TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Bị Lâm phong xiết chặt trong hai cánh tay, thân thể Mộng Tình run lên, nàng chỉ cảm thấy thân thể của nàng hoàn toàn vô lực, tuy rằng có thực lực thật mạnh mẽ nhưng không có cách nào thi triển được. Thuận theo cánh tay của Lâm Phong, nàng ngoan ngoãn mềm mại nằm gọn vòng tay của hắn.

Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Phong gần trong gang tấc, trong đôi mắt Mộng Tình hiện lên một tia ngượng ngùng hiếm thấy. Nhìn khuôn mặt thánh khiết kia từ từ đỏ ửng lên, vô cùng đẹp đẽ, khiến cho trong lòng Lâm Phong phải run lên.

- Buông ta ra.

Đột nhiên Mộng Tình hơi hơi dẫy dụa muốn đẩy Lâm Phong ra, nhưng mà hai cánh tay của Lâm Phong lại ôm nàng quá chặt, một chút cũng không chịu nới lỏng, rất nhanh Mộng Tình cũng thôi không giãy dụa nữa, nàng quay đầu đi không dám nhìn vào ánh mắt nóng rực của Lâm Phong.

Lâm Phong cười cười, cô nàng này tuy rằng lãnh đạm nhưng mà cũng thật biết nghe lời, ít nhất là cũng nghe theo lời của hắn.

-Ta chỉ ôm nàng một chút thôi.

Lâm Phong mỉm cười nói, ánh mắt Mộng Tình chậm rãi chuyển qua nhìn Lâm Phong, trong đôi mắt trong suốt xinh đẹp kia cũng không có một gợn sóng sợ hãi nào.

Gợn sóng dao động trong lòng dần dần bình tĩnh trở lại, Mộng Tình hơi hơi nghiêng đầu chui vào lòng Lâm Phong, để cho Lâm Phong tự nhiên ôm nàng, thực yên tĩnh, giống như nội tâm của nàng, an tĩnh, xinh đẹp.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi hai người ôm nhau, Lâm Phong xiết thật chặt đôi tay của mình. Nhìn thân thế mềm mại hoàn mỹ này, trong lòng hắn đã nảy sinh ra một rung động khác thường. Một sắc đẹp tuyệt thế như vậy nằm ngang trong lồng ngực của hắn, nếu nói là Lâm Phong không có tà niệm thì cũng không có khả năng, mà cũng là không bình thường.

- Mộng Tình, nàng hãy nhìn ta đi.

Sau một hồi thật lâu trầm mặc, Lâm Phong lại một lần nữa mở miệng nói.

Nằm yên tĩnh ở trong lòng ngực của Lâm Phong, Mộng Tình hơi giật giật, nàng lập tức chui đầu ra, ánh mắt mang theo vài phần nghi hoặc nhìn Lâm Phong.

- Nàng thật là đẹp.

Lâm Phong nở một nụ cười, trong lòng Mộng Tình nhè nhẹ sinh ra một cảm xúc khác thường, trên mặt lại hiện lên một chút ngượng ngùng. Không có người phụ nữ nào không thích được người mình yêu khen ngợi vẻ đẹp của mình.

Mộng Tình tuy rằng không giống với tuyệt đại đa số phụ nữ khác, nhưng chung quy thì nàng cũng vẫn là phụ nữ, có yêu, có hận, làm một phụ nữ, yêu sâu sắc một người mình yêu thì nàng cũng không khác biệt nhiều lắm so với các phụ nữ khác, đều rất u mê.

Lâm Phong từ từ cúi đầu xuống làm cho thân thể của Mộng Tình càng run lên, vẻ thẹn thùng trên mặt càng ngày càng nồng đậm, tiếng tim đập thình thịch thình thịch, nửa muốn thoát ra, nhưng một nửa lại không muốn rời.

Cuối cùng thì trong một khoảnh khắc, đôi môi của Lâm Phong cũng áp vào đôi môi của nàng, khiến cho thân thể của nàng nhẹ nhàng run lên, giống như bị điện giật, đôi mắt thánh khiết mà xinh đẹp mở thật to, chết lặng, không biết làm sao.

Cũng may cảnh tượng này cũng không duy trì bao lâu, miệng Lâm Phong đã rời ra, nhìn sắc mặt thẹn thùng của Mộng Tình, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười sán lạn ngọt ngào.

Mộng Tình nhìn vẻ mặt tươi cười của Lâm Phong, trong lòng có chút bối rối, nàng không dám nhìn lâu ánh mắt của hắn. Nàng hốt ha hốt hoảng đứng dậy, dịch chuyển vào phía bên trong giường, vô cùng thẹn thùng, rất căng thẳng, rất khẩn trương.

Thực ra Lâm Phong cũng đang rất khẩn trương, Mộng Tình thực sự là mối tình đầu của hắn, và đây cũng là lần đầu tiên hắn vuốt ve thân thể một thiếu nữ, đó là MộngTình, và đây cũng là lần đầu tiên hắn hôn một thiếu nữ, làm sao hắn lại không khẩn trương.

Tuy rằng Lâm Phong, một thanh trường kiếm đi ra thiên hạ, trên sa trường nhuốm máu hắn đều bình tĩnh lạnh lùng, nhưng nhi nữ tình trường lại làm cho hắn khẩn trương, có lẽ đây là do chưa có kinh nghiệm mà thôi.

- Mộng Tình, nàng nghỉ ngơi đi.

Lâm Phong đứng dậy cúi đầu nói với Mộng Tình, sau đó lập tức xoay người đi ra phía ngoài.

Sau khi Lâm Phong rời khỏi, Mộng Tình ngẩng đầu lên, cái dung nhan thánh khiết xinh đẹp mang theo một chút rung động lòng người, nàng ngượng ngùng hai tay ôm đầu gối ngồi ở đó, trong ánh mắt như đang nghĩ ngợi cái gì.

Nghĩ đi nghĩ lại, trong đôi mắt bình tĩnh của nàng lại hiện lên một nụ cười, một nụ cười say đắm lòng người.



Ba tháng sau, thành Dương Châu đột nhiên có nhiều kiến trúc mới mọc lên, sừng sững cao vút trong mây, giống như từ không sinh ra. Ngoại trừ một số kiến trúc to lớn ra, còn có rất nhiều tháp ngắm sao ở cả tám mặt thành, cao tới mấy trăm mét.

Mà ở phủ thành chủ ngày xưa cũng chính là phủ thống lĩnh bây giờ, so với ban đầu mở rộng không chỉ gấp ba, ở bên trong ngày nào cũng không ngừng phát ra những tiếng vang, nhưng mà cũng có rất ít người biết ở bên trong đó đang phát sinh ra cái gì, chỉ biết là trong phủ thống lĩnh đang mở rộng và kiến tạo thêm.

Ở trên giữa nền đất, Lâm Phong khoanh chân ngồi vẫn không nhúc nhích.

Lúc này, Thiên Nhân Hợp Nhất, cảm giác của Lâm Phong đã hoàn toàn phóng thích. Trong giữa cái thế giới đầu óc của hắn, không gian hắc ám lóe lên vô số điểm sáng, những điểm sáng này phân tán ở những nơi hẻo lánh, không có một nửa điểm liên hệ.

Nếu từ bình địa mà nhìn thì những điểm sáng này có vẻ rất lộn xộn, giống như là tùy ý xuất hiện, nhưng nếu là từ phía trên mà nhìn xuống, thì sẽ phát hiện những điểm sáng này lại giống như hiện ra một hình dáng đặc thù, hiện ra một ý cảnh huyền diệu.

Linh hồn liên tiếp dao động phóng xuất ra đi khuếch tán tới những điểm sáng này, cuối cùng một lực lượng vô hình buông xuống, tại đây vô số điểm sáng ở phía trên dẫn dắt chúng.

Một đường sáng hình thành giữa hai điểm sáng, đem hai cái không gian can thiệp vào nhau, kết liền lại với nhau, không gian hắc ám lại trở nên sáng hơn một chút.

Kèm theo một đường ánh sáng xuất hiện, trong một không gian tối tăm, quang hoa lóe ra, càng ngày càng nhhều điểm sáng hội tụ lại thành từng đường, tạo thành từng đường sáng trong không gian tối đen, rực rỡ tỏa sáng xua tan đen tối.

Đi đến phía sau, từng đường, từng đường ánh sáng tự động lan tràn, tốc độ càng ngày càng mạnh, thành một đồ án đặc thù rồi chậm rãi hồi tụ thành hình dạng, hiện lên hình dạng cửu cung, các cung liên hoàn.

Ở nước Tuyết Nguyệt, các cường giả có cảnh giới Huyền Vũ được xem như cao thủ tuyệt đối một phương, bởi vì đạt tới cảnh giới Huyền Vũ, thì có thể hồi tụ thiên địa nguyên khí thành lực chân nguyên. Mỗi một luồng chân nguyên đều ẩn chứa một nguyên khí khổng lồ, uy lực kinh người, đồng thời cường giả cảnh giới Huyền Vũ cũng có thể dần dần vận dụng lực lượng linh hồn, bố trí trận pháp, tiếp xúc đại đạo luyện khí, luyện đan.

Tuy rằng ở bên dưới Huyền Vũ cảnh, cũng có người có thể bằng thủ đoạn đặc thù có thể bày trận, luyện khí luyện đan, nhưng không thể vận dụng lực lượng linh hồn, nên thành tựu cực kỳ hữu hạn.

Mỗi cường giả Huyền Vũ cảnh đều biết một chút ít trận pháp đơn giản, ít nhất là có quan hệ đến tự thân tu luyện trận pháp, không ai có thể không tu tập.

Nhưng mà tu luyện trận pháp cũng có mạnh có yếu, có nhỏ có lớn, tụ nguyên trận yếu chỉ có thể nâng cao tốc độ tụ tập nguyên khí, tiết kiệm nguyên thạch. Đối với tụ nguyên trận pháp lớn, có thể dùng số nguyên thạch ít nhất bố trí ra, có thể không ngừng sinh ra nguyên khí, trận pháp cuồn cuộn không dứt.

Lúc này Lâm Phong đang bố trí tụ nguyên trận pháp.

Tuy rằng trên người của hắn có không ít nguyên thạch, nhưng nếu muốn cung cấp cho một quân đoàn tu luyện thì lại có vẻ là quá ít, vì thế nhất định phải có một cái trận pháp có hạn độ, tiết kiệm nguyên thạch lớn nhất, mà lại sinh ra được một hiệu quả tu luyện tốt nhất.

Lúc này, đây vẫn là cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất, Lâm Phong nhắm chặt đôi mắt đang rung động, toàn bộ tâm thần đều ở vào trong khoảng giữa ánh sáng.

Khóe miệng co lại, đôi môi Lâm Phong hơi hơi động lập tức quát khẽ một tiếng:

- Ngưng!

Tiếng quát vừa dứt, thân thể Lâm Phong đột nhiên run lên, hắn thét lớn lên một tiếng, đôi mắt hơi hơi mở ra.

Lâm Phong ho nhẹ một tiếng, mở mắt ra nhìn, hắn nhìn những chùm tia sáng vô cùng rực rõ đang phóng lên cao, những sợi tơ chưa thành hình dạng điên cuồng ngưng tụ, lại liên tiếp cuộn thành một khối. Cuối cùng, khi luồng sợi tơ cuốn quanh cùng một chỗ là lúc một mũi nhọn rực rỡ không có gì so sánh được phóng lên cao, cửu cung đồ án lại điên cuồng xoay tròn, hút vào nguyên khí thiên địa ở xung quanh.

Lâm Phong có cảm giác cả người mệt mỏi vô cùng, gần như là không thể chịu nổi, nhưng khi nhìn cửu cung đồ án hình thành, trên mặt của hắn lại hiện lên một nụ cười.

- Tiểu Cửu Cung Tụ Nguyên trận pháp thật là lợi hại.

Lâm Phong cảm nhận được nguyên khí thiên địa điên cuồng đọng lại, trong lòng hơi có một chút cảm thán. Trong tháp tu luyện của học viện thiên nhất, đồng thời có bố trí tụ nguyên trận pháp rất lớn, do đó mới có thể không ngừng cung cấp cho phòng tu luyện, nguyên khí thiên địa nồng đậm đến cực điểm.

Giờ đây Lâm Phong cũng có thể bố trí trận tụ nguyên khí, dù đây mới chỉ là Tiểu Cửu Cung Tụ Nguyên trận mà đã lợi hại như thế này, Đại Cửu Cung Tụ Nguyên trận thì sẽ mạnh mẽ đến trình độ nào.

- Tôn Vũ cảnh, tôn giả, vật lưu lại quả nhiên là bất phàm, nếu không phải là tu luyện Tàn Hồn Thiên Thuật thời gian dài như vậy. Đến nay ta đã có thể phân tán ra một trăm sợi tàn hồn, linh hồn mạnh mẽ cứng cỏi, hơn nữa cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, ta tuyệt đối không bố trí được trận pháp lợi hại như vậy.

Lâm Phong thì thào nói, lực lượng linh hồn mạnh mẽ, tinh chuẩn khống chế, cùng với cảm ứng sâu sắc, thiếu một thứ cũng không được. Nếu hắn không có tu luyện Tàn Hồn Thiên Thuật thì trận pháp này cũng không thành được, nếu hắn không có cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, thì trận pháp này cũng đồng dạng, không thể hình thành.

Ngay như vừa rồi, ánh mắt tất cả mọi người trong phủ thống lĩnh đều ngưng tụ lại. Ở phía trên không của phủ thống lĩnh, trên đó lại có hiện lên một đồ án, hư vô hiện lên hình dạng cửu cung liên hoàn, nhưng chỉ là trong nháy mắt liền biến mất không thấy gì nữa. Nhưng mà khi đồ án biến mất được một lát, bọn họ liền cảm nhận được thiên địa nguyên khí dị động, giống như thiên địa nguyên khí không ngừng hội tụ đến phủ thống lĩnh.

Đồng thời, trong các phủ đệ xung quanh phủ thống lĩnh, ánh mắt rất nhiều người đang tu luyện cũng đều ngưng tụ, nhưng lại đột nhiên cảm thấy thiên địa nguyên khí dị động, giống như có môt lực lượng đang hút thiên địa nguyên khí vào trong không gian.

Có thế ảnh hưởng đến dao động không gian nguyên khí, đây là do khí tụ nguyên trận mạnh mẽ đang tác quái.

Rất nhiều người tu luyện, sau một lát cảm thụ, ánh mắt của tất cả bọn họ đều hướng vê phía phủ thống lĩnh.

Bình luận

Truyện đang đọc