Tác Qua khi bay giữa không trung đã thầm nhủ, gã sẽ không cùng Hạ Nhất Minh cứng đối cứng nữa.
Cho dù là Tác Qua đem chân khí trong cơ thể đề tụ lên, hơn nữa còn dùng mật thuật hóa thân thành mãnh thú, nhưng với lực lượng đó không ngờ lại bị Hạ Nhất Minh một chiêu đánh tan.
Đến lúc này Tác Qua mới biết, thì ra Hạ Nhất Minh cường đại còn vượt xa dự tính của gã.
Cái gì mà cường giả mới tiến giai Nhất đường thiên, tin tình báo này đúng là đánh rắm.
Thực lực người này vô cùng cường đại, rõ ràng đã vượt qua Nhất đường thiên cảnh giới. Hơn nữa đã bắt đầu ngưng luyện được đóa hoa đầu tiên.
Quả thực, Hạ Nhất Minh ngưng luyện khác biệt hẳn so với Vu Kinh Lôi chỉ có chân khí ngưng tụ thành hoa, mà thực sự là hoa trong Tam hoa tụ đỉnh.
Điểm khác biệt này rất nhỏ, nhưng uy lực trong đó chênh lệch một trời một vực.
Cho dù chưa hoàn toàn ngưng tụ thành đóa hoa thực thể, nhưng so với Vu Kinh Lôi ngưng tụ ra, uy lực càng thêm cường đại.
Cùng Hạ Nhất Minh cứng đối cứng một chiêu, Tác Qua đã hoàn toàn rõ ràng, chỉ bằng thực lực của gã tuyệt đối không thể tiêu diệt đối phương.
Bởi vậy tru lên một tiếng, chính là để gọi về đồng bọn của gã, Hồng Lang Vương.
Chỉ có cùng Hồng Lang Vương liên thủ, phát ra nhân thú hợp kích lực lượng, mới có thể đánh chết gã thiên tài hiếm có kia.
Trên đỉnh đầu đột nhiên truyền tới mấy đạo âm thanh xé gió.
Sau khi sơn đạo sụp xuống, đám người tiên thiên cường giả Dược đạo nhân, cùng đám Đồ đằng sứ giả Y Thủy Bào cũng không tiếp tục giao thủ nữa.
Bọn họ mặc dù không dám cùng sơn đạo sụp xuống dưới chân núi, nhưng khi tất cả bình ổn trở lại, không hẹn mà cùng đồng thời phi thân xuống phía dưới.
Cũng may bọn họ đều là cao thủ cánh giới tiên thiên, nếu không căn bản là không có khả năng thuận lợi tiến xuống dưới chân núi vốn đầy nguy hiểm như lúc này.
Khi đã xuống tới chân núi, bọn họ tự nhiên mà phân thành hai phía, ánh mắt cũng lập tức tập trung vào trận chiến giữa Hạ Nhất Minh cùng Tác Qua.
Lúc này hai chân Hạ Nhất Minh di chuyển, hai tay hắn lúc này như đôi thiết chùy thật lớn, mỗi một lần vung lên trong không trung đều vang lên âm thanh bạo liệt. Mà Tác Qua giống như một đầu sói lớn, động tác của gã cũng vô cùng linh hoạt, ra tay lại càng hung ác như một đầu dã thú.
Nhưng chỉ cần song chưởng của Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng đón đỡ, gã lại như chuột thấy mèo mà nhảy ra xa.
Nhìn bộ dạng của Tác Qua lúc này, có thể thấy gã không dám cùng Hạ Nhất Minh đụng độ trực tiếp.
Hai người này mặc dù nhìn qua chiến đấu vô cùng ác liệt, nhưng thật ra chỉ cần có chút nhãn lực cũng có thể nhìn ra, Hạ Nhất Minh đã chiếm hoàn toàn thượng phong.
Mà có mặt ở đây, có ai không là cao thủ chân chính? Vừa mới thấy trận chiến kia, liên tưởng tới những âm thanh xé gió khi nãy bọn họ nghe thấy, càng khẳng định rằng Hạ Nhất Minh tuyệt đối chiếm thượng phong. Không những thế còn đem sự tự tin của Tác Qua đánh tan, nếu không Tác Qua cũng không có khả năng xuất hiện bộ dạng sợ hãi như vậy.
Đám người Dược đạo nhân ánh mắt quan sát Hạ Nhất Minh không che giấu vẻ tự hào. Cho dù là Mao Liệt Quang giờ phút này cũng vậy.
Mà đám người Y Thủy Bào trong lòng phát lạnh, vẻ mặt biến sắc, với thực lực của Tác Qua, không ngờ không thể thắng được cái gã trẻ tuổi Hạ Nhất Minh kia. Người này tu luyện thế nào? Chẳng lẽ hắn có được bí tịch cùng đan dược thần cấp sao?
Bỗng nhiên, từ đằng xa hồng quang chợt lóe lên, như xuyên thấu không gian nhanh chóng tiến lại nơi này.
Đang bay giữa không trung, Tác Qua đột nhiên phát ra một tiếng kinh hộ. Gã không chút nào che giấu tâm tình lúc này, đối với một người không thể chiến thắng là Hạ Nhất Minh, lẽ nào còn phải giữ thể diện chứ?
Nhưng khi hồng ảnh này xuất hiện, sau đó ngừng lại, âm thanh vui mừng trên miệng Tác Qua nhất thời giống như bị một đao chém đứt.
Hồng Lang Vương quả thực vẫn như trước xuất hiện trước mặt Tác Qua. Nhưng sau khi thấy rõ hình dạng của nó lúc này, mọi người thoáng chốc đã ngẩn ra.
Không chỉ có đám Đồ đằng sứ giả, mà ngay cả Hạ Nhất Minh vẻ mặt ngưng trọng cũng trợn mắt cứng lưỡi, giống như bị thình lình bị ném xuống nước, hai tay cũng vô thức ngừng lại.
Trước mặt bọn họ, rốt cuộc là quái thú kinh khủng bậc nào?
Vốn lúc trước, Hông Lang Vương thân thể vốn gầy gò, tuyệt không giống thế này.
Đây là một quái thú khổng lồ, trên người nó đám lông dựng lên như những cương châm, bộ lông đỏ như máu. Bốn chân của nó cũng giống vậy, lông mao dựng lên như lông nhím, chỉ bất quá không phải màu đỏ mà là đỏ vàng giao nhau.
Trên đầu nó, lông mao ngắn củn, nhưng giờ phút này cũng dựng đứng lên, hơn nữa nửa thân trên đâu đâu cũng xuất hiện từng chùm đỏ rực.
Cái đuôi phía sau như côn thép dựng đứng lên, giống như kim la bàn, từ đầu tới cuối đều không chút nhúc nhích mảy may.
Đương nhiên, làm người khác chú ý nhất, chính là phần đầu với cái miệng há to đầy máu của nó. Trong cái miệng vốn có bốn cái răng nanh sắc nhọn lúc này không ngờ đã gãy đi một cái.
Những người ở đây cũng đã từng gặp qua Hồng Lang Vương uy vũ oai hùng.
Phương thức bất ngờ công kích, lại càng khiến mọi người trong lòng không khỏi phát lạnh.
Nếu chính mình phải nhận công kích như vậy, chỉ sợ là không thể toàn thân rút lui.
Nhưng giờ phút này, nhìn bộ dạng Hồng Lang Vương, mọi người trong lòng bỗng nổi lên cảm giác tức cười tới cực điểm.
Đặc biệt là đám Đồ đằng sứ giả, trong lòng bọn họ hình ảnh Hồng Lang Vương cái thế hiên ngang nháy mắt đã sụp đổ hoàn toàn.
Hình tượng oai hùng muốn gây dựng lên đã phải trăm ngàn khó khăn, cần hơn mười năm, kể cả trăm năm tích lũy mới có thể đạt được. Nhưng muốn phá bỏ đi, có lẽ cũng chỉ cần một chốc một lát mà thôi.
Tác Qua như bay tiến đến bên người Hồng Lang Vương, vẻ mặt kinh ngạc càng thêm kinh ngạc. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Hồng Vương...ngươi làm sao vậy?
Tác Qua cẩn cẩn trọng trọng hỏi.
Hồng Lang Vương phát ra một âm thanh kỳ dị. Trong âm thanh này cũng không còn cảm giác oai hùng như lúc trước, ngược lại còn mang theo cảm giác sợ hãi không thể giải thích.
Mọi người trong lòng đại động, chỉ có gặp biến cố gì, mới có thể làm Hồng Lang Vương uy phong lẫm liệt trở thành bộ dạng thế này.
Đám người Hạ Nhất Minh trong lòng đều biết rõ, cùng Hồng Lang Vương rời đi lúc đó, đúng là chỉ có Bách Linh Bát theo chân Hạ Nhất Minh tới đây.
Mặc dù đám tiên thiên cường giả đối với việc Bách Linh Bát có thể khiến Hồng Lang Vương hung hãn trở thành bộ dạng thế này vô cùng khâm phục, nhưng trong lòng bọn họ đồng thời lại xuất hiện một chút lo lắng.
Vì sao sau khi Hồng Lang Vương xuất hiện, Bách Linh Bát còn chưa trở lại đây?
Tác Qua cùng Hồng Lang Vương trao đổi hồi lâu, trên mặt gã lúc này mới lộ ra vẻ thoải mái.
Y Thủy Bào chợt hỏi:
- Tác Qua đại sứ giả. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Tác Qua do dự một chút, nói:
- Hồng Lang Vương nói không rõ ràng, dường như là nó gặp…
Ngừng lại hồi lâu, âm thanh của gã cũng không tin vào chính mình:
- Có lẽ là gặp quỷ.
Bất luận là bên nào, giờ phút này cùng đều trợn mắt nhìn nhau.
Quỷ...
Đối với thứ chỉ có trong truyền thuyết này, đa số những người tu luyện võ đạo đều không tin.
Nhưng giờ phút này, sau khi chứng kiến bộ dạng của Hồng Lang Vương, tất cả không thể không ớn lạnh toàn thân.
Có lẽ trừ quỷ ra, trên thế giới này cũng không gì có thể khiến Hồng Lang Vương chật vật như thế.
Hạ Nhất Minh trong mắt lấp lóe tinh quang, hắn liều mạng đè nén cảm giác muốn ngửa mặt lên trời cười to.
Đối với những biến hóa thần kỳ trên người Bách Linh Bát, Hạ Nhất Minh cũng đã từng thấy qua.
Kỳ thực, lần đầu chứng kiến những năng lực khó tin đó, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng bị hù dọa ba ngày ba đêm không thể chợp mắt. Nếu không phải sống cùng vài tháng với Bách Linh Bát, biết được mục đích của gã, hơn nữa còn xác định gã không có ý định hại mình, Hạ Nhất Minh cũng sẽ tưởng rằng mình gặp quỷ.
Đám Đồ đằng sứ giả hai mắt nhìn nhau, ý niệm kiên định trong đầu bọn họ lúc này có chút dao động. Vốn nghĩ tới, bất cứ giá nào cũng phải đánh chết Hạ Nhất Minh tại đây, nhưng giờ phút này họ bỗng thối chí.
Y Thủy Bào nhẹ giọng nói:
- Tác Qua đại sứ giả. Nếu Hồng Lang Vương đại nhân gặp phải quỷ, chúng ta không bằng tạm thời trở về đã.
Tác Qua ánh mắt mơ hồ không rõ, nhưng khi quay đầu lại nhìn Hạ Nhất Minh ung dung đằng xa, trong mắt gã lộ ra một tia sát khí, nói:
- Người này không chết, lòng ta khó yên.
Y Thủy Bào đôi mắt sáng lên, thấp giọng nói:
- Đại sứ giả, ngài muốn...
Tác Qua sắc mặt không đổi nói:
- Làm như vậy mặc dù có chút hèn hạ, nhưng vì tương lai của Đồ đằng tộc chúng ta, cũng chỉ còn cách không từ thủ đoạn.
Tác Qua vừa mở miệng, vừa nhẹ nhàng vỗ lên người Hồng Lang Vương.
Được Tác Qua trấn an, bộ lông trên thân thể Hồng Lang Vương dần phục hồi nguyên trạng. Nhưng đoạn răng gẫy trên miệng không cái nào khôi phục lại được, hơn nữa với vết thương này nó cũng không thể dùng răng cắn xé đôi phương nữa, đối với sức chiến đấu ảnh hưởng không nhỏ.
Đương nhiên, chính yếu là việc trong lòng nó đã vô cùng sợ hãi.
Bất quá sau khi Tác Qua nhẹ giọng trao đổi với nó, nó do dự một chút rồi gật đầu đáp ứng.
Trên mặt Tác Qua khẽ hiện lên một nụ cười. Gã quay đầu nhìn Hạ Nhất Minh, trong mắt chứa đầy hàn khí. Ánh mắt này giống như đang nhìn một người chết vậy.
Hạ Nhất Minh vẻ mặt nhất thời ngưng trọng bởi hắn đã từng nghe Vu Kinh Lôi đề cập qua.
Đồ đằng nhất tộc ngàn năm biến dị linh thú, vốn trong Nhất đường thiên cảnh giới, có thể xưng là vô địch tồn tại.
Lúc này, Tác Qua cùng Hồng Lang Vương tập trung lại, bọn chúng muốn phối hợp tổ đội, uy lực phát ra khẳng định là vô cùng cường đại.
Nhưng Hạ Nhất Minh trong lòng cũng không hoảng sợ, hắn vẫn trầm ổn như núi.
Có lẽ Hồng Lang Vương trong đồng giai có xưng vô địch, nhưng Hạ Nhất Minh hắn sao phải xoắn.
Ngũ hành hợp nhất công pháp, Băng hệ chân khí, còn có tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng thuấn di, Hạ Nhất Minh chưa từng thi triển ra.
Hạ Nhất Minh vô cùng tin tưởng vào bản thân, cho dù đối mặt với tổ hợp này của Đồ đằng nhất tộc, hắn cho dù bị thua cũng có thể chạy trốn.
Nhưng lúc này, thấy được cái liếc mắt của Tác Qua, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi phát lạnh, hắn cảm giác sắp có nguy hiểm ập tới.
Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động. Chẳng lẽ tổ hợp nhân lang này cường đại như vậy, ngay cả hắn cũng không thể chống đỡ được?
Tác Qua nhảy lên, cứ như vậy ngồi trên lưng Hông Lang Vương, sau đó thân thể Hồng Lang Vương chợt hạ thấp xuống.
Mặt đất dưới chân Hồng Lang Vương đột nhiên như biến thành một vũng nước, cho dù có tự do bơi trong đó cũng không khác biệt.
Mặc dù không phải lần đầu tiên nó biểu hiện cường đại như vậy, nhưng lúc này lại khiến Hạ Nhất Minh thất kinh. Bởi vì lúc này dung nhập vào đó, không chỉ có Hồng Lang Vương mà còn có cả Tác Qua.
Bất quá, tuy có chút giật mình nhưng Hạ Nhất Minh ngược lại có chút an tâm.
Nhân lang tổ hợp uy lực quả nhiên cường đại vô cùng, nhưng nếu cho rằng có thể vô địch thiên hạ, đó là vọng tưởng.
Hai tai Hạ Nhất Minh run lên, nhất thời mở rộng phạm vi nghe ngóng.
Phong lực lượng tuy rằng cường đại, nhưng cũng không phải lúc nào cũng có thể sử dụng. Linh hoạt như gió nếu gặp trầm ổn như đất, hiệu quả cũng sẽ đại giảm.
Nhược điểm duy nhất của Thuận Phong Nhĩ chính là muốn nghe âm thanh dưới lòng đất quả thực rất khó.
Bất quá, với tu vi của Hạ Nhất Minh, chỉ cần tĩnh tâm, cũng có thể cảm nhận được một chút. Đặc biệt khi Hồng Lang Vương biến mất trước mặt hắn, hơn nữa chậm rãi tiến về phía hắn, Hạ Nhất Minh hoàn toàn có thể cảm nhận được.
Khi tai Hạ Nhất Minh run lên đồng thời đôi tai của Thủy Huyễn Cận cũng vậy.
Vị lão nhân sau khi nhìn thấu sinh tử chi đạo, đối với cảm ngộ về Phong hệ lực lượng không ngờ lại tăng lên. Mặc dù thân thể đã suy yếu, nhưng tâm cảnh của lão đã cũng đã đạt tới tình trạng khó tin.
Lúc này, nếu đơn thuần nói tới cảm ngộ về Phong hệ, Thủy Huyễn Cận cùng Hạ Nhất Minh cũng khó có thể xác định ai hơn ai.
Dù sao, hai bên chênh lệch về kinh nghiệm thực sự là rất lớn.
Thủy Huyễn Cân đột nhiên vẻ mặt lộ ra một tia kinh ngạc. Hai hàng lông mày của lão nhíu lại, dường như đối với chuyện này không có chút nào nắm bắt được.
Dược đạo nhân nhẹ giọng nói:
- Thủy huynh, ngươi phát hiện điều gì sao?
Thủy Huyễn Cận xua tay, lông mày lão càng nhíu chặt, sắc mặt đội nhiên ngưng trọng.
Vẻ mặt của lão khiến mọi người xung quanh đều chú ý. Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người lão.
Tác Qua sau khi chui xuống đất, đúng ra sẽ đi đánh lén Hạ Nhất Minh. Nhưng nếu người này đột nhiên đối phó với đám người đang đứng tại đây, chưa hẳn đã có ai đoán ra.
Thủy Huyễn Cận lúc này đã thi triển hoàn toàn năng lực cường đại Phong hệ. Tất cả mọi người đều tự tin, chỉ cần có lão bên cạnh, tuyệt đối không ai có thể đánh lén thành công.
Nhưng vẻ mặt Thủy Huyễn Cận càng lúc càng hiện ra vẻ kỳ quái, khiến tất cả không khỏi hồi hộp. Chẳng lẽ lão nhân gia hắn cũng không nghe được điều gì?
Hạ Nhất Minh đột nhiên cười lạnh một tiếng, thân hình bay ngược về sau, bộ dáng vô cùng trầm ổn, hay tay lập tức đưa ra.
Động tác này mọi người không còn xa lạ nữa, trước lúc núi lở, Hạ Nhất Minh chính là dùng chiêu này để cứng đối cứng cùng Tác Qua.
Mà lúc này, Hạ Nhất Minh một lần nữa lặp lại tư thế đó, hơn nữa còn xác định rõ phương hướng phát lực. Biểu hiện này dĩ nhiên là hắn đã nghe ra hành tung của Hồng Lang Vương, hơn nữa còn chuẩn bị tốt một kích toàn lực.
Chỉ cần Hồng Lang Vương có dũng khí từ dưới đất trồi lên, như vậy hẳn sẽ lĩnh trọn một kích toàn lực của Hạ Nhất Minh.
Mỗi người đều biết thế, nhưng đám Đồ đằng sứ giả không chút nào bộc lộ vẻ lo lắng, dường như đối với việc Hồng Lang Vương bại lộ hành tung cũng không ảnh hưởng tới niềm tin tất thắng của họ.
Rốt cuộc, trước mặt đất trước mắt Hạ Nhất Minh cũng bạo liệt, sau đó một đạo hồng ảnh xông ra.
Hồng Lang Vương, trên lưng còn có Tác Qua, một người một lang quả nhiên xuất hiện tại chỗ.
Hạ Nhất Minh cười lớn, song chưởng đánh ra, Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai mốt...
Chân khí cường đại như cuồng phong gào thét đánh thẳng vào tổ hợp một người một lang này, uy lực cường đại như vậy khiến đám Đồ đằng sứ giả trong lòng không khỏi phát lạnh.
Đến lúc này bọn họ mới hiểu, vì sao Tác Qua lúc trước không dám cùng người này liều mạng, mà phải chờ Hồng Lang Vương tới trợ giúp.
Thì ra Kim hệ lực lượng của Hạ Nhất Minh đã cường đại như vậy.
Mặc dù mất đi tiên cơ, nhưng ngoài ý liệu của Hạ Nhất Minh, tổ hợp này không có ý định rút lui mà vẫn đứng yên tại chỗ.
Hồng Lang Vương gắt gao dán chặt thân thể trên mặt đất, bốn chân như cọc gỗ đóng chặt tại nơi này.
Tác Qua ánh mắt ngưng trọng, trên mặt gã mang theo vẻ vô cùng kiên định. Ngồi trên lưng Hồng Lang Vương, song quyền gã đánh ra, uy lực ngàn cân cứ như thế cứng đối cứng.
Chân khí cường đại đánh xuống, Tác Qua cùng Hồng Lang Vương bị một kích toàn lực này của Hạ Nhất Minh đóng cứng trên mặt đất.
Tác Qua cưỡi trên lưng Hồng Lang Vương, khóe miệng gã lúc nay trào ra một tia máu. Mặc dù đa phần lực lượng đã được Hồng Lang Vương gánh chịu, nhưng dưới tình huống không thể điều động toàn bộ chân khí mà phải đón một kích toàn này của Hạ Nhất Minh, khiến Tác Qua thân thể chịu chấn động không nhỏ.
Mặc dù không bị thương nặng lắm, nhưng không tránh khỏi có chút ứ huyết.
Dưới chân gã, Hồng Lang Vương thân thể một nửa đã chìm trong đất, chỉ có cái đầu sói lớn còn lộ ra trên mặt đất.
Mọi người đang nghĩ Hồng Lang Vương sẽ sử dụng chiêu cũ trốn vào lòng đất, đột nhiên nó mở miệng phun ra một hỏa cầu thật lớn.
Lang Vương thổ tức giống như lưu tinh cản nguyệt bắn tới.
Hạ Nhất Minh tiếng cười thu liễm, vẻ mặt hắn hiện ra vẻ sớm đã đoán ra việc này.
Đóa hoa xinh đẹp màu lam trừ trong miệng Hạ Nhất Minh bắn ra, cũng với tốc độ đón đỡ hỏa cầu kia.
Ầm ầm một tiếng nổ vang, hỏa cầu cùng lam hoa đều tiêu tan, trên không trung bắn ra vô số ánh sáng mỹ lệ.
Nhưng giờ phút này, Hạ Nhất Minh tức giận hừ một tiếng, thân thể hắn bỗng nhiên cứng đờ, một cỗ khí tức kỳ quái đang lan truyền trên người hắn.
Thân thể Hạ Nhất Minh như biến thành một khối nham thạch, không có cách nào nhúc nhích được.
Trước đó một bóng đen theo chùm ánh sáng khi hỏa cầu vỡ ra, đã gắt gao bám chặt trên thân thể Hạ Nhất Minh.
Trong không gian xuất hiện một lưỡi chủy thủ sắc bén lóe lên khiến kẻ khác không rét mà run.
Trong nháy mắt, nó bắn thẳng tới yết hầu trên cổ Hạ Nhất Minh...
Truyện hay