NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Tần Xuyên cùng Mạc Thi Vận hẹn gặp ở một quán cà phê ở trung tâm CBD.

Lại lần nữa gặp mặt, Tần Xuyên đối với Mạc Thi Vận như cũ không có quá nhiều ấn tượng, nhưng mà cảm thấy cô có chút quen thuộc, giống như đã từng quen biết.

Bọn họ thật đã gặp mặt.

Đây là lần đầu tiên, Mạc Thi Vận có thể ngồi ở trước mặt Tần Xuyên như vậy.

Một người với một người, mặt đối mặt.

Chỉ có hai người với nhau, không có người khác quấy nhiễu.

Mạc Thi Vận hôm nay trang điểm thực tinh xảo, cho dù là khuôn mặt hay là quần áo.

So với khi cô tham gia các hoạt động còn muốn coi trọng hơn.

Mạc Thi Vận tâm tình thật là khẩn trương, thấp thỏm, đồng thời cũng thật là kích động.

Tần Xuyên mặc bộ tây trang, không chút cẩu thả, không tỉ mỉ chăm chút bề ngoài, như mỗi khi anh ấy ra ngoài làm việc.

Nhưng mà trên người anh phát ra mị lực nam tính, làm cho Mạc Thi Vận không rời mắt được.

Cô yêu thầm anh ba năm, phần tình cảm này đến nay không có một tia thay đổi.

"Mạc tiểu thư." Tần Xuyên đi thẳng vào vấn đề, "Cô biết gì về bệnh viện Lạc Hải Sâm, có thể trực tiếp nói cho tôi biết được không?"

"Anh nhớ rõ tôi?" Một tiếng "Mạc tiểu thư", làm Mạc Thi Vận toàn bộ thế giới đều sáng sủa.

Giống như một tia nắng sớm rọi chiếu vào trong đêm tối.

"Là cô trên weibo liên hệ với tôi." Tần Xuyên trả lời.

Mạc Thi Vận là một diễn viên, tên trên Weibo là được chứng thực, ba chữ Mạc Thi Vận được viết ở trên đó, Tần Xuyên đương nhiên thấy được.

Mạc Thi Vận đã từng có chút danh tiếng, nhưng phim của cô Tần Xuyên không xem, hơn nữa bản thân Tần Xuyên không phải là người theo đuổi ngôi sao, hiện tại minh tinh nhiều như vậy, Tần Xuyên không quen biết Mạc Thi Vận quá bình thường.

Mạc Thi Vận vừa mới dâng lên ngọn lửa vui sướng, trong nháy mắt đã bị Tần Xuyên dập tắt.

Một chút cũng không lưu lại.

Mạc Thi Vận trong lòng cười khổ, biểu tình ảm đạm, "Kỳ thật chúng ta ở thành phố Hằng Viễn đã từng gặp qua, anh còn mời tôi khiêu vũ."

Việc này Tần Xuyên có ấn tượng, ngày đó là anh lần đầu tiên lấy thân phận thiếu gia Tần gia ở trước mặt công chúng lộ diện, cũng xác thật là cùng một vị nữ sĩ nhảy một bài.

"Xin lỗi, ngày đó tôi không có ý gì khác." Tần Xuyên xin lỗi.

Nghe anh xin lỗi như vậy, Mạc Thi Vận lại mong rằng anh sẽ không xin lỗi.

Sau khi Mạc Thi Vận thu thập một chút cảm giác chua xót, cùng Tần Xuyên nói về mục đích hôm nay cô tìm anh.

"Tôi biết các anh đang tìm kiếm phương thức liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm, tôi hẳn là có thể giúp được các anh, Tần tiên sinh có biết về thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm không?"

"Chuyện thẻ VIP tôi cũng có nghe nói qua, nhưng người có được thẻ VIP rất khó tìm."

Đối với người có trợ giúp bệnh viện Lạc Hải Sâm, không phú tức quý, hoặc phải là người có chuyên môn trên tay.

Người như vậy, hơn phân nửa không ở trong nước.

Liền tính có, cũng rất khó thông qua đối phương nhờ hỗ trợ.

"Tôi có một người bạn, có một tấm thẻ VIP, hơn nữa tấm thẻ này anh ấy đã tặng cho tôi."

Mạc Thi Vận nói câu này làm Tần Xuyên cảm thấy ngoài ý muốn.

Anh lần thứ hai đánh giá Mạc Thi Vận, "Như vậy Mạc tiểu thư hôm nay tìm tới tôi là vì chuyện gì?"

Tần Xuyên biết thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, cô ấy muốn giúp anh, vậy anh cần trả cái giá gì?

"Tôi biết anh cùng với Tần Du Phàm tồn tại cạnh tranh."

Chuyện này cũng không phải cái bí mật gì, chỉ cần hỏi thăm một chút liền biết, Tần Xuyên là con trai tư sinh cùng Tần Du Phàm có xảy ra mâu thuẫn cùng cạnh tranh.

Mọi người đều đang đoán xem, ngày sau tập đoàn Tần thị sẽ là rơi vào tay ai.

Mạc Thi Vận tiếp tục nói, "Tôi muốn giúp anh làm chút chuyện, để anh có được nhiều sự ủng hộ hơn, anh có tài hoa cũng có thực lực, anh nên đạt được những thứ kia. Tôi chỉ đơn thuần mà hy vọng anh có thể tốt.."

Bình luận

Truyện đang đọc