Lần đầu tiên giao phong có hơn trăm đầu ngân man bị đánh bay nhưng đám ngân man này chỉ như pháo hôi mà thôi.
Phía sau chúng đám ngân man phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, chúng nó đầu cuối liền nhau, ngân quang trên thân thể tùy ý có thể phóng thích.
Đương nhiên mặc dù so với đám pháo hôi kia mạnh mẽ hơn nhưng muốn toàn bộ kết thành một thể, hoàn toàn không thể làm được.
Có thể để điện quang kết thành lưới lớn, bảo trì cường độ như vậy đã là cực hạn.
Nhưng Ngũ hành quang mang của Hạ Nhất Minh nếu đã tự thành không gian, tuyệt đối có thể ngăn cản tất cả bên ngoài.
Trừ khi đối phương sử dụng lực lượng siêu cấp đột kích Ngũ hành quang mang, nếu không cho dù lôi điện lực lượng có mạnh mẽ hơn cũng đừng mong ảnh hưởng tới thân thể Hạ Nhất Minh.
Ngay cả Lôi điện lúc này được Ngũ hành quang mang bảo vệ cũng không cần lo lắng điều gì. Quang manh tím sẫm trên chiếc sừng lập lòe lúc này mạnh mẽ xuyên qua Ngũ hành quang mang tấn công một đầu ngân man to lớn.
Đầu ngân man này không tầm thường, nó dài chừng mười lăm trượng, thân thể tràn ngập sinh mệnh lực lượng.
Hạ Nhất Minh chỉ cần cảm ứng một chút cũng có thể khẳng định, đầu ngân man này đã đạt tới tiêu chuẩn linh thú.
Chỉ bất quá ngân man cùng sinh vật còn lại khác nhau rất lớn, chúng nó liều mạng phóng thích lôi điện, khí tức trên thân thể vô cùng cường đại, nhưng khi không phóng điện, khí tức lại vô cùng yết ớt. Bởi vì điều này Hạ Nhất Minh chỉ có thể cảm nhận đây là linh thú, còn cấp bậc là gì thì không thể xác định.
Đầu ngân man kia rốt cuộc phóng ra tia điện sáng rực, tia điện này sau khi tiếp xúc với Ngũ sắc quang mang cùng lôi điện tím sẫm nhất thời nước biển xung quanh lập tức tách ra.
Bất quá sự giằng co này chỉ trong giây lát, tử điệm lập tức thoát ra, mạnh mẽ đánh tới ngân man.
Hạ Nhất Minh âm thầm cười, ngân man mặc dù cường đại nhưng nếu lấy công kích đơn thể, tuyệt đối không so được với Lôi điện. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLMắt thấy tử điện sắp đánh tới, đầu ngân man đột nhiên mở miệng phát ra âm thanh kỳ dị. Đám ngân man bên cạnh theo đó liều mạng lao tới.
Sau khi tiến lại, đám ngân man bạo phát lôi điện cực hạn, những tia điện này được đầu ngân man to lớn kia hấp thu, theo sau nó mở miệng khoe đám răng lởm chởm, phun ra một tia chớp bạc.
Hai hàng chân mày của Hạ Nhất Minh khẽ nhíu lại, chuyện hắn lo lắng nhất đã xảy ra, đầu ngân man này có thể mượn lực lượng lôi điện của những ngân man khác.
Đàn ngân man khổng lồ như vậy, nếu thật sự có sinh vật kết hợp lực lượng của chúng làm một, e rằng sinh vật này là tồn tại không kém gì Thụ thần.
Cũng may đầu ngân man linh thú này không thể tập trung quá nhiều lôi điện, mặc dù giờ phút này nó phóng ra lôi điện cường đại nhưng chưa đạt tới cấp độ Thánh thú.
Lôi điện tím sẫm cùng lôi điện bạc va chạm cùng nhau trong lòng đại dương khiến tất cả không thể mở mắt quan sát.
Khi hai lực lượng giao phong, Lôi điện ngẩng cao đầu kiêu hãnh.
Cho dù đối phương ngưng tụ lực lượng của trăm đầu ngân man nhưng vẫn bị tử điện cảu nó hoàn toàn áp chế.
Từ trong nước truyền ra dao động mãnh liệt, bởi vậy có thể thấy sự va chạm vừa rồi mãnh liệt ra sao.
Đầu ngân man dài mười lăm trượng kia lúc này cũng bắn ngược trở lại.
Với thể tích của nó, căn bản đám ngân man khác không thể tránh khỏi, thân thể mang đầy tử điện cả nó bắn thẳng tới nhất thời cả đàn ngân man xuất hiện một mảnh lộn xộn.
Đột nhiên một cự trảo từ trong đàn ngân man đưa ra cản thân thể ngân man linh thú lại.
Lôi điện tím sẫm dọc theo thân thể ngân man linh thú truyền tới cự trảo này, nhưng có lẽ vì tử điện đã quá yếu nên chỉ tới gần cực trảo đã tiêu tan.
Đồng thời một khí tức uy nghiêm phát ra khiến cả đàn ngân man trở lại bình thường.
Hai hàng chân mày Hạ Nhất Minh khẽ giãn ra, hắn vẫn chú ý tới đầu ngân man linh thú kia, bởi hắn biết, đầu ngân man này mặc dù cường đại nhưng tuyệt đối không xứng làm Vương giả của vạn đầu ngân man này. Bởi thế hắn muốn qua tên xui xẻo kia mà tìm ra Ngân man vương chính thức.
Chỉ là sau khi thấy được cự trảo kia, ngay cả bản thân Hạ Nhất Minh cũng không khỏi phát lạnh.
Hắn tuyệt đối không nhìn lầm, đây mà cự trảo thật lớn, là móng vuốt của sinh vật khổng lồ.
Nếu như ở nơi khác trong đại dương thấy được cự trảo này, Hạ Nhất Minh cũng không cảm thấy kì lạ.
Hải dương vô tận ẩn chứa nhiều việc kỳ lạ, hắn thậm chí tới quái thú cũng đã từng thấy quá, đừng nói chỉ móng vuốt quái thú.
Nhưng trước mặt hắn là một đàn ngân man mang lôi điện lực.
Đàn ngân mang này mặc dù cường đại nhưng thân thể chúng như trường xà, cơ bản không thể có móng vuốt.
Nếu vậy chủ nhân của móng vuốt kia là vật gì? Tại sao có thể tồn tại giữa đàn ngân man? Chẳng lẽ nó không sợ hải vực đầy lôi điện này sao?
Bảo trư lầm bầm kêu lên vài tiếng, đôi mắt sáng người nhìn chằm chằm móng vuốt này giống như đang quan sát cừu nhân.
Hạ Nhất Minh lập tức hiểu ra, vừa rồi khiến bảo trư chật vật như vậy chính là chủ nhân móng vuốt kia.
Lôi điện hai mắt cũng phát sáng, nó cúi đầu đột nhiên hí lên một tiếng dài.
Âm thanh Thánh thú phát ra, cho dù dưới nước cũng không chịu ảnh hưởng, một làn sóng chấn động mắt thường cũng có thể thấy lập tức lan ra bốn phía.
Uy áp Thánh thú huyết mạch Thần thú lúc này được Lôi điện hoàn toàn kích phát, đàn ngân man đối điện lần nữa náo loạn hẳn lên. Hơn nữa sự hỗn loạn này rõ ràng hơn xa khi nãy, đội hình chỉnh tề cũng sắp không chịu được.
Bảo trư ánh mắt xoay chuyển, nó cũng mở miệng hống lên một tiếng, âm thanh công kích càng cường đại hơn Lôi điện.
Trong cơ thể hai tiểu tử này đều có huyết mạch Thần thú, nhưng sự am hiểu của mỗi tên khác nhau, Lôi điện mặc dù cường đại nhưng nói về âm thanh công kích thua kém bảo trư khá xa.
Khi bảo trư hống lên một tiếng, hơn nữa sóng chấn động lan tới đàn ngân man giống như một viên tạc đạn nổ tung, ngay cả nước biển cũng bắn cao trên không trung.
Vô số ngân mạn bị uy áp Thần thú kích thích mà trở lên điên cuồng, trên thân thể chúng liều mạng phóng ra lôi điện, hơn nữa bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
Giờ phút này cho dù Vương của chúng cũng không có biện pháp tập trung tất cả như cũ.
Lực lượng huyết mạch Thần thú một khi phóng thích hoàn toàn, đối với sinh vật bình thường tạo lên áp lực vô cùng kinh khủng.
Chỉ giây lát, vô số quang mang màu bạc đã tứ tán bỏ chạy khắp đại dương, ngay cả đầu ngân man linh thú kia cũng không ngoại lệ.
Bảo trư nhếch miệng, lộ rõ tia giảo hoạt đắc ý.
Sau khi phục dụng Bạch thạch, thân thể nó đã khôi phục bình thường. Giờ phút này lại toe toét cười như cũ.
Nhưng gương mặt Hạ Nhất Minh không có một chút tươi tỉnh.
Sau khi đàn ngân man kia bỏ chạy, hắn đã thấy được thân thể khủng bố kia, hơn nữa còn cảm nhận được từ khí tức của nó sực tức giận không gì tả nổi.
Không nói cũng biết, quái vật dài hơn ba mươi trượng này chính là Ngân man vương.
Nhưng hình thể của nó cùng ngân man khác biệt một trời một vực.
Thân thể nó ngăm đen, dưới thân thể khổng lồ là bốn cự trảo như thằn lằn, từ trên cự trảo lóe lên quang mang khiến người khác sợ hãi. Dưới một trảo nhẹ nhàng vung lên, đầu ngân man mười trượng gần đó không nghe lệnh nhất thời biến thành hai đoạn.
Trên thân thể nó cũng không nhẵn mịn như đầu ngân man khác mà đầy lân giáp phảng phất như một chiến binh, lực lượng phòng hộ chỉ nhìn là biết.
Sau khi thấy được quái thú hung mãnh này, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng không khỏi thất thần.
Nếu không phải thấy đầu quái thú này trên thân thể lóe lên tia điện bạc, Hạ Nhất Minh không nghĩ nó là Nam Hải ngân man, mà là một đầu quái thú biển sâu không rõ lai lịch.
Thân thể Ngân man vương chậm rãi xoay lại, mặc dù nó không bị uy áp của bảo trư cùng Lôi điện áp chế nhưng cũng có chút ảnh hưởng.
Đây là lợi thế của Thánh thú huyết mạch Thần thú khi giao chiến.
Bất quá hiển nhiên đầu Ngân man vương này cũng không phải Thánh thú bình thường, uy lực của nó không chút nào thua kém Lôi điện cùng bảo trư.
Cái miệng có thể nuốt gọn đám người Hạ Nhất Minh chậm rãi mở ra, trong đường hầm sâu thăm thẳm đó đột nhiên phát sáng.
Một tia chớp cường đại từ trong đó bắn thẳng về phía đám người Hạ Nhất Minh.
Bất quá Hạ Nhất Minh sớm đã chuẩn bị, cổ tay vung lên, Ngũ sắc quang mang chợt thu lại, biến thành một ấn ký thật lớn, cứ như thế chắn trước mặt.
Trong nháy mắt, tia chớp cùng ấn ký va chạm cùng nhau.
Theo sau, một chuyện khó tin xảy ra, hai thứ này đột nhiên biến mất
Truyện hay