TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Đôi mắt lãnh đạm của Lâm Phong khi nhìn thấy đối phương, thì trong lòng khẽ rung động, tựa như bị giáng cho một đòn nặng nề vậy.

- Meo...

Đây là một tên nam tử tuấn tú, tuy khuôn mặt yêu dị, mặc dù là nhân hình, nhưng từ miệng hắn lại không ngờ vang lên tiếng mèo kêu, càng thêm vẻ quỷ dị,

- Đúng là ngươi!

Khí tức ma đạo quay cuồng, trong mắt Lâm Phong cũng hiện lên ánh sáng ma đạo chấn nhiếp tâm hồn, mái tóc dài đen nhánh cùng trường bào trên người cũng bắt đầu phiêu động.

Cái tên xuất hiện trước mắt hắn, là Miêu Yêu, không ngờ là Miêu Yêu.

Hắn từng ở trong Cửu Long sơn mạch gặp Miêu Yêu, hơn nữa cũng bị nó khống chế, cuối cùng Lâm Phong hắn phải dùng hết mọi cách, kể cả ma kiếm cũng đã rút khỏi vỏ mới còn khiến cho Miêu Yêu dùng ra năng lực dũng mãnh của Thiên yêu, cuối cùng nó hóa hình thất bại, biến thành một con mèo thực thụ, với ánh mắt lạnh lùng bất khuất nhìn hắn rồi bỏ chạy.

Nhưng giờ phút này, tên mèo kia đã hóa thành Thiên yêu thực sự, rõ ràng biến hóa thất bại nhưng nay lại có thể hóa thành nhân hình, yêu khí mà hắn để lộ ra đáng sợ biết bao, ý nghĩa chuyện này Lâm Phong rất rõ ràng.

Ý nghĩa là cho dù biến hóa thất bại vẫn có thể bù lại, biến trở về, giống như con Miêu Yêu trước mắt này.

Đưa mắt nhìn Tuyết Linh Lung trên vai đang cảnh giác với Miêu Yêu, đôi mắt Lâm Phong đầy ánh sáng hy vọng, Miêu Yêu như vậy mà cũng có thể hóa thân trở lại, như thế thì Mộng Tình cũng có thể một lần nữa trở lại làm người.

Mộng Tình với Đường U U không biết vì sao Lâm Phong lại có thể kích động như thế, nghe Lâm Phong nói như vậy, phải chẳng hắn và tên Thiên yêu này có quen biết sao?

Không chỉ có hai người bọn họ mà kể cả Miêu Yêu cũng không biết vì sao Lâm Phong lại có phản ứng như thế. Mà phản ứng mạnh mẽ phải là hắn mới đúng, vì Lâm Phong khiến hắn biến hóa thất bại, Lâm Phong là kẻ làm hại hắn.

Lúc này trong đồng tử của Miêu Yêu bắn ra những tia sáng lạnh lẽo, nhưng lúc này nó không dám xúc động, vì ma khí trên người Lâm Phong đã nói cho nó biết, tên này đã dùng ma kiếm rồi, mà ma khí lần này còn mạnh mẽ khôn cùng.

- Thật là có duyên, không nghĩ tới chúng ta còn có thể gặp mặt.

Trong miệng phun ra một câu, đôi mắt yêu dị của Miêu Yêu nhìn chằm chặp vào Lâm Phong, tia hung quang chớp hiện, tựa như nó có thể tùy lúc lao vào xé nát Lâm Phong.

- Xem ra ngươi đã bước chân vào ma đạo rồi, chẳng lẽ hiện tại, ngươi không thể nào nắm giữ được hoàn toàn cỗ lực lượng kia mà biến thành kiếm nô rồi sao?

Miêu Yêu hỏi Lâm Phong một câu, nhưng không hề có câu trả lời, Lâm Phong tựa như không hề để ý tới nó, cứ thế tiến lên, bước nhanh tới.

Trong khoảnh khắc, thì sát phạt chi khí vô cùng vô tận bắt đầu nở rộ về phía Miêu Yêu, thật đáng sợ, trong thiên địa đều quay cuồng ma khí, một tiếng kiếm minh mãnh liệt truyền ra, ma kiếm trong cơ thể Lâm Phong tựa như phóng ra hết, không hề giữ lại bất kỳ thứ gì, Lâm Phong cũng bỏ mặc sự khuyên can của Đường U U, trực tiếp phóng thích ma kiếm ra ngoài,

Ma kiếm xẹt qua, biến thành một đường cong hoa mỹ, không trung toàn là ma vân quay cuồng, đem trọn phiến thiên không này biến thành một nơi âm u lạnh lẽo.

Tiếng rít gào phóng ra, ma kiếm bay về tay của Lâm Phong, hắn gằn từng tiếng một nói:

- Nói cho ta biết, ngươi làm sao có thể biến hóa lại được như vậy?

Trong đôi mắt hắn chỉ còn lại một màu đỏ tươi, cho dù là đang hỏi Miêu Yêu, nhưng không biết khi nào hắn lại biến hóa tiếp đâu.

Miêu Yêu không ngừng chớp mắt, cảm nhận được cỗ ma đạo chi khí trên người Lâm Phong, đôi mắt nó cũng khó có thể bình tĩnh lại được, quả nhiên là Lâm Phong đã rơi vào ma đạo, dùng chuôi ma kiếm hùng mạnh đó, nhưng lại không thể khống chế được, đã có dấu hiệu của việc nhập ma rồi.

- Tuyết Linh Lung.

Miêu Yêu lướt nhìn thấy yêu thú trắng như tuyết trên lưng Lâm Phong, trên mặt hiện ra một tia cười dữ tợn, nó dường như hiểu rõ tại sao Lâm Phong lại kích động như thế rồi.

- Báo ứng, con Tuyết Linh Lung này thực là xinh đẹp, đáng tiếc lại giống như ta, biến hóa thất bại, phải chăng là do ngươi ban tặng sao?

Âm thanh khàn khàn yêu dị từ trong miệng Miêu Yêu phun ra, tựa như đang cố ý kích thích Lâm Phong, giờ khắc này Đường U U cũng đã hiểu được sơ sơ mọi chuyện, hóa ra Miêu yêu này cũng từng bị Lâm Phong làm cho biến hóa thất bại.

Nhưng hiện tại tên Miêu Yêu này đã hóa thành nhân hình, cho nên Lâm Phong mới có cái phản ứng mãnh liệt như thế, bởi vì hắn muốn thấy được hy vọng, muốn thấy được Tuyết Linh Lung hóa lại thành nhân hình.

- Đáng tiếc, ta sẽ không nói cho ngươi biết đâu.

Giọng Miêu Yêu khàn khàn vang lên, nụ cười tàn nhẫn hiện lên.

- Sát!

Sát khí cuồn cuộn từ trên thân kiếm bắn ra, ma kiếm của Lâm Phong trực tiếp chém qua, không gian có một đạo ma kiếm màu đen xẹt qua.

- Méo…

Miêu Yêu tốc độ nhạy bén, cả người cong lại, tựa như tên rời khỏi cung, một tiếng nổ vang lên, ma kiếm đã chém lên ngọn núi, âm thanh răng rắc truyền ra, đã thấy một vết kiếm ghê người hiện ra, ngọn núi đã bị chém thành một cái khe đáng sợ.

Nhưng Lâm Phong tựa như không nhìn tới, bước chân khẽ đảo, bay thẳng tới mà truy kích Miêu Yêu, trên không gian đều là khí tức ma đạo, với kiếm ý thét gào.

Xuy… xuy….

Kiếm quang ma đạo vô cùng vô tận tàn sát bừa bãi, Miêu Yêu huýt gió một tiếng, thân thể lại bay ngược ra ngoài, né tránh công kích của Lâm Phong sau đó thân thể chậm rãi biến hóa, hóa thành bản thể, một con mèo nhanh nhẹn.

Từng đạo ma kiếm giăng khắp nơi, Miêu Yêu điên cuồng né tránh, tiếng vang ầm ầm không ngừng truyền tới, toàn bộ dãy núi đều bị kiếm quang chém bừa bãi cho nổ một nửa, giờ phút này Lâm Phong đã nhập ma cũng thực đáng sợ, nếu Miêu Yêu mà không hóa về bản thể, có lẽ đã bị nó trảm bay đầu rồi.

- Sát!

Lại một âm thanh trầm thấp vang lên, một kiếm này rực rỡ như vậy, xuyên qua không gian, Miêu Yêu thấy một đạo kiếm quang hiện lên trong đồng tử của nó đầy ánh sáng yêu dị.

- Meo…

Móng vuốt sắc bén trên người nó vươn ra, tựa như hình thể khuếch trương, bộ vuốt kia thực khiến cho người ta sợ hãi.

Uỳnh!

Yêu khí phóng lên cao, thân thể Miêu Yêu chợt lóe, đạo kiếm quang như thiểm điện, bổ qua, khí tức quay cuồng không thôi, ma kiếm trảm lên yêu khí, yêu khí bị đánh tản không còn thấy tăm hơi gì, một tiếng giao kích truyền lại, móng vuốt của Miêu Yêu đụng phải ma kiếm, bị giữ lại trên ma kiếm.

- Ngao….

Phát ra một giọng nói thống khổ, Miêu Yêu hóa thành một cái bóng, chấn động lên ngọn núi, không ngờ bay vào bên trong ngọn núi kia, không dám tiếp tục chiến đấu với Lâm Phong đã nhập ma, một kiếm kia đã chấn động nội phủ của nó, móng vuốt cũng bị chém thương, nếu lại chiến tiếp thì có lẽ sẽ bị một kiếm tiếp theo chém chết cũng không chừng.

Uỳnh!

Một kiếm kia của Lâm Phong trảm lên một tảng đá lớn, khí tức ma đạo điên cuồng rít gào, tảng đá kia biến thành bột phấn ngay lập tức, cước bộ của hắn chậm lại, trực tiếp bước tới, không hề do dự chút nào. Đường U U thấy Lâm Phong đi vào thì cũng cắn răng đi theo.

Ý thức của hắn đã khóa chặt lấy Miêu Yêu, từ trong sơn động thì cứ bay thẳng về trước, nơi này có một toà động phủ, yêu động phủ, toàn bộ là yêu khí nhưng thân ảnh của nó lại biến thành tàn ảnh chui rúc vào bên trong một ngọn núi, thoát khỏi động phủ của nó.

Ầm ầm…

Khí tức ma đạo trong sơn động điên cuồng gào thét, thân ảnh của Lâm Phong biến ảo theo Miêu Yêu, nhất định không thể nào bỏ qua Miêu Yêu, hắn nhất định phải biết nó đã biến hóa thế nào.

Hắn nhảy vào bên trong tòa núi này thì mới phát hiện, nó tựa như một tòa cung điện vậy, động phủ kia giống như một phẩn nhỏ của cung điện này, bước qua cầu treo, hồ nước, hắn chậm rãi đi vào bên trong cung điện. Càng ngày càng sâu, nhưng hắn căn bản không phát hiện gì, khí tức ma đạo trên người vẫn cuồng nhiệt, trong mắt đều là ma quang đáng sợ.

Rốt cuộc hắn cũng tới được nơi tận cùng của cung điện trong động phủ, dường như là đi tới chủ điện, cho nên trân châu bảo thạch được khảm đầy, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, càng thêm rực rỡ, từng đạo tia sáng chiếu tới Lâm Phong, mà nơi hoa lệ nhất lại bị vô tận quang hoa kia bao lấy, mà trên chỗ ngồi đó là một nam tử áo bào xanh đang khép hờ hai mắt.

Về phần Miêu Yêu đáng sợ kia hắn trực tiếp chui vào trong ngực nam tử áo bào xanh, cất lên tiếng meo meo, giờ phút này tên yêu dị tà ác đó đã biến thành một con mèo hoang ngoan ngoan rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc