NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

"Lý tiên sinh, nếu ngài đồng thời đồng ý làm một cái trao đổi đối với phần tài sản của Tần Hoành Thuỵ tiên sinh, tôi có thể tăng thêm cho ngài hai ngàn vạn tiền mặt làm thù lao."

Tần Chí Cả muốn thừa dịp ba bên đều có mặt ở đây, đem mọi chuyện nói cho rõ ràng.

Một nhà Tần Hoành Thuỵ không dám tin tưởng mà nhìn Tần Chí Cả.

Ai có thể nghĩ đến, đều đã đến lúc này, Tần Chí Cả cư nhiên đột nhiên chạy ra tới, chỉ vì cổ phần Tần gia trên tay Tần Hoành Thuỵ.

"Ba?" Tần Du Phàm biết tâm tư của cha mình, nhưng mà cô trăm triệu lần không nghĩ tới, cha của cô đến lúc này còn muốn ra tới ngăn cản.

Bác cả lập tức liền phải đi làm phẫu thuật!

Ông ấy sao lại có thể tại thời điểm này chạy ra nói loại chuyện này?

"Du Phàm, ba đây đã suy nghĩ một cách giải quyết vấn đề tốt đẹp cho cả hai bên, cũng không muốn thương tổn đến bác cả của con!"

Sau đó Tần Chí Cả còn nói với Tần Hoành Thuỵ, "Anh họ, cổ phần của anh dù sao cũng phải giao ra, vậy giao cho em đi, tốt hơn là giao cho người ngoài đúng không? Anh cũng là người của Tần gia, anh nên minh bạch chuyện em lo lắng!"

Tần Hoành Thuỵ không có lời nào để nói, lời nói của Tần Chí Cả không sai, nhưng quy củ bệnh viện người ta cũng đã viết đến rõ ràng.

Khi tính mạng của con người chỉ còn là sợi chỉ, của cải của gia đình chỉ là để cứu lấy mạng sống của mình, Tần Chí Cả vẫn cố chấp tìm kẽ hở để kiếm lợi cho riêng mình.

Hành động như vậy, ít nhiều đều sẽ làm tổn thương người nhà Tần Hoành Thuỵ bọn họ.

Ngay cả Tần Du Phàm cũng như thế.

Lý Trác Gia trên mặt biểu tình bất biến, "Tần Chí Cả tiên sinh, nếu hôm nay tôi không ký lên phần thỏa thuận mà ông chuẩn bị, có phải ông liền không tính toán để chúng tôi rời đi hay không?"

Tần Chí Cả cau mày, "Lý tiên sinh, tôi cũng không muốn cùng các người trở mặt, tôi chỉ là hy vọng các người có thể đồng ý chút chuyện này mà thôi, tôi cũng không cho rằng chuyện này đối với các người có tổn thất cái gì."

Lý Trác Gia lại nói, "Ông cho rằng đối với chúng tôi không có tổn thất, vậy ông vì sao phải khăng khăng phải làm như vậy? Ông làm như vậy, chẳng lẽ không phải ý nghĩa đối với ông có thể có lợi sao? Kia đối với ông mà nói có thể có lợi, ông lại dựa vào cái gì để cho người khác tin tưởng, chuyện đó đối với họ là không có tổn thất?"

Lý Trác Gia vừa mới dứt lời, bốn năm chiếc màu đen xe thương vụ liền xuất hiện ở bốn phía bọn họ, nhân viên an ninh trên xe lục tục xuống.

Thành viên chủ chốt của bệnh viện Lạc Hải Sâm rất ít, còn không đến mười người.

Nhưng mà lúc ở bên ngoài đi lại, vì bảo đảm sự an toàn của thành viên chủ chốt, Lý Trác Gia vẫn mời một lượng lớn nhân viên an ninh.

Đặc biệt là lúc này đây viện trưởng của bọn họ cũng đang ở kinh thành.

Hiển nhiên, mọi người đều không có lường trước được, Lý Trác Gia sẽ mang nhiều người đến như vậy.

Bệnh viện Lạc Hải Sâm thần bí như thế nào, ngưu bức như thế nào, kia cũng chỉ là một cái bệnh viện, mọi người chưa từng nghĩ qua những mặt khác.

Đối mặt với hành động của bệnh viện Lạc Hải Sâm, Tần Chí Cả cảm giác được một tia áp lực.

Nhưng tên đã bắn không thể quay đầu, chuyện đã phát triển đến nước này, không thành công cũng phải tiếp tục.

Vợ của Tần Hoành Thuỵ khóc lóc chất vấn Tần Chí Cả, "Chí Cả, coi như là tôi cầu xin cậu. Cậu buông tha cho chúng tôi đi, chờ Hoành Thụy hết bệnh rồi, cậu lại đến trách cứ chúng tôi để cho cổ phần của Tần thị bị đưa ra ngoài chúng tôi cũng không có một câu oán hận, nhưng mà hiện tại, cầu xin cậu đừng ngăn trở chúng tôi! Chúng tôi một nhà tự nhận là không có làm chuyện gì có lỗi với cậu! Hiện tại Hoành Thụy bệnh nặng, cậu như vậy ngăn đón đường đi của chúng tôi, là đang hại Hoành Thụy đó!"

Bệnh của Tần Hoành Thuỵ càng nhanh chóng phẫu thuật xác xuất thành công càng cao.

Tần Du Phàm trong lòng rất là khổ sợ, cha của cô thật sự liền một chút cũng không quan tâm đến cảm thụ của cô sao?

Cô thực sự kính yêu bác cả họ! Phàm là ông ấy coi trọng cô một chút, đều không nên một chút đều không quan tâm đến sinh mệnh của bác cả họ!

Bình luận

Truyện đang đọc