(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



"Nào, máy chạy! diễn!" Sao lời đạo diễn hô, An Nhiên lập tức tập trung và nhớ lấy lời thoại của mình
"Ngươi đừng lại gần ta, ta cảm thấy mệt lắm rồi" Đây chính là phân đoạn ngược tâm, ngược thân nam chính trong phim.

Thực ra nếu đọc kịch bản ai cũng phải góc vì quá xúc động nhưng An Nhiên thì lại khác, cô còn cảm thấy thỏa mãn khi được chọc tiết tên này mặc dù đây chỉ là kiếm giả nhưng mà đâm thì cũng phê đấy
"Nàng!.

"
"A!" Tiếng hét của Lăng Viễn phát ra, đồng thời máu giả trong miệng cũng phun ra
"Thái tử" Những diễn viên quần chúng đóng vai lính gác lần lượt chạy đến
"Thái tử phi, người bình tĩnh đã"
"Nàng muốn giết thì giết ta đi, để ta xem nàng giết ta như thế nào" Nói rồi Lăng Viễn cầm cái kiếm của cô càng đâm sâu vào mình
"Cắt! Diễn tốt lắm" Đạo diễn hô, khuôn mặt của ông cực kì vui vẻ (Phần thoại thái tử phi trên là bà Chanh lấy trong Đông Cung và có cải biên xíu rồi, tự nhiên thấy gu mình nặng dễ sợ toàn xem mấy cái phim ngược đến chết đi sống lại! nhưng mà Chanh vui)

Cô xách váy đi ra ngoài để thay quần áo cho phân đoạn tiếp theo, vừa đi ra thì quản lí Liên đập tay với cô một cái "Diễn tốt lắm"
"Em mà"
Lăng Viễn từ bên kia đi qua đập vào vai cô một cái rõ đau, miệng hơi giận dỗi "Vừa nãy đâm hơi bị đau đấy"
"Đồ giả mà cũng đau, không biết đồ thật xiên phải như thế nào"
"An Nhiên đừng nói linh tinh, mau đi thay quần áo đi" Quản lí Liên nói rồi đẩy cô vào bên chỗ trang phục và đuổi khéo tên nào đó về
"Hôm nay mọi người nghỉ sơm, tôi chiêu đãi mọi người một bữa" Đạo diễn với khuôn mặt hứng khởi cầm cái loa nói to
"Được.

.

được"
[! ]

"Chồng ơi, cái kia trơn quá anh mau lau đi"
"Trơn như thế này chắc trượt mất"
"Aaa, cái bàn này bẩn quá chồng ơi" Nhiên Nhiên vừa ăn táo vừa nhìn người chồng thê nô của mình, anh đang cầm cái lau nhà và chạy đi chạy lại, trên đầu còn có một cái khăn đội lên nữa
"Vợ à, cho anh nghỉ một chút đi"
"Được rồi, bóp vai cho em" Anh nghe được thì vui hơn cả trúng số mặt hớn hở chạy lại chỗ cố bóp vai "Đúng rồi chỗ đấy"
"Chỗ này hả vợ" Sao một hồi thoải mái thì cô quyết định cho anh ngồi ngỉ, anh cầm quả táo lên ăn và
"Thằng kia mày không làm việc mà ở đấy ăn à" Hàn phu nhân quát lên, bà đi lại giằng quả táo của anh.

Quả táo sắp vào đến miệng cuối cũng vẫn bị dành đi
"Lau kệ ti vi đi"
"Nhưng người giúp việc!.

"
"Thế bây giờ mày thích dư lào??"
-------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc