TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Ầm, ầm, ầm.

Từng đợt âm thanh rung động truyền ra giữa hư vô, dường như có những cái cánh cửa rất lớn từ viễn cỗ mở ta, tám cái cánh cửa cực lớn xuất hiện phía trên hư không, hiện lên thành một hình quạt bao vây quanh thân thể Đế Lăng ở trên không.

Tất cả đám người đều ngẩng cao đầu nhìn vào trong hư không, từ trong hư không phù hiện lên tám cái cánh của thật lớn, toàn bộ đều là lực lượng phong ấn khủng bố.

- Đã có lời đồn đại rằng, thái tử Đoàn Vô Đạo của nước Tuyết Nguyệt có được huyết mạch Vũ hồn, Vũ hồn này là cánh cửa phong ấn, xem ta lời đồn đại quả nhiên là thực, vậy là theo như đồn đại thì Phong Ấn Chi Môn là lợi hại như thế này đây.

Rất nhiều người nghe nói qua về Đoàn Vô Đạo, trong lòng đều khe khẽ run lên, đáng sợ, bát quái Phong Ấn Chi Môn, toàn bộ đểu là phong ấn hơi thở, không biết lực lượng phong ấn này sẽ rung động đến cỡ nào.

Đế Lăng cũng ngẩng đầu lên nhìn tám cánh cửa phong ấn, đôi mắt hắn gắt gao đọng lại, tám cánh, vương thất thủy tổ nước Tuyết Nguyệt có được chín cánh cửa phong ấn, chín cánh cửa phong ấn là cực hạn của Vũ hồn, mà hiện giờ, Đoàn Vô Đạo tu vi tầng chín Huyền Vũ cảnh cũng đã có được tám cánh cửa phong ấn, từ đây có thể thấy được lực lượng huyết mạch mạnh mẽ và thiên phú của hắn lợi hại đến cỡ nào.

- Đế Lăng, Phong Ấn Chi Môn xuất hiện, ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.

Đoàn Vô Đạo lạnh lùng nói, một luồng khí bá đạo vương giả trên người hắn càng ngày càng lớn mạnh.

- Cho dù có là Phong Ấn Chi Môn cũng không thể phong ấn được Thương Thiên huyết, Thương Thiên Vũ hồn của ta.

Đôi đồng tử của Đế Lăng càng ngày càng lạnh, khí thế trên người đã không mạnh mẽ bằng trước kia được nữa rồi.

- Không phong ấn được Thương Thiên huyết mạch của ngươi, nhưng có thể phong trụ được cơ thể ngươi.

Hai tay Đoàn Vô Đạo ngưng ấn, giận dữ quát lên:

- Phong!

Tiếng nói của Đoàn Vô Đạo vừa dứt, lập tức tám cánh cửa phong ấn đồng thời triển khai, hóa thành từng đường ánh sáng đen thui, tiếng vang ầm ầm truyền ra, trực tiếp bao phủ kín thân thể của Đế Lăng, dường như muốn tiến sâu vào trong cơ thể của Đế Lăng.

- Thương Thiên huyết.

Đế Lăng điên cuồng hét lên, huyết mạch bá đạo khủng bố phóng lên cao khiến cho một cánh cửa phong ấn không thể tiến sâu vào trong cơ thể của hắn, hắn biết rõ ràng rằng, nếu để cho Phong Ấn Chi Môn này tiến sâu vào trong cơ thể thì khi đó bị phong ấn sẽ không phải là thân thể của hắn nữa mà sẽ là Vũ hồn của hắn, là tu vi của hắn, thậm chí là tính mạng của hắn.

Ầm, cạch.

Một giọng nói rung động truyền ra, trong đó có một cánh cửa phong ấn bị lực lượng kinh khủng của Đế Lăng chấn động vỡ vụn rơi xuống, nhưng còn lại bảy cánh cửa phong ấn khác vẫn gắt gao như trước phong ấn thân thể hắn, thân thể Đế Lăng điên cuồng giãy dụa khiến cho bảy cánh cửa phong ẫn kia lại rung động, dường như không thể phong ấn chặt cái Thương Thiên lực cuồng bá kia.

- Phá cho ta.

Đế Lăng nổi giận gầm lên, toàn bộ lực Thương Thiên khủng bố bùng ra, lại có một cánh cửa phong ấn vỡ tan hóa thành từng điếm sáng tan biến thành vô hình, khiến cho lực lượng bá đạo mạnh mẽ Phong Ấn Chi Môn đều vỡ vụn rơi xuống.

- Ngươi không có cơ hội.

Đoàn Vô Đạo thốt ra một giọng nói, thân thể run lên đạp lên phía trên hư không, lập tức thân thể hắn đảo ngược đầu lộn xuống hướng tới thân thể Đế Lăng ở bên dưới trống không mà oanh giết, khí vương giả bá đạo hóa thành từng luồng khí cuồng bá lưu động chảy ở trên người của hắn, cả người Đoàn Vô Đạo giống như một chùm sáng vương đạo hoa mỹ, nhanh đến không thể tin nổi.

Đế Lăng ngẩng đầu lên nhìn Đoàn Vô Đạo, hai tròng mắt hắn hóa thành màu đỏ, thân thể được những sợi tơ nhỏ bao lại.

- Giết, giết, giết!

Tiếng gầm cuồn cuộn từ trong miệng Đế Lăng phun ra, toàn bộ khí Thương Thiên tràn lan trên không áp bách đến, tất cả lực lượng tầng chín Huyền Vũ cảnh đỉnh không có giữ lại một chút nào.

- Phong.

Đoàn Vô Đạo mãnh liệt quát lên, một luồng lực lượng phong ấn từ trên người của hắn lan tràn ra, dường như muốn bao phủ toàn bộ luồng hơi thở kinh khủng kia, cánh tay tùy ý mạnh mẽ run lên, tiếng vang của một tiếng nố truyền ra, lực lượng đáng sợ này không ngờ đã trực tiếp nổ tung, mà thân thể Đoàn Vô Đạo thì vẫn tiếp tục áp bách xuống như trước.

- Phá cho ta.

Đế Lăng điên cuồng gầm lên, cả người khí huyết ngút trời, Thương Thiên huyết điên cuồng cùng với Thương Thiên tranh đấu, tiếng huýt giớ làm cho màng tai đám người điên cuồng chấn động, lực lượng quá mức đáng sợ.

Ầm, ầm, ầm.

- Những tiếng nổ mãnh liệt truyền ra, phá rồi, phong ấn Vũ hồn của Đoàn Vô Đạo đã bị Đế Lăng dùng lực lượng đáng sợ đánh rách tả tơi, ở trên người Đế Lăng lộ ra lực lượng mạnh mẽ đáng sợ, làm cho người ta rung động muốn phủ phục xuống.

- Giết.

Nhưng mà đồng thời với tiếng nổ đáng sợ truyền ra, Đoàn Vô Đạo cũng giáng xuống vô cùng vô tận hơi thở vương đạo áp bách ở trên người Đế Lăng, chỉ trong một nháy mắt ngắn ngủi, dường như có vô số đạo vương quyền đánh ra, Đế Lăng trong lúc vội vã nâng tay lên nghênh đón, chỉ nghe tiếng vang bang bang không ngừng, thân thể của hắn không ngừng bị oanh bay đi rơi xuống, cho tới khi cả người hắn bị Đoàn Vô Đạo oanh xuống giữa mặt đất.

Đài chiến đấu điên cuồng nổ tung, thân thể cả hai người đã biến mất toàn bộ không thấy đâu nữa, đám người đều không ngừng có cảm giác dưới chân không ngừng chấn động run rẩy, Đoàn Vô Đạo căn bản không để cho Đế Lăng có cơ hội thở dốc, một giây một phút cũng không cho.

Một bóng người từ trên nền đất bắn ra, lại lần nữa đứng trên chiến đài của đại hội Tuyết Vực, toàn bộ đám người đều rung động, Đoàn Vô Đạo, cuối cùng quán quân của đại hội Tuyết Vực không ngờ lại là hắn, một tuyệt đỉnh thiên tài đi ra từ nước Tuyết Nguyệt

Đế Lăng cũng rất nhanh từ trên mặt đất chạy ra, hơi thở trên cả người dao động kịch liệt, quần áo trên người rách tả tơi có vẻ rất chật vật, trên khóe miệng có một vệt máu, nhưng đôi tròng mắt của hắn thì cũng vẫn lạnh như vậy, nhìn Đoàn Vô Đạo chằm chằm.

Thất bại, Đế Lăng thật không ngờ, hắn không ngờ lại thất bại, lại bị thua ở trên người của Đoàn Vô Đạo, người được chú ý nhất trong đại hội Tuyết Vực, người đã thành tựu đó là Đoàn Vô Đạo, hắn Đế Lăng chỉ có thể đứng ở phía dưới.

- Đoàn Vô Đạo ta sẽ chiến thắng ngươi, rửa sạch cái nhục ngày hôm nay.

Đế Lăng xoay người trực tiếp trở lại vị trí của mình, khoanh chân ngồi xuống bắt đầu chữa thương, tuy rằng bên ngoài nhìn thì như không việc gì, nhưng giờ phút này trong ngũ tạng lục phủ của hắn đang không ngừng quay cuồng, hắn đã bị nội thương thật lớn, vừa rồi một đợt tấn công mạnh của Đoàn Vô Đạo đã làm cho hắn không còn có lực lượng để tái chiến nữa, đã khiến hắn phải trực tiếp nhận thất bại.

- Ta chờ ngươi.

Đoàn Vô Đạo lãnh đạm nói, đồng thời hắn cũng trở lại vị trí nhắm mắt điều tức, Vũ hồn bị đánh rách tả tơi, hắn cũng không khá giả gì hơn, Đế Lăng quả thật rất mạnh mẽ.

- Phù.

Đám người thở ra một hơi thật dài, xem ra đại hôi Tuyết Vực đã có được xếp hạng hoàn chỉnh rồi. Đoàn Vô Đạo là quán quân của đại hội Tuyết Vực, là thiên tài mạnh nhất, Đế Lăng chỉ có thể xếp thứ hai, Lâm Phong mặc dù Quân Mạc Tích đã nhường cho hắn, nhưng chỉ sợ hắn cũng chỉ có thể xếp thứ ba.

Chỉ có Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo va chạm là đáng sợ, những người khác chiến đấu không thể nào hấp dẫn con mắt mọi người, hiện tại có lẽ chỉ còn có Lâm Phong cùng Đoàn Vô Đạo và Đế Lăng đối chiến là còn có thể hấp dẫn được ánh mắt của bọn họ.

Để chờ đến lượt Lâm Phong, bây giờ là lúc Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo vẫn tiếp tục điều tức, Tuyết Vô Thường liền lệnh cho những người khác đánh trước.

Đợi cho những cuộc chiến đấu khác đều đã kết thúc, kết cục chiến đấu của đại hội Tuyết Vực cũng gần như đã được ấn định. Quân Mạc Tích thứ bốn, Huyết Sát thứ năm, Đường U U thứ sáu, thứ bảy là Lăng Tiêu, thứ tám đúng là Vân Phi Dương, sau đó mới là Khô Mộc, còn thứ mười là Thanh Mộng Tâm, thứ mười một mới đến Vũ Tiêu Tiêu, và cái gọi là bát đại thiên tài thì có ba người bị loại ra ngoài, đó là Vũ Mặc chết trận, Khô Mộc và Vũ Tiêu Tiêu đểu bị loại trừ.

Lâm Phong, Đường U U và Vân Phi Dương là ba người thay thế ba người bọn họ.

Hiện tại thì cũng chỉ còn có Đoàn Vô Đạo, Đế Lăng cùng với Lâm Phong là chưa có xác định xếp hạng, tuy nhiên trong lòng đám người cũng đã sắp xếp, Đoàn Vô Đạo thứ nhất, Đế Lăng thứ hai và Lâm Phong thứ ba.

Màn đêm dần dần lui đi, sắc trời lại trở lại sáng ngời, cuộc chiến của đại hội Tuyết Vực phía sau đã hoàn toàn đi qua rồi, hiện tại dường như chỉ còn có hai cuộc chiến.

Bởi vì Quân Mạc Tích bỏ qua, thậm chí trận chiến hắn và Đoàn Vô Đạo hắn cũng không định tiến hành, bởi vậy, giờ đây chỉ còn cuộc chiến của Lâm Phong cùng với Đế Lăng và cuộc chiến của Lâm Phong và Đoàn Vô Đạo.

Giữa chiến đài đại hội Tuyết Vực, không ngờ lại là một không khí quá mức yên tĩnh, không khí dịu dàng khoan khoái thổi trên thân người bọn họ, làm cho bọn họ có được một càm giác mát mẻ nhẹ nhàng.

Lâm Phong rất bình tĩnh đứng ở đó, giống như những chuyện trước mắt không có quan hệ gì tới hắn, đám người thậm chí đều có chút khâm phục sự bình tĩnh của Lâm Phong, nếu hắn đã đáp ứng Quân Mạc Tích lựa chọn đi tranh giành, đi chiến đấu, đối mặt với Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo, hai đối thủ thật sự đáng sợ, sao hắn lại vẫn có thể thản nhiên như thế.

Xuy xuy.

Từ tiếng vang xì xì truyền ra, một luồng khí bá đạo từ trên người Đế Lăng bùng ra, ánh mắt hắn mở to, đôi mắt sắc bén có cảm giác như muốn đâm bị thương người khác.

Đồng thời lúc này, đôi mắt đang nhắm nghiền của Đoàn Vô Đạo cũng mở ra, thương thế của hắn không nặng bằng Đế Lăng nhưng bởi vì phải hóa thực Vũ hồn đã bị Đế Lăng oanh nứt, bởi vậy thời gian khôi phục có thể phải lâu hơn.

- Tỉnh rồi, rốt cục có thể bắt đầu rồi.

Đám người nhìn hai người đã mở to mắt, hai cuộc chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực đã sắp bắt đầu rồi, mặc dù là kết cục dường như đã được định trước, nhưng bọn họ vẫn hy vọng, hai cuộc chiến cuối cùng này vẫn có thể đem đến rung động không ngờ.

Bình luận

Truyện đang đọc