(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



"Tôi sẽ sắp xếp chỗ ở cho cô" Tưởng trừng câu này là do anh phát ra nhưng không, cô đứng trên cầu thang nói như vậy
Cô nhìn cô ta với ánh mắt thách thức "Cứ như vậy đi, mời cô ra khỏi nhà của chúng tôi"
Đúng lúc này, người giúp việc cũng đã dọn xong hết đồ đạc cho ả ta và mang xuống "Thưa thiếu phu nhân, đã dọn xong quần áo cho cô Triệu rồi"
"Tốt lắm" Cô nhìn người giúp việc vừa lên tiếng rồi đi lên trên lầu hai và không nói gì, anh không ngờ cô lại ghét ả ta đến mức muốn đuổi ả ta chỉ trong mấy phút.

Nhưng cũng đúng, một ả tiểu tam suốt ngày ve vãn bên cạnh chồng mình thì đương nhiên cô sẽ khó chịu chứ
"Gọi xe cho cô Triệu đi" Anh lên tiếng và đi theo Nhiên Nhiên để lại ả Triệu Lan cùng đống vali quần áo đang đứng như trời trồng ở bếp
"Mời cô" Hàn quản gia đã gọi xong xe và đứng ở cửa đưa tay mời cô ta ra ngoài, cô ta tức giận giậm chân rồi lườm mấy người giúp việc lên tiếng đe dọa "Sẽ có một ngày tôi cho mấy người chết không toàn thây"
Ả ta nói lời căm ghét rồi bước ra ngoài đi lên chiếc xe đã được gọi sẵn để chở cô ta đến một nơi mới, nơi mà Nhiên Nhiên đã mua để tống cổ cô ta ra ở

"Nhiên Nhiên cô giỏi lắm, vậy mà lại mua một căn nhà cách xa nhà của Hàn Lãnh đến thế, đây là không muốn tôi cướp chồng cô sao?"
[! ]
"Không ngờ em lại chuẩn bị hết như vậy?"
"Vậy anh muốn cô ta ở đây lâu hơn nữa à?" Cô tức giận quay lại nhìn anh đang đi ở ngay đằng sau mình
Anh nhìn cô có vẻ tức giận thật rồi lên không trêu nữa, anh đi đến vòng tay ôm lấy cô "Ý anh không phải như thế, mà có cần đến bệnh viện kiểm tra nữa không?"
"Em không cần đến đấy nữa"
"Ừm" Anh lên tiếng sau đó ghé sát vào tai cô mà cắn nhẹ "Chúng ta cưới nhau cũng khá lâu rồi nhưng anh vẫn chưa được! "
Cô tự nhiên cảm thấy nguy hiểm vội vàng rụt cổ lại "Anh! anh định làm gì?"
Anh quay người cô lại phía mình, cúi xuống và ngậm lấy môi cô, hai tay của anh siết thật chặt vòng eo nhỏ của cô mà kéo cô gần lại mình hơn, trong khi cô thì đang chống tay lên khuôn ngực của anh mà đẩy ra
"Ưm.


.

ư"
Anh cứ thế ôm lấy cô, hai tay không chịu được mà luồn ra sau cởi lấy khóa áo cửa cô, cô cũng chẳng giẫy giụa nữa khiến anh thực hiện công việc này càng nhanh.

Chẳng mấy chốc cơ thể cô chỉ còn lại bộ đò lót, môi anh vẫn tiếp tục ngậm lấy môi cô.

Lần này tay anh ôm đến cổ của cô mà kéo cô thật mạnh, cô không chống cự nữa, vòng tay qua ôm lấy eo anh
Cứ như thế anh và cô hôn nhau triền miên, anh vừa hôn vừa ôm cô tiến lại gần chiếc giường!.

------------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc