(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



Cô tự trấn an bản thân mình "Đây là diễn! diễn thôi"
Lăng Viễn nhíu mày nhìn cô "Em lẩm bẩm cái gì vậy, không muốn diễn?"
Cô thấy anh nói như vậy thì sợ bị đuổi về là giấc mơ diễn viên của cô coi như xong, cô kéo tay của anh lại "Diễn ạ"
Anh nhếch mép nhìn cô "Vậy bắt đầu đi"
Cô hít một hơi thật dài sau đó vòng tay qua ôm lấy eo anh khiến mấy người ngồi dưới như đứng tim, trước giờ Lăng Viễn là người ưa sạch sẽ, cực kì ghét ai chạm vào mình vậy mà cô bé này lại! nhưng mà lạ cái là Lăng Viễn không hề phản kháng mà còn mặc kệ cho cô muốn làm gì thì làm, trông có vẻ thoải mái lắm
"Anh yêu đi đâu vậy?" Giọng cô nũng nịu cất lên khiến anh không thể ngờ được cô bé này lại có vẻ mặt damdang như thế này
Anh cũng rất biết phối hợp, tay vòng qua ôm lấy cô mà tiện sờ mông cô một chút, cô run lên nhìn anh trợn tròn mắt trong khi anh lại rất bình thản nhìn cô nói "Cố mà diễn tròn vai nào"

Cô vòng tay qua cổ anh, chân nhón lên tính hôn anh tại vì cô nghĩ nếu định hôn anh chắc anh sẽ nói "Cắt" thế là xong, ai ngờ đầu khi mặt cô cực sát anh rồi nhưng vẫn không nghe thấy gì, cô bồn chồn liếc về chỗ những người phỏng vấn chung với anh
Trông mặt ai lấy đều rất căng, đổ cả mồ hôi hột, thấy tình hình có vẻ không khả quan lắm cô nhìn anh ý như muốn nói "Anh nói cắt đi" Nhưng anh lại bình thản, siết chặt tay ôm eo cô lại
Khi khoảng cách mặt anh và mặt cô cách nhau chắc chỉ 1cm, anh mới lên tiếng "Dừng được rồi"
Cả căn phòng dường như thả lỏng nhẹ nhõm ngay cả cô cũng như vậy, cả người cô căng thẳng như sắp đứt dây thân kinh ra đến nơi ấy
Cô cúi chào mọi người rồi bước ra ngoài với khuôn mặt tái méc.

Cô vừa ra người tiếp theo định vào thì bên trong có thông báo "Cuộc phỏng vấn kết thúc"
Tất cả các cô gái bên ngoài đều ngạc nhiên, sao lại kết thúc được.


Lăng Viễn từ bên trong đi ra tự mình thông báo "Công ty chỉ muốn có một người mới, bây giờ đã tìm được rồi, mọi người mong đến với cuộc phỏng vấn lần sau"
Các cô gái đều hướng mắt về phía cô, ai chả biết cô là người thử cuối cùng.

An Nhiên vừa đi ra thì kết thúc buổi phỏng vấn đương nhiên là cô được tuyển, những ánh mắt căm ghét cứ hướng về phía cô, họ định tiến đến đánh cô thì bảo vệ lập tức chặn lại và lôi về
"Ở đây không được làm loạn"
"Có phải mày đã quyến rũ Lăng Viễn đúng không?" Những cô gái đó thay phiên nhau hỏi ra những câu hỏi cực kì vô lí, cô nhìn bọn chúng chán ghét "Đừng có nghĩ ai cũng như mấy cô"
(Chương này kể về đôi phụ nha mấy bạn, tại mấy chương trước không có cặp phụ lên bù lại)
-------------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc