Trên đầu Bạch kình có một lỗ lớn. Cột nước vừa rồi là từ cái lỗ này bắn ra.
Mắt thấy Hải báo lâm nguy, Bạch kình không chút do dự thi triển uy năng cường đại nhất giải cứu Hải báo.
Một chiêu này tuy uy lực cường đại, nhưng chỉ vì bất ngờ mới đánh trúng Viên Lễ Huân không hề phòng bị. Đối phó với lão giả nhân loại Thần đạo vô cùng linh hoạt trước mặt nó thực không có chút cơ hội.
Bất quá việc nó ra tay trợ giúp Thần thú Hải báo, Mưu Tử Long không có cách ngăn cản.
Tình huống giao phong của bọn họ quả thực có chút quỷ dị. Nếu Mưu Tử Long muốn dứt ra viện thủ đồng bọn, Bạch kình đồng dạng không ngăn cản được.
Cùng Bạch kình trường đấu, Mưu Tử Long cảm thấy rất mất mặt, không chút do dự lấy ra biến dị Phích lịch thương oanh kích. Vật này tuy số lượng không ít nhưng hiện giờ đã rời khỏi Tử vong chi địa, dùng một cây ít một cây, nên Mưu Tử Long tuyệt đối không dễ dàng sử dụng. Chỉ có lúc này trong lòng cuồng nộ nên lão mới quyết định sử dụng. Một trận bạo liệt thật lớn từ thân thể Bạch kình vang lên, vô số Quang minh lực lượng văng ra khắp nơi. Một cảnh tượng quỷ dị khó tin hiện ra.
Phích lịch thương bạo phát, lực lượng cường đại làm thân thể Bạch kình xuất hiện hai lỗ máu rất lớn.
Bất quá thân thể Bạch kình quả thực quá lớn. Cho nên hai lỗ hổng này không đủ tạo thành vết thương trí mạng cho nó.
Nếu biến dị Phích lịch thương có thể đả thương được Bạch kình, trên người Mưu Tử Long có cả ngàn Phích lịch thương, vậy Bạch kình dù lợi hại cũng chắc chắn chết không có chỗ chôn.
Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa nhân loại cùng Thần thú. Dù thể chất nhân loại thấp hơn Thần thú, nhưng một khi sử dụng Thần binh có thể vãn hồi được cục diện.
Chuyện tiếp theo xảy ra làm mọi người kinh ngạc đến rớt tròng mắt. Sau khi Phích lịch thương bạo liệt, Quang minh lực lượng phóng xuất ra.
Quang minh lực lượng vòng quanh thân thể Bạch kình biến mất vô tung vô ảnh. Nó giãy dụa thân thể cao lớn, hai mắt từ từ nhắm lại, giống như đang hưởng thụ.
Theo sự lưu chuyển của quang minh lực lượng, hai lỗ máu dần khép lại, trong nháy mắt khôi phục hoàn toàn. Thậm chí không lưu lại một chút sẹo, khiến Mưu Tử Long trợn mắt cứng lưỡi.
Quang minh tinh thuần lực lượng cường đại thế nào mọi người đều rõ ràng. Hơn nữa uy lực Phích lịch thương ngay cả kim sắc quái vật ngày trước cũng trực tiếp bị giết chết.
Nhưng thể chất Bạch kình cổ quái tới cực điểm, có thể tự động hấp thu Quang minh lực lượng, khiến biến dị Phích lịch thương không có đất dụng võ. Mưu Tử Long thở dài, ngưng trọng nói:
- Đi thôi.
Băng Tiếu Thiên thoáng chớp động thân hình ly khai trận chiến, đi tới gần Mưu Tử Long. Hai người sóng vai thối lưu vào trong sơn môn.
- Các ngươi sợ hãi?
Thiết giáp bối long phát ra tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc.
Biểu hiện của Bạch kình làm nó vui mừng khôn xiết. Phích lịch thương khiến nó kiêng kỵ không có một chút tác dụng với Bạch kình. Điều này làm nó tin tưởng hơn rất nhiều. Hải báo từ dưới mặt đất bay lên không trung, ánh mắt phát ra sát khí mãnh liệt.
Nữ nhân kia ban đầu biểu hiện không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Nhưng Thần khí trong tay nàng biến ảo khó lường, làm cho nó chủ quan không đề phòng rồi bất ngờ công kích. Trong lòng tức giận, nó thầm nghĩ muốn đánh lại một trận.
Hai đầu Thần thú rống một tiếng thật lớn. Thanh âm vang vọng giống như trong thiên địa chỉ còn âm thanh của chúng.
Lúc này một đạo âm thanh từ trong sơn môn Băng cung vang lên:
- Ba vị, nơi này có Băng cung Thủy hệ Thần lực phòng hộ bảo vệ. Các ngươi nếu không chịu thối lui, vậy nếu không ngại mời thử một lần xem có thể công phá Băng cung được không?
Bóng người chớp động, Băng Tiếu Thiên cười ngạo nghễ, chậm rãi đi vào trong sơn môn.
Thân thể Bạch kình bộc phát sát khí mãnh liệt. Hải báo giận dữ gầm lên điên cuồng, lôi điện cường đại từ trong miệng phun ra.
Đối mặt với Viên Lễ Huân, nó còn giữ lại một phần thực lực. Dù sao đối phương là nhân loại Thần đạo cường giả trong tay còn có một kiện đệ nhất Thần khí uy lực cường đại, khiến nó phải giữ thực lực đề phòng.
Nhưng lúc này trước mặt nó là Thần lực phòng hộ bảo vệ sơn môn, nó không kiêng kỵ mà toàn lực công kích.
Tuy lực lượng phòng ngự cũng có thể biến thành công kích kinh thiên khiếp địa. Nhưng muốn phát động trận pháp khổng lồ công kích cần có chuẩn bị. Trong thời gian ấy dựa vào tốc độ Thần thú chắc chắn đã cao chạy xa.
Lôi điện lực lượng khủng bố ầm ầm đánh xuống sơn môn Băng cung. Thất thải quang mang lại một lần nữa hiện ra.
Hồng quang trong hào quang thất thải nhất thời sáng chói. Một màn hồng vụ trong thời gian ngắn tràn ngập thiên địa, cùng lôi cầu va chạm mãnh liệt. Màn hồng quang chứa đựng vô số hơi nước nhiệt độ cao giống như nham thạch nóng chảy.
Hơi nước màu đỏ không ngừng rơi xuống. Nhưng dưới oanh kích của lôi cầu không hề giảm bớt, ngược lại có xu thế gia tăng.
Hải báo phun ra nuốt vào hồi lâu, rút cuộc hậm hực đình chỉ công kích, ánh mắt nhìn về phía đồng bọn.
Thiết giáp bối long do dự một chút, hít một hơi thật sâu. Thân hình nó nhất thời biến lớn. Đặc biệt lưng nó căng đầy cuồn cuộn, mười mũi cốt mâu hung hăng giơ lên.
Không chờ nó ra tay, một cột nước màu trắng lại đổ xuống oanh kích màn hồng vụ.
Cột nước này so với lúc trước cường đại hơn mấy lần. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLBạch kình lúc này không phải vội vàng ra tay, lại toàn lực công kích nên uy lực cường đại không thể so sánh.
Cột nước khổng lồ ẩn chứa lực lượng kỳ dị, đem màn hồng vụ phá vỡ. Vụ khí không thể ngăn cản cột nước đánh sâu vào.
Nhưng sau khi hồng quang tiêu thất, quang mang màu cam phát sáng lên. Cột nước cường đại ầm ầm công phá quang mang màu cam.
Liên tiếp hai lần va chạm làm uy lực cột nước suy yếu, cuối cùng không đủ gây áp lực nữa.
Hoàng sắc quang mang trong nháy mắt bao trùm vạn trượng, hoàn toàn dung nhập cột nước vào trong. Thiết giáp bối long chớp động hai tròng mắt, thở dốc ra. Cốt mâu trên lưng hạ xuống. Ngay cả Bạch kình lực lượng cũng không có cách đột phá, nó hiển nhiên không tin tưởng bản thân làm được.
Ba đầu Thần thú ở bên ngoài Băng cung chờ đợi. Mặc dù không tiếp tục công kích nhưng cũng không rời đi.
Bên trong Băng cung, Băng Tiếu Thiên đứng lơ lửng trên một mảnh thất thải quang mang. Dưới sự điều khiển của hắn, Thủy hệ Thần lực phòng hộ mới có thể xuất ra uy lực lớn nhất.
Nhìn thấy công kích lợi hại nhất của Bạch kình bị phá giải, lão rút cuộc thở dài. Nhưng sắc mặt Mưu Tử Long không thoải mái, biểu hiện ngưng trọng. Viên Lễ Huân nhẹ giọng hỏi:
- Mưu lão ca, ngài lo lắng chuyện gì sao?
Mưu Tử Long thấp giọng nói:
- Ba đầu Thần thú này biết rõ không thể công phá Băng cung thần lực phòng hộ vì sao còn lưu lại? Ta hoài nghi trong đó có điểm cổ quái.
Băng Tiếu Thiên rùng mình nói:
- Mưu huynh, giờ phải làm thế nào?
Mưu Tử Long cười khổ nói:
- Binh đến thì tướng ngăn, nước lên thì đắp đê, chúng ta chỉ có thể bình tĩnh chờ biến động bên ngoài.
Băng Tiếu Thiên không tránh được thở dài. Đúng như Mưu Tử Long nói, bọn họ chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Trên sườn núi phía xa, Bảo Trư híp mắt nói:
- Ngươi không đi hỗ trợ sao?
Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, nói:
- Băng cung có Thủy hệ Thần lực phòng hộ, muốn phá vỡ dễ vậy sao.
- Nhưng để chúng bao vây Băng cung cũng không phải việc tốt.
Tiểu tử kia nói thầm.
Hạ Nhất Minh đưa tay xoa đầu nó nói:
- Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc cũng tới. Bọn họ ẩn tàng trong đội ngũ Hải quái khẳng định có mưu đồ khác.
Cặp mắt nhỏ của Bảo Trư nhất thời phát sáng lên.
- Ngươi định đối phó với hai người bọn họ thế nào?
Hạ Nhất Minh mỉm cười nói:
- Hai người bọn họ mới chân chính là họa lớn. Lúc này bọn họ muốn ở trong bóng tối trợ giúp ba đầu Thần thú thi triển lực lượng công phá phòng hộ Băng cung. Mặc dù ta không biết bọn họ làm thế nào nhưng khẳng định chuyện này vô cùng khó khăn. Với khả năng của bọn họ, cần tập trung toàn bộ tinh thần, không được phép phân tâm.
Đôi mắt hắn chợt lóe tinh quang, nói:
- Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ ở phía sau. Cơ hội tốt như thế sao có thể dễ dàng bỏ qua.
Bảo Trư nhất thời im lặng không nói.
Ba đầu Thần thú mặc dù cường đại, nhưng cũng chỉ là Bắc hải Ngoại hải thần thú, uy hiếp với bọn họ thực sự không lớn. Nếu hôm nay có thể đánh chết hai phương Tây ngụy thần cảnh cường giả mới có thể coi là có giá trị. Huống chi Băng cung Thủy hệ Thần lực uy danh mấy ngàn năm, có thể dễ dàng công phá vậy sao.
Chỉ cần trước khi lực lượng phòng hộ bị phá vỡ, Hạ Nhất Minh xuất thủ giết chết bọn chúng thì nguy cơ của Băng cung lập tức hóa giải.
Mấy canh giờ xong, phương xa dần truyền đến tiếng trống trận ầm vang. Vô số Hải quái cuồn cuộn kéo đến. Thiết giáp bối long cười lớn, nói:
- Nhân loại ti tiện, giờ khắc tận thế của các ngươi sắp đến.
Bên trong Băng cung, đám người Băng Tiếu Thiên nhìn nhau, vẻ mặt cực kỳ khó hiểu. Chẳng lẽ ba đầu Thần thú thực sự trông cậy vào công kích của đàn quái thú.
Truyện hay