Từ sau khi tiếp nhận truyền thừa của Thánh Long đại nhân, mỗi lần bảo trư hống lên uy lực khủng khiếp hơn trước rất nhiều. Lúc này sau một thời gian dài, nó lại được thoải mái hống phát huy điểm khủng bố ấy.
Trong không trung xuất hiện một làn sóng chấn đống lấy bảo trư làm trung tâm phát ra.
Tiếng hống này như tới từ Thần linh trên chín tầng trời hoặc tới từ Cự ma nơi âm ư Cửu giới. Chỉ chốc lát nó đã lan truyền khắp kinh thành rộng lớn.
Thời gian lúc này như hoàn toàn ngưng đọng.
Một tòa thành tồn tại trăm vạn dân cư giờ phút này hoàn toàn yên tĩnh. Truyện
"Vũ Thần " Động tác của vô số người giờ phút này cũng như ngưng lại, bọn họ há miệng, vẻ cuồng nhiệt trong mắt sớm đã biến mất, thay vào đó là sự mê mang không nói lên lời.
Trong đầu trống rỗng, trong tia vang vọng âm thanh tràn đầy long uy, tất cả đều cảm nhận được ngoài tiếng ong ong ra không còn bất kỳ âm thanh nào khác.
Tình huống như vậy duy trì một khoảng thời gian dài, trong vòng trăm trượng nơi âm thanh phát ra, toàn bộ đám người đột nhiên ngã xuống.
Đôi mắt bọn họ mơ hồ trắng dã, dĩ nhiên đã bị âm thanh này chấn nhiếp tới hôn mê bất tỉnh.
Xa xa những chiến mã đang phóng tới đây nhất thời ngã quỵ. Đám người trên lưng chúng cũng đồng dạng không chịu nổi ngã xuống. Lúc này thần trí bọn họ chưa khôi phục nhưng ánh mắt mơ hồ như đang nhìn một ác ma kinh khủng nhất thế gian. Bất luận là ai lúc này cũng không còn ý định xông tới nữa.
Ầm... Ầm...
Vô số tiếng vang từ bốn phương tám hướng truyền lại, những kiến trúc xung quanh theo chấn động đồng loạt sụp đổ. Bụi đất theo đó bao phủ khắp nơi, khiến cảnh tượng càng thêm hỗn loạn.
Bất quá điều này cũng không nằm ngoài dự tính của Hạ Nhất Minh.
Chính thức ngoài dự đoán của mọi người chính là Ái Nhĩ Duy Tư ở giữa không trung kia.
Vị cường giả Tây phương này vốn không có được thân thể quang minh hay hắc ám, lúc này trên không trung sau khi lắc lư vài cái, không cách nào điều khiển thân thể mà ngã xuống.
Trước khi bảo trư có được truyền thừa, tiếng hống của nó mặc dù uy lực cường đại nhưng có một nhược điểm trí mạng chính là lực lượng không thể tập trung, một khi hống lên âm thanh khuyếch tán ra sẽ không cách nào ngưng tụ.
Ngoại trừ đám Đồ đằng tộc nhân chịu ảnh hưởng của Thánh Long đại nhân đối với bảo trư vô cùng sợ hãi, còn lại đối với Tôn giả cấp bậc, nó không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì.
Nhưng lúc này hoàn toàn khác, bảo trư hông lên chẳng những uy lực chỉnh thể tăng gấp bội ngoài ra khả năng công kícb đơn thể hiệu quả hơn rất nhiều.
Nếu công kích chủ yếu nhắm vào một người, uy lực của tiếng hống người đó phải chịu một nửa, sau đó mới tiếp tục khuyếch tán ra ngoài.
Tiếng hống của bảo trư nếu để một người gánh chịu hậu quả sẽ ra sao lúc này mọi người hoàn toàn hiểu được.
Ái Nhĩ Duy Tư từ trên cao rơi thẳng xuống đất, thân thể tựa hồ lâm vào trạng thái tê liệt.
Lão quả thực đen đủi, khi Lôi điện xuất hiện đã lập tức tấn công, hiển nhiên không coi bảo trư vào mắt, lúc này rơi xuống cũng không phải là ngẫu nhiên.
Một luồng sáng lóe lên, khi Ái Nhĩ Duy Tư chưa kịp tiếp đất, Lôi điện đã lập tức xông tới. Cổ tay Hạ Nhất Minh khẽ động, Ngũ sắc quang mang theo đó không chút nào kiêng kỵ đánh Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện trải qua vô số lần nghe bảo trư thử giọng hơn nữa tại Đồ đằng nhất tộc đã từng phối hợp đánh lén đối thủ đang ngây ngốc, có thể nói quen việc dễ làm quả nhiên không chút khó khăn.
Dưới uy lực của Ngũ sắc quang mang Ái Nhĩ Duy Tư thậm chí kêu lên cũng không có cơ hội, thân thể lập tức bị đánh văng về phía xa.
Khi thân thể lão bay ra ngoài mười trượng chính thức tiếp đất, trên người lão đã không còn nửa điểm khí tức sinh mệnh.
Chỉ là hai mắt lão vẫn trợn trừng tựa hồ như trước giây phút cuối cùng tỉnh táo lại, lão vẫn không hiểu vì sao bản thân lại chết uất ức như vậy.
- Bảo trư. Hỏa Long.
Hạ Nhất Minh hét lớn một tiếng.
Bảo trư hanh hanh vài tiếng, trước kia đám người Hạ Nhất Minh giao chiến trừ khi ngẫu nhiên gọi nó , căn bản nó không giúp được gì, chân cẳng vô cùng ngứa ngáy.
Lúc thành công quang hóa hai kiện thần binh lợi khí dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội.
Ngẩng đầu, bảo trư há miệng, trên bầu trời rốt cuộc bốn vị Ngũ khí Tôn giả cường đại đã tỉnh lại. Thấy được cái miệng không quá lớn này của bảo trư, trong lòng không khỏi xuất hiện cảm giác sợ hãi không thể chống đỡ.
Bọn họ không hẹn mà cùng bay loạn trong không trung, liều mạng tránh né cái miệng đang mơ rộng của bảo trư.
Nhưng bọn họ không nghĩ ra, lúc này bảo trư không hống nữa mà phun ra một đạo quang mang.
Một đạo quang mang màu đỏ trên không trung lóe lên lập tức biến thành đinh ba chín răng thật lớn.
Đám người Vũ lão tiên sinh hai mắt trợn tròn, tiểu tư kinh khủng kia không ngờ còn phun lửa từ miệng.
Nhìn bộ dạng thản nhiên của bảo trư cùng Lôi điện, ánh mắt chúng lúc này như không coi bốn người vào đâu, trong đầu bọn họ đồng thời xuất hiện suy nghĩ, rốt cuộc linh thú này là vật gì đây?
Chín chiếc răng nhọn trên đinh ba nhất thời hóa thành chín đầu Hỏa long hướng hai người gần nhất quấn tới.
Hai vị Tây phương cường giả Tạp Tân Lợi cùng Ma Đặc Kỳ lúc này tâm trạng đã rơi vào khủng hoảng.
Ba người bọn họ tại Tây phương nắm giữ địa vị cực cao, cũng là người vô cùng tự tin.
Lúc này theo lệnh hai vị đại nhân liên thủ với Đại Thân phương Đông vốn tưởng chỉ cần không gặp Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cho tới khi hoàn thành nhiệm vụ cũng không gặp nguy hiểm gì.
Nhưng kết quả lúc này khiến bọn họ vô cùng kinh hãi, Ái Nhĩ Duy Tư Tây phương đệ nhất lĩnh chủ đỉnh đỉnh đại danh không ngờ cứ thế mà vẫn lạc.
Điều này đánh sau vào tư tưởng của bọn họ, thậm chí ảnh hưởng của nó khiến cả hai trong thời gian ngắn không cách nào tiếp nhận.
Bởi thế mặc dù bọn họ tránh được cái miệng heo kia nhưng không rời đi. Mà chín đầu Hỏa long sau khi xuất hiện nhất thời dùng tốc độ cực nhanh quấn tới, khóa chặt hai cường giả chưa tỉnh táo này lại.
Vũ lão tiên sinh cùng Vũ Phi Dương sắc mặt đại biến, nhìn chín đầu Hỏa Long kinh khủng thiêu đốt bầu trời cùng đám người la liệt trên đất, bọn họ biết mình đã hoàn toàn thất bại.
Bọn họ sớm biết Lôi điện lợi hại, cũng biết Bách Linh Bát đỉnh đỉnh đại danh, nhưng bọn họ không biết bên người Hạ Nhất Minh còn có đầu linh thú phảng phất như không chút nào lợi hại kia. Không ngờ nó so với Lôi điện còn cường đại hơn rất nhiều.
Vũ lão tiên sinh sắc mặt ngưng trọng, đột nhiên kêu lên.
- Hạ huynh đệ. Khi nãy đám người lão phu không đúng. Xin dừng tay, lão phu nguyện ý đem Ngũ hành luân hồi bí tịch cùng Vũ gia bảo tàng dâng tặng.
Hạ Nhất Minh trên mặt xuất hiện một tia cổ quái, hắn cười ha hả cười nói:
- Vũ lão tiên sinh, ngài xem đây là thứ gì?
Dứt lời hắn đưa tay ra.
Lúc này ngoài Ngũ Hành Hoàn hai tay Hạ Nhất Minh trống trơn.
Vũ lão tiên sinh cùng Vũ Phi Dương liếc mắt nhìn nhau trong lòng vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ trên tay hắn còn ẩn giấu vật gì?
Dường như nhìn ra suy nghĩ của họ, khóe miệng nhếch lên, Hạ Nhất Minh nói:
- Vũ lão tiên ính, Vật gì đó mà ngài nói ta sẽ tự tay nắm lấy, không cần ngài phải dâng tặng.
Vũ lão tiên sinh sắc mặt nhất thời xanh mét, lão lạnh nhạt nói:
- Nói như vậy ngươi không chịu dừng tay?
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, nói:
- Ngươi đã từng nói, không chết không thôi.
Vũ lão tiên sinh khẽ gật đầu, chậm rãi nói:
- Được
Khi nói ra từ này, trên người lão nhất thời xuất hiện một luồng ngũ sắc quang mang.
Ngũ hành luân hồi chi hoa, thiên hạ đệ nhất tuyệt kỹ của Ngũ Hành Hoàn Môn khi xưa.
Vũ gia lão tổ vốn kiêm tu tứ hệ, lúc này được Hạ Nhất Minh giúp đỡ đã ngưng tự thành công Ngũ Hành thân thể. Mặc dù đối với thân thể này còn xa mới được coi là viên mãn, nhưng đối với Ngũ hành công pháp lão đã nắm giữa cả năm trăm, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có thể thi triển Ngũ hành luân hồi hoàn toàn là chuyện có thể.
Đương nhiên Thủy chi hoa của lão chưa chính thức ngưng tụ thành hình, mà tạm thời do Thủy hệ lực lượng trên khỏa Xá lợi tử kia biến ảo ra.
Hạ Nhất Minh rõ ràng cảm ứng được điều này bất quá khiến hắn cảm nhận về ngũ hành sâu hơn một bậc. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY - http://truyenfull.vn
Ngũ sắc quang mang trên bầu trời hình thành một vòng tròn, sau đó nhất thời thu lại trên thân thể Vũ lão tiên sinh giống như bảo giáp năm màu vô cùng thần kỳ.
Hạ Nhất Minh ánh mắt có chút kinh ngạc, hắn lúc này mới biết, thì ra bảo giáp chân khí của Sở Hao Châu cũng không phải đặc quyền, xem lão nhân kia vận dụng thành thục như vậy khẳng định đã thi triển vô số lần.
- Hạ Nhất Minh. Nều ngươi không chịu dừng tay vậy hôm nay lưu lại đi.
Thân thể Vũ gia lão tổ mạnh mẽ đáp xuống mang theo khí thế phô thiên cái địa.
Tâm niệm Hạ Nhất Minh thay đổi thật nhanh, Ngũ Hành Hoàn vung lên, Ngũ sắc quang mang theo đó đánh lên. Vũ lão tiên sinh đồng dạng vung song quyền, sau một tiếng nổ ầm vang, ngay cả Lôi điện cũng phải lui lại. Vũ gia lão tổ từ trên không trung nhảy ra rất xa, bất quá thân thể vừa dừng lại lại đã một lần nữa bắn tới. Song quyền lúc này mở ra như miệng rồng, tựa hồ muốn đem Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện nuốt gọn.
Trên chiếc sừng của Lôi điện lập tức phát ra quang mang tím ngắt, mạnh mẽ dáng tới thân thể Vũ gia lão tổ.
Lực lượng lôi điện vô cùng cường đại, sau khi va chạm cùng Ngũ hành bảo giáp nhất thời phát ra vô số âm thanh lép bép. Bất quá Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện, ngoại trừ một mảnh màu đen xuất hiện trên thân thể, Vũ gia lão tổ không chịu bất cứ thương tổn nào khác.
Thân thể lão run lên, mảnh màu đen trên thân thể nhất thời biến mất, một bảo giáp lại xuất hiện.
Truyện hay