Editor: Mẹ Bầu
Cuộc sống gia đình bình thường như thế, khiến cho Ứng Uyển Dung có chút hoảng hốt.
Cao Lãng bế cô đi đến trên ghế ngồi, còn mình ngồi ở một bên gắp cho cô một ít rau dưa.
"Anh đã hỏi chuyện cùng với đạo diễn Khang rồi! Ông ấy nói, lúc em còn ở trong đoàn làm phim, cả ngày đều không ăn cơm thật ngon, chỉ có ăn rau dưa hoa quả.
Em thử nhìn lại bản thân mình xem, người đều gầy đi rồi.
Lần này trở về em phải ăn nhiều thêm một chút, bồi dưỡng cơ thể cho béo thêm một chút, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn bằng không mẹ mà nhìn thấy em như vậy thì sẽ đau lòng nhiều lắm!"
Ứng Uyển Dung giơ cổ tay lên cúi xuống nhìn một chút, "Mẹ gần đây đã gọi điện thoại cho anh sao?"
Tay Cao Lãng đang gắp thức ăn liền ngừng lại, dieendaanleequuydonn, thành thật nói khai báo: "Chuyện của anh em cũng không có xê xích gì nhiều.
Qua một hồi, ba mẹ nói muốn đi qua để đón anh ấy trở về.
Anh trước đã thu xếp cho bọn họ trước đến ở trọ tại nơi này rồi.
Việc này anh quên mất chưa nói với em, em đừng nóng giận."
Ứng Uyển Dung ngước mắt lên nhìn Cao Lãng nói: "Em làm sao có thể tức giận anh được chứ! Việc này cũng đã làm phiền đến anh mà.
Anh trai em đã gây ra thêm cho các anh không ít vấn đề.
Hi vọng lần này anh ấy có thể hấp thụ được sự giáo huấn."
Bởi vì Ứng Uyển Dung quay phim diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn nên có điều kiện đi khắp nơi.
Cô biết được chuyện của Ứng Văn Triết nơi đó không có vấn đề gì lớn, liền không hỏi tới thế nào.
Dù sao Cao Lãng cũng không cần biết việc này, để khiến anh phải đi qua hỏi người khác cũng không được hay ho lắm.
"Ba mẹ khi nào thì đến đây, anh nói cho em biết một chút.
Đến lúc đó em cùng đi đón bọn họ, rồi cùng ba mẹ đi thăm anh trai em.
Chị dâu của em cũng tới nữa sao?"
Ứng Uyển Dung ngược lại, lại nhớ tới Hạ Tiểu Ngưng, cũng không biết bây giờ Hạ Tiểu Ngưng đang làm cái gì.
Nói đến chuyện vợ của Ứng Văn Triết, diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn lúc này hai vợ chồng Ứng Đại Hùng đang dùng cơm, lông mày cũng liền xiết chặt lại, cơm nuốt cũng không trôi nổi nữa.
"Ba nó à, ông mau chóng ăn cơm đi, thu thập các thứ một chút! Lần này Văn Triết có thể được ra ngoài như vậy, ít nhiều cũng là nhờ có Tiểu Lãng.
Ông nhớ là thu thập nhiều dưa muối một chút, rồi còn thịt khô gì đó nữa, mang sang cho Tiểu Lãng."
Ứng Đại Hùng tức giận nói: "Ăn ăn ăn, bà chỉ có biết ăn thôi.
Còn về Văn Triết, chuyện của vợ nó, bà nói mình phải làm sao bây giờ?"
Lý Hương Hoa trả lời: "Bọn chúng không phải đã nói là nói cầu trở lại cầu, đường trở về đường đó hay sao! Con bé kia đã tái giá, lấy chồng khác rồi còn nghĩ muốn như thế nào nữa?"
Ứng Đại Hùng khó thở, "Ngày hôm qua Hạ Tiểu Ngưng kia còn đến cửa nhà ta, nói cô ta đã sai lầm rồi.
Chỉ cần Văn Triết không để ý, nó liền nguyện ý trở lại sống thật tốt cùng với Văn Triết.
Ngộ nhỡ Văn Triết lại đáp ứng nó thì phải làm sao bây giờ? Như vậy còn không bằng ở lại bên trong đó nhiều thêm vài ngày còn hơn!"
Lý Hương Hoa cười lạnh: "Tôi xem cái nhà đó còn có dám vác mặt đến nữa hay không! Lúc trước sắp kết hôn đòi nhà chúng ta cấp tiền cấp tiền, còn muốn cấp đồ này đồ nọ nữa.
Mới kết hôn được không tới một năm liền bắt cóc Văn Triết đi, còn dạy học thói xấu.
Rồi sau đó bản thân chạy về đến nhà, liền tới cửa nói muốn ly hôn.
Thử hỏi trong vòng mười dặm bát thôn ở đây, có người nào không biết hay không? Ngày đó cô ta tái giá, ở trong thôn người nào không biết cơ chứ? Văn Triết nhà ta, nếu lại đồng ý chịu mang cái nón xanh (*) này, tôi đánh gãy đùi nó ra!"
(*) Đội nón xanh: Cụm từ ám chỉ người phụ nữ có chồng rồi, còn đi ngoại tình.
Tương đương với câu cắm sừng cho chồng ở Việt Nam.
Ứng Đại Hùng liếc mắt lườm Lý Hương Hoa một cái.
Ông cùng lười phải cùng lý luận với Lý Hương Hoa.
Điều quan trọng là ở Ứng Văn Triết kia, rốt cuộc là anh nghĩ như thế nào.
"Văn Triết và Hạ Tiểu Ngưng như thế nào tôi mặc kệ.
Dù sao nếu như lại còn gây tai họa đến cho Uyển Dung nữa, tôi cũng vậy, sẽ không tiếp nhận nó làm con trai của mình nữa! Rốt cuộc, làm hại đến em gái như vậy, nó xứng là anh trai được sao sao?"
Chờ đến khi hai vợ chồng Ứng Đại Hùng bọn họ thu thập xong các thứ, mua xong vé xe ô tô, lên xe ngồi đi đến kinh đô rồi, thì mới phát hiện ra, còn có thêm người tới đón.
Ngồi ở trên xe rõ ràng trước đó không lâu, bọn họ còn đang nhắc tới Ứng Uyển Dung.
Ứng Uyển Dung đeo kính đen, cách ăn mặc mặc dù không quá mức tinh xảo, nhưng mà rất có hương vị.
Nhìn thấy con gái mình như vậy, khiến cho hai vợ chồng Ứng Đại Hùng có một chút cảm giác xa lạ.
Con gái của bọn họ thật sự thành minh tinh rồi.
Ứng Uyển Dung đã không còn là một cô gái trước đây luôn dịu dàng ít nói, dựa vào bàn học tập.
Giờ khắc này bọn họ so bất cứ lúc nào, lại càng tin tưởng con gái mình hơn.
"Ba mẹ, đã lâu không gặp." Ứng Uyển Dung thái độ vẫn giống như là ngày trước.
Cô không gỡ cặp kính mắt xuống, thuần túy là sợ bị người ta nhận ra.
Dù sao nhà ga người đi lại cũng nhiều lắm, nếu khiến cho nơi này rối loạn, như vậy thật sự có thể làm cho giao thông bị bế tắc rồi.
"A a, Uyển Dung." Hai vợ chồng Lý Hương Hoa ấp úng đáp lại, cẩn thận ngồi ở một bên.
Ứng Uyển Dung không biết bọn họ trong lòng hai vợ chồng Lý Hương Hoa đang nghĩ cái gì.
Nhìn thấy hai người lên xe, mới cùng nói chuyện của Ứng Văn Triết với bọn họ, nói chuyện sẽ cùng nhau đi qua đón người.
ứng Đại Hùng bọn họ cũng đã quên sự ngăn cách vừa rồi.