Ứng Uyển Dung chưa từng nghĩ tới Cao Lãng lại có thể nói ra những lời nói đầy như vậy.
Bất luận là cái dạng tình huống gì, cô đều thấy gương mặt của Cao Lãng khi đối mặt với cô đều vô cùng dịu dàng.
Tuy rằng Cao Lãng không hay nói ra những lời này, nhưng anh vẫn luôn luôn yên lặng cùng ở bên cạnh Ứng Uyển Dung.
Ở vào thời điểm cô cần đến anh, Cao Lãng liển lập tức xuất hiện.
Có lẽ là, Ứng Uyển Dung đã rất đương nhiên hưởng thụ những gì tốt đẹp mà Cao Lãng đã dành cho cô rồi.
Cao Lãng đi học bồi dưỡng ở kinh đô, Ứng Uyển Dung thật cao hứng.
Cả về sự nghiệp và trong tình cảm, cô đều có thể đạt tới được một điểm thăng bằng.
Thế nhưng Ứng Uyển Dung lại cũng đã quên mất, người cần phấn đấu trong sự nghiệp không chỉ có cô...
Cao Lãng cũng có sự nghiệp của chính mình, nhưng chung quy bởi vì nguyên nhân của Ứng Uyển Dung, mà anh chạy khắp nơi đi theo cô.
Như vậy, có phải là Ứng Uyển Dung đã quá mức ích kỷ rồi hay không? Cô chỉ nghĩ đến việc hàng ngày có Cao Lãng làm bạn, chặt chẽ buộc người anh ở tại bên chính mình, mà đã quên đi sứ mạng của anh.
Đôi con ngươi của Ứng Uyển Dung có chút ảm đạm không còn ánh sáng nữa, nhếch môi lên.
Đôi con ngươi đen của Cao Lãng thoáng lóe lên, rồi lại hạ quyết tâm sắt đá, buông xuống tầm mắt.
Nơi ngực anh buồn bực đau đớn, bàn tay gắt gao nắm thành quyền đặt tại bên người.
"Khi nào thì anh đi?" Ứng Uyển Dung cố cười nói.
Ánh sáng màu vàng nhạt nhu hòa phủ lên mặt mày của cô, một ít vẻ ảm đạm đã được cô che giấu rất tốt ở trong nụ cười nơi khóe môi.
Cao Lãng nâng mắt lên, nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình đang cười rất tươi tắn xinh đẹp, nhưng trong mắt lại như là đang khóc.
Anh đau lòng chỉ nghĩ muốn ôm cô thật chặt vào trong ngực để dỗ dành, nói cho cô biết, anh liền ở trong này với cô mãi, sẽ không đi.
Trầm Ngâm một khắc sau, Cao Lãng mới nói ra một vài chữ, "Một tháng sau sẽ đi, anh còn phải tiến hành một chút thủ tục nữa."
Cái việc tiến hành thủ tục này nào đâu phải cần đến một tháng? Bất quá, chỉ là Cao Lãng đang tìm lấy một cái cớ, muốn ở lại chỗ này nhiều hơn một chút để được nhìn thấy Ứng Uyển Dung mà thôi.
Anh nếu nán lại một ngày cùng với Uyển Dung, trái tim của anh lại càng phát mềm mại, trong lòng sẽ không hạ được quyết tâm, nhưng anh lại không thể không hạ cho mình quyết định này.
Ứng Uyển Dung nở nụ cười nhợt nhạt, chủ động tựa vào trong lòng Cao Lãng.
Gò má của cô cứ cọ cọ vào ngực người đàn ông, tựa như, cô làm như vậy là có thể làm cho thời gian chia ly sẽ kéo dài ra được thêm một chút, sẽ dài ra thêm một chút.
Ban ngày, thời điểm Ứng Uyển Dung trở lại đoàn làm phim, mặc dù phần lớn mọi người ở trong đoàn làm phim vẫn cảm thấy hôm nay Ứng Uyển Dung quay phim cũng không có gì không giống với bình thường.
Thế nhưng mà Viên Dĩ Lam chờ sau khi Ứng Uyển Dung đã tẩy trang xong, sau đó liền