ẢNH HẬU LÀM QUÂN TẨU

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: Mẹ Bầu
Vưu Lương Tài cũng bất chấp bên kia là ai đã bắt máy, hỏi luôn một câu Cao Lãng đang ở đâu.

Biết được đây là đồng sự Cao Lãng, Vưu Lương Tài liền ý thức nói lại chuyện Ứng Uyển Dung bị người ta bắt đi rồi, lại nói rõ là phải nhanh lên, vì người đã bị xe mang đi!
Người nghe điện thoại chính là Trương Diệu Tổ, anh đi lại đây là để lấy đồ gì đó cho Cao Lãng.


Nghe thấy tin tức như vậy, Trương Diệu Tổ lập tức nhanh như chớp chạy ngược trở lại.

Chờ chạy đến chỗ khu lều huấn luyện, @MeBau*[email protected]@ Cao Lãng đang ở đó đang chỉ huy đội tổ chức trận đấu đối kháng với nhau.
"Cao Lãng!" Trương Diệu Tổ trực tiếp vỗ theo bờ vai của anh, chậm rãi thở ra một hơi, lập tức nói: "Vợ của anh bị người ta bắt đi rồi, mau mau mau, mau đi tìm người!"
Thế này thì khả năng nguy to rồi, cô vợ nhỏ của Cao Lãng, không phải là một đại minh tinh hay sao? Nhưng tại sao lại bị người ta bắt đi như vậy? Không thể không thể được, bọn họ cũng phải mau chóng tìm giúp thôi!
Cao Lãng tuy rằng khiếp sợ, nhưng mà lý trí đã làm cho anh bình tĩnh lại, "Gọi anh trai của cậu hỗ trợ điều tra đường đi, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) xem có chiếc xe nào giống như vậy hay không? Tôi sẽ đi chuẩn bị."
Chuẩn bị cái gì đây? Chuẩn bị giải cứu con tin chứ sao!
Ứng Uyển Dung nhìn thấy xe dần dần chạy hướng về phía vùng ngoại thành, nơi tập trung các nhà máy bị bỏ hoang.

Chiếc xe phanh gấp rồi dừng lại, Ứng Uyển Dung luôn luôn ngậm miệng không nói gì.

Gã đại hán đẩy Ứng Uyển Dung một cái, ý bảo cô hãy đi nhanh hơn một chút.

Tiếp đó bọn họ liền đưa Ứng Uyển Dung đi vào một nhà máy bỏ hoang.
Khung cảnh tan hoang đổ nát, Diiễn~đaàn~leê~qღuý。đôn cảm giác nhìn rất giống như nơi đang quay một bộ phim.

Ở chính giữa, có một gã đàn ông đang ngồi ở trên chiếc ghế tựa.

Trong tay hắn đang cầm một điếu thuốc híp mắt nhìn cô, chung quanh có vài tên đại hán trang phục giống nhau đang đứng đó.
"Cô em chính là Ứng Uyển Dung, là em gái của Ứng Văn Triết phải không?" Gã đàn ông kia khạc ra một ngụm đờm, hỏi một câu, giọng nói mang đầy sự âm độc hiểm ác.
Ứng Uyển Dung mặt mày cũng không hề nhúc nhích.

Trong lòng cô đã có chút hiểu ra rồi.


Xem ra là chuyện lúc trước của Ứng Văn Triết đã bị những người này phát hiện ra rồi.
Đúng thế, người cũng đã đều bị bắt đến đây rồi, chẳng lẽ phủ nhận thì có tác dụng hay sao?
"Thú vị, thật sự là rất thú vị.

Anh trai của cô em đã cầm tiền của tôi rồi bỏ chạy, cho rằng như vậy là có thể không cần phải trả lại tiền nữa hay sao? Lại còn nghĩ muốn điều tra và tận diệt chúng ta chết hay sao? Nhìn cô em là một người da mịn thịt mềm, anh đây thực không nhẫn tâm động thủ." Gã đàn ông dùng ánh mắt dò xét khều nhẹ thân thể Ứng Uyển Dung.
Ứng Uyển Dung chịu đựng ý niệm ghê tởm muốn nôn mửa,
.


Bình luận

Truyện đang đọc