất vả.
Mà là bà không đi làm, liền có người muốn khi dễ đến trên đầu bọn họ!
Giản Thư Hình đang muốn mở miệng trấn an vợ mình hai câu.
Liền nghe được Ôn Noãn nói, "Đúng rồi, em phải trở về nấu canh."
Nghe được Ôn Noãn nói muốn nấu canh, Giản Thư Hình liền phát hoảng, sau đó đau khổ cho chính mình cùng Duẫn Mạch.