Đinh Văn Ngạn, trong giới giải trí hoàn toàn xứng đáng được gọi là ông Vua không ngai, vẻ bề ngoài của anh ta cùng Ngô Minh hoàn toàn bất đồng, Đinh Văn Ngạn mày rậm mắt to, hình thể cao lớn, một thân khí chất đàn ông mạnh mẽ, bộ phim nào anh ta tham gia cũng thành công, rất được các nhân vật có tiếng trong giới giải trí chào đón, các vai diễn cùng vẻ bề ngoài của Đinh văn Ngạn đắp nặn cho anh ta một hình tượng không khác gì các nhân vật kinh điển trong sách giáo khoa.
Thấy Ứng Uyển Dung tiến vào Đinh Văn Ngạn cũng không dùng thân phận tiền bối ra oai, ngược lại tươi cười thiện ý với cô, Ứng Uyển Dung cũng nhẹ gật đầu với anh ta một cái xong liền đứng giữa phòng thử vai tự giới thiệu về mình.
“Xin chào các lão sư, tôi tên là Ứng Uyển Dung, đến đây để thử vai cho nhân vật Sở Vân.” Cô nâng đôi mắt bình thản, không kiêu ngạo không xiểm nịnh lên nhìn về phía Lý Hữu Đạo đang ngồi ở vị trí giữa bàn giám khảo.
Cả Lý Hữu Đạo và những người ngồi bên cạnh đều mang một bộ dáng ít nói ít cười, lúc thấy Ứng Uyển Dung nâng mắt lên, Tào Tình lền chớp mắt với cô, ý bảo cô đừng quá khẩn trương.
Trên thực tế Ứng Uyển Dung cũng không hề có một chút cảm giác khẩn trương nào, cô đã từng tham gia nhiều buổi thử vai quy mô lớn có nhỏ có, điều đó sớm luyện cho cô bản lĩnh là giữ được khuôn mặt không rõ vui buồn. Nếu lần này không được thì sau này còn có cơ hội khác, nhiều phim như vậy, thế giới này cũng không phải chuyển động xung quanh cô, vì có một thứ gọi là bất ngờ nên chắc chắn sẽ có đủ loại nguyên nhân ảnh hưởng đến kết quả.
“Văn Ngạn, anh cùng cô ấy diễn thử một đoạn xem.” Phó đạo diễn trứ danh Thái Thụy Đức lên tiếng nói, Đinh Văn Ngạn gật đầu đứng lên.
Nội dung thử vai rất đơn giản, không cần phải diễn tả nội tâm, chỉ có hai câu lời kịch, còn lại đều dựa vào sự phát huy diễn xuất của Ứng Uyển Dung.
Đinh Văn Ngạn mặc một thân tây trang hưu nhàn, trước khi đi qua anh ta đem áo khoác cởi ra, vắt ống tay áo lên để lộ cánh tay cường tráng của mình, Ứng Uyển Dung vân bình thản, cô dường như không cảm nhận được hormone nam tính dày đặc tỏa ra từ anh ta mà chỉ trầm mặc không lên tiếng, đứng yên một chỗ đem cảm xúc trong lòng bình ổn trở lại, chuẩn bị bước vào vai diễn.
Đinh Văn Ngạn gật đầu với cô ý bảo có thể bắt đầu rồi, Ứng Uyển Dung nháy mắt phát ra tiếng nói tràn ngập chất vấn: “Vì cái gì?!” Trong mắt cô tràn đầy cảm xúc không thể tin được, thất vọng đau triệt nội tâm, nước mắt từ trong mắt chậm rãi chảy xuống.
Ứng Uyển Dung không phải là nữ diễn viên đầu tiên thử vai, đối diễn với Đinh Văn Ngạn, nhưng lại là người thứ nhất cho đến giờ chỉ dùng một câu nói lập tức kéo anh bước vào vai diễn, bản lĩnh thông qua lời kịch liền nhìn thấu tính cách vai diễn này rất không tồi.
Đinh Văn Ngạn trầm giọng nói: “Không có vì cái gì, anh không thẹn với trái tim. Nhưng hiện tại anh không có biện pháp cùng em nói rõ ràng mọi chuyện, nhưng là sau này em sẽ biết, anh không sai!”
Ứng Uyển Dung bước lên dùng hai tay cầm lấy cánh tay của Đinh Văn Ngạn tức giận nói: “Thu Sinh! Anh đã quên rồi sao? Thời điểm chúng ta cùng nhau đến đây đã nói gì, lý tưởng và khát vọng của chúng ta ra sao, hiện tại sao anh lại!……”
Thanh âm chất vấn như trường kiếm có thể xé nát tâm can người khác nhưng người đàn ông trước mặt này chỉ thờ ơ nhìn, cô rống giận cô thất vọng, cô ra sức đấm đánh lên ngực người anh ta, cô hận không thể đào trái tim anh ta ra để nhìn kỹ xem nơi đó rốt cuộc chứa cái gì!
Chỉ chốc lát sau Ứng Uyển Dung liền buông cánh tay Đinh Văn Ngạn ra, rũ đôi mắt mang theo ánh nước ướt át, có chút ngượng ngùng nói với anh: “Xin lỗi tiền bối, không làm đau anh chứ?”
Đinh Văn Ngạn lắc lắc đầu, nhìn vào mắt Ứng Uyển Dung nói: “Cô diễn rất tốt.” Nói xong trực tiếp trở về chỗ ngồi của mình.
Chỉ ngắn ngủn trong vài phút thời gian Lý Hữu Đạo bọn họ đã thưởng thức được một màn diễn xuất bùng nổ chân chính, tất cả mọi người đều khen ngợi khả năng thu phóng cảm xúc của Ứng Uyển Dung.
Lý Hữu Đạo không lộ ra một chút thanh âm hay sắc mặt nào, cũng không bình luận một lời nào, Tào Tình cảm thấy không khí bắt đầu có chút xấu hổ, nhịn không được ho nhẹ một tiếng khiến tất cả mọi người đều đem tầm mắt trực tiếp chuyển dời lên người cô, cô làm như không có việc gì mở kịch bản ra che mặt mình.
Ứng Uyển Dung nhịn không được cười khẽ một chút, nhẹ nhàng khom lưng nói: “Biểu diễn của tôi kết thúc, cảm ơn các lão sư đã chỉ đạo.”
Bước chân di chuyển chuẩn bị đi đến cửa, Cung Tin Nhiên cũng nhịn không được mà khụ khụ hai tiếng, phỏng vấn nhiều người như vậy Lý Hữu Đạo đều không có chút vừa lòng, nếu vẫn tiếp tục như vậy, bọn họ còn có thể chọn ra nữ chính sao?
Tốt xấu gì cũng giữ lại mấy người đi……
“Cái này, Ứng Uyển Dung đúng không? Cô là diễn viễn ở chỗ tiểu Nhạc, cuối năm nay cô có dư thời gian hay không?” Cung Tin Nhiên hỏi.
Ứng Uyển Dung xoay người trực tiếp trả lời: “Kỳ thật, tôi còn phải tiếp tục đóng phim cho Khang đạo diễn, cuối năm nay tôi còn phải xem xét thời gian một chút, nếu Lý đạo diễn có thể chọn tôi, tôi nhất định sẽ dành ra máy tháng thời gian cuối năm đó để tham gia vào bộ phim này.”
Ngón trỏ của Lý Hữu Đạo hơi gõ gõ trên mặt bàn nói: “Bộ phim này còn cần rất nhiều cảnh hành động, tôi hy vọng cô có thể tận lực không để dùng diễn viên đóng thế, tự bản thân cô diễn, cho nên trước khi bấm máy một tháng tôi muốn cô cùng các diễn viên khác tham gia một đợt huấn luyện, nhân viên chuyên nghiệp sẽ dạy mọi người đánh giáp lá cà và sử dụng súng.”
Tào Tình cùng Đinh Văn Ngạn cùng tất cả những người còn lại đều ghé mắt nhìn Lý Hữu Đạo, ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc không hề che dấu, đây là câu dài nhất mà Lý Hữu Đạo mở miệng nói sau nửa ngày ngồi im không lên tiếng, còn không hề che dấu nói ra ý định bồi dưỡng hình ảnh nữ chính sau khi chọn được diễn viên.
“Được, tôi đã biết , cảm ơn Lý đạo diễn đã cho tôi cơ hội, tôi sẽ nỗ lực.” Sắc mặt Ứng Uyển Dung ửng đỏ, thần sắc vui sướng giống hệt như diễn viên mới lần đầu tiên nhận được tin mình chọn để đóng vai chính.
Lý Hữu Đạo liếc mắt nhìn cô một cái, gật đầu: “Ra ngoài cùng nhân viên công tác lưu lại số điện thoại, ký xong hợp đồng, đến lúc đó sẽ có người liên lạc với cô.”
“Cảm ơn Lý đạo diễn.” Ứng Uyển Dung khom lưng nói lời cảm tạ một lần nữa.
Lúc Ứng Uyển Dung đi ra ngoài thì vẫn còn rất nhiều người thấp thỏm, chờ mong nhìn cửa phong thử vai như cũ, sau khi họ phát hiện người đi ra là Ứng Uyển Dung, lại lần nữa cúi đầu nghiền ngẫm kịch bản trong tay mình.
Rất nhanh có nhân viên công tác dẫn Ứng Uyển Dung đến một gian phòng cuối hành lang để ký hợp đồng, người bên ngoài lúc này cũng thu được tin tức, vì Lý Hữu Đạo đã chọn xong nữ chính cho nên không cần tiếp tục thử vai nữa, cảm ơn mọi người đã bỏ chút thời gian đến đây vân vân.
Rất nhiều nữ minh tinh thành danh đã lâu sắc mặt lập tức cực kỳ khó coi, người đại diện đi theo bên người họ liền lôi kéo nhân viên công tác dùng lời khách sáo muốn biết rốt cuộc là Lý đạo diễn chọn ai, bất quá công tác bảo mật của Lý đạo diễn vô cùng hiệu quả, những người này dù hỏi như thế nào cũng chỉ có thể biết được diễn viên được chọn là người mới còn lại hoàn toàn không biết được chút tin tức cụ thể nào.
“Hừ, người mới. Cho dù kỹ thuật diễn tốt, có thể tốt hơn chúng tôi sao? Hay là do nhà làm phim nào cường ngạnh nhét vào vậy hả?” Một nữ minh tinh tuổi trẻ khí thịnh nhịn không được hừ lạnh nói.
Người đại diện bên cạnh đầu lập tức to ra, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Ai u, bà cô của tôi ơi, nhỏ tiếng chút đi. Lý đạo diễn là người như thế nào ai mà không biết? Ông ấy thích tìm người mới đến đóng phim. Nếu như chỉ cần có bối cảnh là có thể lấy được vai nữ chính, thì tôi đã sớm bảo công ty chúng ta hỗ trợ rồi.”
Nữ minh tinh kia cũng biết rõ lý do này, cô ta chỉ là không nuốt trôi cục tức này mà thôi. Bị người cùng thành danh với mình áp xuống còn có thể nói là kỹ không bằng người, nhưng đây là một người mới dựa vào cái gì chứ? Thời điểm cô vẫn còn là người mới cũng phải bắt đầu diễn những vai phụ nhỏ mới có thể bò lên được, bồi nhà làm phim, bồi nhà đầu tư uống rượu, ăn cơm, đi từng bước, từng bước một tới bây giờ, ai thành công mà không phải trải qua sóng gió chứ!
Những người khác cũng tự nói thầm trong tối, nhưng cũng không phải nói trắng ra giống cô ta, trừ bỏ địa vị không giống nhau, các cô càng hiểu rõ, làm người phải lưu lại đường sống cho mình, ngày sau gặp nhau còn dễ nói chuyện.
Đặc biệt là với đạo diễn Lý Hữu Đạo kia. Các cô sao có thể bởi vì mất đi cơ hôi một lần được đóng vai nữ chính liền chửi bới, đắc tội ông ấy? Không được vai nữ chính thì vẫn có thể tranh thủ kiếm được một vai nữ thứ hai, thứ ba mà, co được dãn được mới là bí quyết để thành công.
Tào Tình cùng Đinh Văn Ngạn vừa ra tới cửa liền nghe thấy lời này thì miễn bàn có bao nhiêu khó chịu, nhìn khuôn mặt mỹ diễm của nữ minh tinh này một chút, liền hiểu rõ lòng tự tin của cô ta từ đâu mà ra.
“Có vài người chính là tự đánh giá mình quá cao, khí chất không thích hợp cũng không tự hiểu được?” Tào Tình là biên kịch nổi danh, nổi tiếng bởi năng lực là một phần, càng nổi tiếng hơn với công lực độc miệng của mình.
“Cô!” Nữ minh tinh tức giận công tâm trực tiếp đứng dậy, có ý định tranh cãi với Tào Tình một phen, chỉ là một biên kịch mà cũng muốn lên giọng dạy dỗ cô ta?
Tào Tình đi giày đế bằng, nữ minh tinh đứng lên cũng cao hơn nửa cái đầu so với cô ấy, nhưng xét về khí thế trên thân hai người thì lại ngang nhau, bất quá mặt Tào Tình đột nhiên cười như xuân về hoa nở, mặt nở nụ cười thật tươi đi vòng qua người này đến phía sau cô ta.
“Uyển Dung, đã chuẩn bị tốt chưa? Đi, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm, hôm nay tôi mời.” Tào Tình kéo cánh ta của Ứng Uyển Dung nhiệt tình mời cô ăn cơm, hoàn toàn vứt nữ minh tinh kia ra khỏi đầu.
Đinh Văn Ngạn lắc đầu, không có ý định tham vào chuyện này, nữ nhân đều là sinh vật không thể nói lý, nếu tùy tiện đặt chân vào chiền trường của họ, khẳng định xương cốt không còn một mống, vẫn nên kiềm chế một chút đi.
“Người kia là ai vậy? Trông rất lạ mặt, chắc là người mới.” Người đại diện nghi hoặc nói, một câu làm bừng tỉnh người trong mộng.
“Là cô ta?! Cô ta chính là diễn viên mới được chọn!” Nữ minh minh kia phẫn hận nói, hàm răng cắn chặt, một đôi mắt đẹp như bôi độc bắn ra mũi tên lạnh.
“Mạn Mạn, bình tĩnh, bây giờ chúng ta phải tranh thủ một chút, cho dù không có được vai nữ chính thì dành được vai nữ số 2 cũng tốt, hiện tại là thời điểm cô phải giành giải thưởng điện ảnh, những thứ khác đều không quan trọng.”
Tôn Mạn Mạn cười lạnh một tiếng, ngồi về chỗ cũ một lần nữa, bộ dáng ngạo mạn kia đặc biệt làm cho người khác nhìn không khỏe, người đại diện lau mồ hôi trên trán, cảm giác bản thân nháy mắt không ngừng già đi mười tuổi, thật mệt tâm quá đi……
Ứng Uyển Dung cùng Tào Tình và Đinh Văn Ngạn trực tiếp đến nhà hàng phụ cận dùng cơm, trừ bỏ Đinh Văn Ngạn phải hóa trang một chút, Ứng Uyển Dung cùng Tào Tình một chút gánh nặng cũng không có trực tiếp đi vào chọn ghế lô dùng bữa.
Sau khi đồ ăn được mang lên, Tào Tình mới nói chuyện cùng Ứng Uyển Dung: “Thế nào, có phải thực khẩn trương hay không? Tôi đã sớm nói với Văn Ngạn rồi, để anh ấy phối hợp thử vai với cô, may là cô có thể thuận lợi vượt qua, tôi vẫn cảm thấy anh ấy chỉ làm cho có lệ, căn bản vẫn chưa lấy ra toàn bộ thực lực.”
Tào Tình phẫn hận cắn miếng nem rán, tỏ vẻ cực kỳ tức giận, ánh mắt Ứng Uyển Dung vội vàng nhìn sang Đinh Văn Ngạn, trong lòng âm thầm kỳ quái Tào Tình làm sao có thể tùy tiện oán giận người ta trước mặt chính chủ như vậy, có lẽ là quan hệ cá nhân của bọn họ rất tốt.
“Chị Tào, chị đừng nói như vậy, tiền bối làm như vậy rất tốt, nếu anh ấy phát huy hết toàn bộ thực lực, em sợ là bản thân không thể tiếp diễn được, còn có thể trở thành trò cười mất.”
Đinh Văn Ngạn lột một con tôm trực tiếp bỏ vào trong cái bát trước mặt mình, nghe thấy vậy liền ngẩng đầu nói: “Sẽ không, cô diễn rất tốt, tôi cũng không trợ giúp được gì nhiều.”
Tào Tình tiếp tục phun tào: “Em đừng nhìn anh ta có vẻ không thích nói chuyện, kỳ thật một bụng toàn ý nghĩ xấu, em gọi anh ta là tiền bối làm gì chứ? Kêu thẳng tên anh là được rồi.”
Ứng Uyển Dung nhoẻn miệng cười, lần nữa xác định được hai người này quan hệ hẳn là rất tốt, chỉ có bạn tốt mới có thể mỉa mai, nói xấu trước mặt nhau không hề kiêng nể như vậy.
“Tiền bối…… Anh Đinh cùng chị Tào nhất định là bạn tốt của nhau đi, lần này vẫn phải cảm ơn hai người, có thể tham gia phim của Lý đạo diễn em thật sự rất cao hứng.” Ứng Uyển Dung giơ ly lên muốn kính bọn họ một ly, đương nhiên là bằng nước ngọt có ga, nhưng khi nhìn sang cô lập tức thấy khuôn mặt Tào Tình có chút lúng túng.
Đinh Văn Ngạn lột một bát tôm nhỏ xong, trực tiếp đem cái bát đặt trước mặt Tào Tình, lau tay bằng khăn lông ấm xong mới nói với cô: “Em gọi chị Tào là đúng, bất quá…… Em còn có thể gọi anh là anh rể. Chị Tào của em là vợ anh.”
Tào Tình trực tiếp trừng mắt nhìn Đinh Văn Ngạn một cái, Đinh Văn Ngạn tâm tình rất, cười cười không so đo với cô, đáy mắt anh chứa đựng đầy sự sủng nịch dành cho Tào Tình.
Đến giờ Ứng Uyển Dung mới bừng tỉnh hiểu ra, khó trách khi hai người các cô đi ăn cơm Đinh Văn Ngạn cũng muốn đi theo, cô còn tưởng rằng họ cùng đi là để bàn bạc với nhau về bộ phim mới, hóa ra là đến đây để khoe ân ái sao?
Bất quá Đinh Văn Ngạn nói với người bên ngoài là anh vẫn còn độc thân…… Đây xem như là ẩn hôn sao?
“Chị Tào, chuyện anh Đinh cùng chị đã kết hôn, chị nói với em không sao chứ? “Ứng Uyển Dung nhíu mày hỏi, việc này nếu như bị người khác phát hiện……
Tào Tình xua xua tay nói: “Không có việc gì, phát hiện thì cứ công khai thôi, anh ta còn ước gì có thể nói cho tất cả mọi người biết chuyện này đấy, nếu không phải chị ngăn lại, fans của anh chắc chắn có thể hủy diệt chị.” Bả vai run lên, giống như là cô đang tận mắt nhìn thấy tình cảnh đó sắp xảy ra ngay lập.
“Đừng nói đến anh ta nữa, chị nghĩ chờ khi em diễn xong mấy bộ phim đó, fans trong nước của em có thể vòng vài vòng quanh quốc nội, đến lúc đó chị sợ tình địch của Cao Lãng sẽ vô cùng nhiều, ăn dấm đến no luôn.”
Đối mặt với sự giễu cợt của Tào Tình, Ứng Uyển Dung buông tay tỏ vẻ không sao cả nói: “Em chưa từng dấu diếm chuyện mình đã kết hôn, fans với em cũng không có quan hệ gì, Cao Lãng sao có thể sẽ ghen được? Không có khả năng.”
Tào Tình hắc hắc cười không ngừng, không giải thích rõ ràng sự thật này với cô, cứ để cho cô tiếp lừa mình dối người đi.
“Bất quá chị nghĩ, mấy tháng này em vẫn phải quay phim ở chỗ Khang đạo diễn, nhưng sau khi diễn xong thì em thật sự cần phải nghỉ ngơi lấy lại sức. Em không biết đâu Lý đạo diễn đã liên hệ với người bên bộ đội, đến lúc đó sẽ đem mọi người ném vào trong rừng sâu núi thẳm tiến hành huấn luyện bí mật, chỉ có thể gọi một chữ khổ mà thôi…… Hãy hưởng thụ thật tốt kỳ nghỉ của em đi.”
Ứng Uyển Dung gật đầu, những cảnh phim cần thực hiện những pha võ thuật mạnh mẽ trong phim kiếp trước cô cũng đã từng thực hiện qua, bất quá vì đóng phim mà phải cùng huấn luyện thân thủ với quân đội chính quy thì đây là lần đầu cô trải qua, thực đáng chờ mong.