TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Thiên Nhất học viện, phòng tu luyện thứ ba trong tháp tu luyện trung ương ở diễn võ trường, Lâm Phong khoanh chân ngồi đó, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn mênh mông không ngừng tràn vào trong thân thể hắn, khiến miệng vết thương của hắn không ngừng khép miệng khôi phục.

Người luyện võ có năng lực khôi phục vô cùng mạnh, hơn nữa, tu vi càng cao thì loại năng lực khôi phục cường hoành này càng khủng bố. Sau khi đạt đến một cảnh giới nhất định, thậm chí ngay cả cánh tay bị chém đứt cũng có thể hồi phục, thậm chí còn nghe võ chi hoàng giả, linh hồn bất tử, tức là bất diệt, muốn chết cũng khó.

Lâm Phong tuy bị thương không nhẹ, nhưng lúc bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất thì thể chất của hắn đã được cải thiện rồi, thân thể lại càng hoàn mỹ, năng lực khôi phục cũng cực mạnh, ngắn ngủi một ngày thời gian, thiên địa nguyên khí liền tẩy sạch miệng vết thương của hắn, vết thương đều đã khép miệng. Hơn nữa, lần chiến đấu này hắn tiêu hao vô cùng to lớn, sau khi thiên địa nguyên khí khép miệng vết thương, thân thể hắn lại điên cuồng cắn nuốt thiên địa nguyên khí, tăng lên từng tý một.

Lúc này Lâm Phong ngồi đó, bị một đoàn quang hoa màu trắng sáng chói bao lấy, cả người đều như thế, quang hoa màu trắng này cực kỳ chói mắt, chính là nguyên khí tụ làm chân nguyên.

Hiện giờ Lâm Phong đã hoàn thành nguyên khí chuyển thành chân nguyên, đợi đến khi chân nguyên trải khắp toàn thân, hắn liền bỏ qua Thuần Nguyên công, chuyển tu công pháp mạnh hơn, liền có thể nhất cử đột phá Linh Vũ cảnh, bước vào Huyền Vũ.

Huyền Vũ cảnh ngày càng gần rồi.

Mà trong phòng tu luyện trên Lâm Phong một tầng, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn dao động, phòng tu luyện chậm rãi mở ra, một người từ trong đó đi ra. Người nà, lại chính là Cùng Bích Lạc.

Trực tiếp cất bước đứng trên hư không, lấy lực lượng chân nguyên chống đỡ thân thể, đôi mắt kiêu ngạo của Cùng Bích Lạc đảo qua đám người.

Giờ phút này trong diễn võ trường, đã đầy chật người. Hôm nay chính là ngày y khiêu chiến đám người Độc Tí.

- Cùng Bích Lạc, vẫn tự tin như vậy, lẽ nào hắn nắm chắc có thể chiến thắng Độc Tí như vậy!

Đám người ngẩng đầu lên, nhìn bóng người trong không trung thầm nghĩ. Ánh mắt Cùng Bích Lạc sắc bén, phát ra chiến ý nhè nhẹ và ngạo khí lăng vân, dường như hôm nay, y sắp dương danh, chân chính trở thành đệ tử số một của Thiên Nhất học viện.

- Độc Tí, đâu rồi?

Cùng Bích Lạc lạnh nhạt nói một tiếng, âm thanh cuồn cuộn không ngừng lan ra bốn phía, quanh quẩn trong không gian, bao cả Thiên Nhất học viện trong đó.

Không gian yên lặng trong chốc lát, ở nơi xa, một cỗ đao ý khủng bố xông thẳng lên trời, trên hư không, càng có một thanh đao mang hư ảo vô cùng to lớn trôi nổi, dường như muốn trảm phá bầu trời.

Lập tức, đám người liền nhìn thấy trong hư ảnh cự đao kia, một người xuất hiện, một mình, người chỉ có một tay, ánh mắt sắc bén, thân thể như đao.

Độc Tí bước trên hư không đi về phía diễn võ trường, thanh đao hư ảo to lớn vô cùng kia, cũng đi theo thân thể hắn, người và đao dường như muốn dung hợp thành một thể.

Đám người phía dưới khoảng không, đều có thể cảm nhận được cỗ đao ý kinh khủng, bá đạo vô biên kia.

- Xem ra một trận chiến này, đã định sẽ vô cùng đặc sắc.

Ánh mắt đám người đều lộ ra ý chờ mong. Cùng Bích Lạc, tự tin cuồng ngạo; Độc Tí, lăng lệ bá đạo. Trận chiến này, tất nhiên là tử chiến.

Gặp nhau ngõ hẹp, xem ai có thể chân chính trở thành người số một Thiên Nhất học viện.

Vinh quang này, sẽ thuộc về Cùng Bích Lạc, hay là cụt tay?

- Độc Tí, sau ngày hôm nay, đệ tử số một Thiên Nhất học viện sẽ không còn thuộc về ngươi nữa.

Cùng Bích Lạc nhìn Độc Tí đạp đao bước tới, lạnh lùng nói ra, vẫn tự tin như cũ.

- Có thuộc về tay hay không, không phải dựa vào nói mồm. Hôm nay, chỉ cần ngươi có thể thắng ta, xưng hiệu Thiên Nhất học viện, sẽ là của ngươi, đương nhiên, ngươi không có hy vọng.

Độc Tí cũng mở miệng, bá đạo vô song, hắn đến giờ luôn là đệ tử số một Thiên Nhất học viện, vinh quang này há có thể nhường ra, với hắn mà nói, đó là sỉ nhục.

- Hôm nay ta không chỉ muốn thắng ngươi, Vấn Ngạo Tuyết, Độc Cô Thương hay là Lâm Phong, ta đều sẽ chiến, ta sẽ cho mọi người biết, ai mới là người số một Thiên Nhất học viện.

- Không cần phiền toái như vậy, Độc Cô Thương ngày trước ngay cả một chiêu của Lâm Phong cũng không tiếp được, hắn không xứng xếp chung với ta và ngươi. Vấn Ngạo Tuyết thực lực không yếu, nhưng vẫn như trước chỉ là Linh Vũ cảnh tầng thứ chín, không bằng chúng ta. Chân chính có thể tạo thành uy hiếp với chúng ta là Lâm Phong, chẳng qua hôm qua, ta đã giao phong với hắn một lần, hắn có thể tiếp được của ta một đao, tu vi không tệ, nhưng cũng chỉ vừa vặn một đao mà thôi. Cho nên, chỉ cần ngươi thắng ta, thì không cần chiến đấu nữa.

Độc Tí ngông cuồng nói, vô cùng kiêu ngạo. Trong mắt hắn, ba người kia, không một ai có thể so sánh với hắn, Lâm Phong tuy còn được, nhưng cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nghe được lời của Độc Tí, đám người phía dưới ánh mắt ngưng trọng. Không sai, ngày trước Lâm Phong trước khi rời thành Dương Châu đã có thể một chiêu đánh bại Độc Cô Thương, tuy đã qua một khoảng thời gian dài, nhưng Độc Cô Thương e rằng vẫn không phải đối thủ của Lâm Phong như trước. Hơn nữa, từ lời của Độc Tí bọn họ nghe được, Lâm Phong mới là người được Độc Tí xem trọng nhất, nhưng ngay cả như vậy, Lâm Phong vẫn chỉ có thể tiếp của Độc Tí một đao.

Một đao chỉ thế mà thôi.

Chỉ cần Cùng Bích Lạc thắng được Độc Tí, thì sẽ thắng được mọi người, cũng không cần phải đấu với những người khác nữa, trực tiếp trở thành người số một Thiên Nhất học viện, hưởng thụ vinh quang cao nhất.

- Như vậy, càng tốt, tránh lãng phí thời gian của ta.

Cùng Bích Lạc cười lạnh, nói:

- Độc Tí, chiến thôi!

- Chiến, chiến, chiến!

Độc Tí hét lớn một tiếng, đao mang lóe lên, trong hư không, trôi nổi vô tận đao chi ý cảnh.

Một thanh đao Vũ hồn thực lớn, xuất hiện sau lưng Độc Tí, Vũ hồn chi đao nghiêng về phía trước, dung hợp với khoảng không to lớn làm một thể, đao thế mạnh mẽ. Một cỗ đao chi ý, chuyển động trong hư không, phóng về phía Cùng Bích Lạc, người chưa động, ý đã động!

- Chiến lực thực đáng sợ.

Trong lòng đám người run rẩy, Độc Tí không hổ luôn là người số một Thiên Nhất học viện từ trước tới nay, danh bất hư truyền, nhất là sau khi bước vào Huyền Vũ cảnh thì lại càng mạnh.

- Đao ý, mạnh hơn nữa thì thế nào?

Cùng Bích Lạc cười lạnh một tiếng, Vũ hồn sau lưng cũng xuất hiện, bích lạc ti vũ, cùng cực bích lạc.

Trận mưa nhỏ này, chầm chậm lan ra, bao lấy xung quanh thân thể Cùng Bích Lạc, bầu trời trong xanh, quanh thân Cùng Bích Lạc, lại dường như có mưa rơi không ngừng, nhưng lại không rơi xuống tới mặt đất.

Cỗ đao ý tiến đến không gian ti vũ, xông vào bên trong, liền theo đó hóa thành một vòng gợn sóng trong mưa, tiêu tán vô hình.

- Đây là thủ đoạn gì, xem ra Vũ hồn của Cùng Bích Lạc quả nhiên không đơn giản.

Đám người nhìn thấy một màn này trong lòng khẽ run, Cùng Bích Lạc không hề động, đao ý vừa xông vào trong màn mưa, liền hóa thành vô hình.

- Trò mèo mà thôi.

Độc Tí cười lạnh một tiếng, vạch phá hư không, cánh tay còn lại chầm chậm vung lên, đao ý, Vũ hồn chi đao toàn bộ đều gia trì trên cánh tay. Một khắc này, cánh tay của hắn, hóa thành một thanh cự đao, cự đao chiến thiên diệt địa.

Lăng không cất bước, không gian gào rít, cánh tay giống như một thanh đao, nhằm về phía Cùng Bích Lạc, đồng thời, cánh tay hắn trở nên to lớn, từ từ chém xuống.

- Bích Lạc Ti Vũ!

Cùng Bích Lạc khẽ quát một tiếng, Vũ hồn Bích Lạc lại ngược dòng mà lên, bay về phía không trung, giống như dòng suối phun, phát ra tiếng tí tách.

Cự đao bá đạo chém lên màn mưa, lại chịu một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản, chỉ có thể từ từ đi tới, vô tận bích lạc ti vũ kia, dường như có được lực trói buộc hùng mạnh, trói buộc cự đao xông vào trong màn mưa lại.

Đồng thời, thân thể Cùng Bích Lạc cũng bước tới trước, miệng lại lạnh lùng quát một tiếng:

- Bích Lạc Hoàng Tuyền!

Lời vừa nói ra, tức thời, một cỗ bích lạc ti vũ từ trên trời rơi xuống, trực tiếp xuất hiện phía trên Độc Tí, bao vây thân thể Độc Tí.

Thân thể Độc Tí, cũng xuất hiện trong màn mưa.

Đôi mắt ngực lại, thân thể Độc Tí hóa thành một thanh đao, gào thét lao ra, song khi chạm tới những sợi ti vũ kia, thân thể hắn lại đột nhiên cứng đờ.

Thân thể hắn bị trói buộc chặt chẽ, bích lạc ti vũ này dường như là tù lao của mưa.

- Hoàng Tuyền Ti Vũ, giết!

Cùng Bích Lạc lạnh lùng phun ra một câu, chữ giết vừa ra, ti vũ kia càng đánh về phía Độc Tí. Ti vũ trong một khắc này không còn là mưa nữa, mà là đao kiếm sắc bén, phát ra tiếng hô: "Chém..."

Độc Tí sắc mặt đại biến, quát lớn một tiếng, cả người hiện lên vô tận đao mang, ánh sáng chói mắt, không gian xung quanh hắn chỉ có vô tận ánh sáng, nhìn không rõ xảy ra chuyện gì.

Nhưng chỉ trong chớp mắt, thân ảnh Độc Tí lại hiện ra, nhưng lúc này hắn đã nửa quỳ trong không trung, lồng ngực phập phồng. Trên người hắn, không ngừng có máu tươi rơi xuống mặt đất, cả người đều là máu!

- Thực đáng sợ!

Đám người đang xem run lên, võ hồn của Bích Lạc thực mạnh, Độc Tí căn bản không phải đối thủ.

Cùng Bích Lạc, mới là người số một Thiên Nhất học viện.

Bình luận

Truyện đang đọc