Editor: Mẹ Bầu
Buổi tối Vưu Lương Tài liền đi tới thăm Ứng Uyển Dung.
Tuy rằng Cao Lãng nói sức khỏe của Ứng Uyển Dung có thể tiến hành làm được, Vưu Lương Tài vẫn nghĩ phải tự mình sang đây để xem thì mới yên tâm.
Thừa dịp khoảng thời gian Cao Lãng ra khỏi cửa đi lấy nước cho Ứng Uyển Dung, Vưu Lương Tài gặm quả táo mà bản thân mình mang tới, lẩm bẩm nói: "Cao Lãng mặt đen kia, cô không biết vừa rồi tôi nhìn thấy anh ta, @MeBau*[email protected]@ thật sự không dám thở mạnh.
Bây giờ, thừa dịp anh ta đi ra ngoài rồi, tôi mới dám nói chuyện với cô mấy câu đó!"
Ứng Uyển Dung bôi thuốc nước khắp cổ tay, trong lòng bàn tay khắp nơi cũng giăng đầy vết trầy da.
Cô dùng cây tăm đâm vào một miếng táo, bưng chén nhỏ lên trợn trừng mắt trả lời: "Thế nào mà em lại không nhìn ra nhỉ? Anh xin phép đạo diễn Lý như vậy, mà đạo diễn Lý không chút tức giận hay sao?"
"Đạo diễn Lý đặc biệt khoan hồng độ lượng.
Ông ấy cũng đã nói với tôi rằng, cô cứ chú ý bồi dưỡng thân thể cho tốt.
Khi nào thì sức khỏe đã ổn định lại rồi, thì khi ấy trở về đoàn làm phim để quay phim cũng được, ông ấy không vội." Vưu Lương Tài nghiêm mặt nói: diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn "Tôi cũng có cùng cái ý nghĩ này, việc diễn xuất để quay phim không cần phải vội.
Cô đã phải tu dưỡng tài năng tốn bao nhiêu thời gian? Thời tiết thế này, nếu như cô không chú ý bảo dưỡng cho thân thể của mình, khi quay phim dẫn đến hiệu quả cũng không tốt.
Nếu như dùng phấn nền gì đó để che phủ lên miệng vết thương, rồi chờ đến khi vết thương biến thành vết sẹo, thì cô cứ đợi ở đấy mà khóc đi."
Ứng Uyển Dung cười nhẹ, trong mắt mang theo chút lo lắng: "Vâng, em cũng đã đồng ý với anh Cao Lãng rồi, em sẽ nghỉ ngơi thật tốt.
Lâu lắm rồi em cũng chưa có dịp nào nghỉ ngơi an dưỡng cho tốt, lúc này coi như là em nghỉ trước kỳ nghỉ mừng năm mới đi!"
"Cô có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất." dieendaanleequuydonn Vưu Lương Tài thở dài, liền chuyển hướng đề tài câu chuyện sang sự việc Ứng Uyển Dung bị trói.
"Việc xảy ra ngày hôm nay đối với cô cũng thật sự là may mắn rồi." Vưu Lương Tài nhíu mi nói: "Theo lý thuyết mà nói, chương trình này là sự kiện mà tôi đã tạm thời quyết định nhét thêm vào cho cô.
Thẳng cho đến hôm nay, trước khi người trong công ty đi ra khỏi cửa, mọi người trong đoàn làm phim cũng không hề hay biết được hướng đi của cô"
Ứng Uyển Dung nhíu mày nhìn Vưu Lương Tài nhanh chóng mím chặt đôi môi đỏ mọng, con ngươi híp lại, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), trong lòng có điều phỏng đoán, nhưng cũng vẫn muốn nghe xem kết quả điều tra như thế nào.
"Những người này là buổi sáng gần như là cùng lúc một trước một sau tới bãi đỗ xe của Đài Truyền Hình cùng với cô.
Chờ về sau khi cô