NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

"Con rốt cuộc sao lại thế này? Mẹ gọi điện thoại con không tiếp, gọi cửa cũng không mở!" Hà Yến thở phì phò chất vấn Giản Vũ Bác.

"Lúc con chơi cờ không thích người khác quấy rầy." Giản Vũ Bác trả lời.

"Con.. mẹ là mẹ con!"

"Mẹ đến có chuyện gì?" Giản Vũ Bác đạm mạc dò hỏi.

Tầm mắt như cũ ở trên bàn cờ, ngón trỏ mảnh dài cùng ngón giữa nhấc một quân cờ đen, đang chuẩn bị đặt xuống.

Giản Vũ Bác thái độ lạnh nhạt như vậy làm sự tức giận của Hà Yến bị chặn lại ở ngực, phun không ra được nuốt xuống cũng không xong.

"Vũ Bác, mẹ hỏi con, con lấy toàn bộ tài sản sở hữu của mẹ đi đầu tư vào một bộ phim có khả năng thua lỗ rất lớn là vì lý do gì? Và vì cái gì con muốn tìm Mạc Thi Vận làm nữ chính bộ phim này?"

"Cô ta là người mà mẹ nhìn trúng." Giản Vũ Bác trả lời.

"Con.. mẹ.. mẹ khi nào nói qua mẹ xem trọng cô ta?"

"Tài nguyên đều cho cô ta."

"Kia.. đó là hai chuyện khác nhau!" Hà Yến lại tức giận, "Mẹ nói con cung cấp tài nguyên cho cô ta, trợ giúp cô ta nổi tiếng, nhưng chưa nói cô ta.."

"Không xem trọng, vì sao phải đầu tư nhiều như vậy." Giản Vũ Bác nói chuyện như là một người máy không có cảm tình.

"Đây là chuyện quái quỷ gì vậy!" Hà Yến biểu tình cực kỳ khó coi, "Tóm lại, con đã nói muốn giúp mẹ nắm được tài sản của Giản gia! Con cũng không thể đánh mất tiền của mẹ như vậy, con nhanh chóng dừng quay bộ phim điện ảnh này lại đi!"

"Thời gian đã muộn." Giản Vũ Bác nhàn nhạt mà nói bốn chữ.

Nghe thấy bốn chữ này, Hà Yến cảm giác chính mình huyết áp tăng cao, "Vũ Bác, con đi một nước cờ này, là hại chết mẹ đó! Con như vậy còn như thế nào có thể cùng Giản Duẫn Thừa so đấu?"

Dựa theo ánh mắt đầu tư như vậy, là hoàn toàn không thể so với Giản Duẫn Thừa.

Hà Yến tức khắc hối hận, bà không nên bởi vì một chút lợi nhỏ ban đầu mà đem tài sản của mình giao vào tay nó.

Nó có cái tâm tư muốn giúp bà nắm được tài sản của Giản gia là chuyện tốt.

Nhưng bà nên sớm ý thức một chút! Vũ Bác vẫn luôn chơi cờ! Chuyện đầu tư nó căn bản là không hiểu!

Lúc trước có thể làm được như vậy chỉ do vận khí tốt!

Hà Yến hít sâu một hơi, "Mẹ mặc kệ, chuyện này cần thiết phải cứu lại, đó là tâm huyết của mẹ nhiều năm như vậy! Đặc biệt còn có cổ phần của mẹ, tuyệt đối không thể ném được!"

"Bất động sản, sau khi kết hôn ba cho mẹ; cổ phần, sau khi kết hôn ông nội cho mẹ, đây là tâm huyết?"

Hà Yến nghẹn lời.

Phần lớn tài sản hiện tại của bà xác thật đều là do Giản gia cấp cho.

Mà tiền bà trước kia thời điểm còn làm diễn viên kiếm được, mấy năm nay đã sớm tiêu xài hết rồi, bằng không cũng sẽ không tham ô tiền của quỹ từ thiện gia tộc.

Hà Yến hỏi lại Giản Vũ Bác, "Con hiện tại là có ý tứ gì? Con đây là đang trào phúng mẹ con sao? Con đánh mất tài sản của mẹ là có lý do?"

Giản Vũ Bác chậm rãi rơi xuống một quân cờ, sau đó mới quay đầu nhìn về phía Hà Yến.

"Con đáp ứng mẹ, sẽ giúp mẹ nắm được Giản gia, liền sẽ không nuốt lời."

Những lời này làm Hà Yến nguôi giận không ít, nhưng bà như cũ không cách nào tiêu tan, "Vũ Bác, con chịu giúp mẹ, mẹ thật cao hứng, nhưng mà con dùng phương pháp này thật sự không đáng tin cậy! Bộ phim điện ảnh này thật sự thực dễ dàng bị lỗ vốn!"

"Mẹ không có lựa chọn." Giản Vũ Bác nói.

Hà Yến nguyện ý hoặc là không nguyện ý, sự tình đều đã xảy ra.

Cung tên đã bắn thì không thể thu lại, toàn bộ tài sản của bà đã thế chấp ra ngoài.

Nếu bộ phim điện ảnh này thua lỗ, như vậy tài sản của bà cũng sẽ bị ngân hàng lấy mất.

"Được, được rồi, vậy con tốt nhất cầu nguyện bộ phim điện ảnh này có thể thuận lợi, bằng không ngôi nhà mà con sống từ nhỏ, cổ phiếu của mẹ cũng đều không còn! Tiền của mẹ về sau đều là của các con, con hiện tại đang hố chính là tiền của con có biết hay không?"

Bình luận

Truyện đang đọc