CHÀNG RỂ BÁC SĨ

Chương 2039:

“Về rồi ‘Sau khi hỏi han, Diệp Trấn Đông đi đến bên cạnh Diệp Phi, đưa cho Diệp Phi một ly trà cười nói “Chuyện kim khố làm đẹp lắm”

Dễ nhận thấy anh ta đã biết được chuyện xảy ra ở Cảng Thành.

Diệp Phi đang ngồi trong góc nghỉ ngơi nhận lấy ly nước, sau đó nhìn Diệp Trấn Đông cười cười “Xem như là dạy cho bọn Hẻm Ô Y một bài học, đế cho bọn nó sau nay không dám tùy tiện trêu chọc tôi”

Anh bổ sung thêm một câu “Ngày Long Thiên Ngạo trúng độc, Thần Long bị gấy tay, thêm nữa kim khố bị tổn hại, Hẻm Ô Y phỏng chừng một năm rưỡi nữa sẽ không dám gây phiền phức cho tôi”

“Đâu chỉ là một năm rưỡi, phòng chừng là ba, năm năm cũng không rảnh đối phó cậu”

Diệp Trấn Đông nở một nụ cười tươi “Cậu chắc còn không biết, mười hai con giáp, bây giờ chỉ còn lại mỗi một mình Thần Long nữa rồi”

“Gì cơ?”

Diệp Phi nghe vậy vô cùng kinh ngạc “Mười hai con giáp chỉ còn lại mỗi chỉ của Thần Long nữa?”

“Đúng vậ Diệp Trấn Đông kinh hãi đúng như Diệp Phi dự đoán, lúc ấy anh nhận được tin tình báo cũng có dáng vẻ như thế này, sau đó cười gật đầu “Tuất Cẩu và mười một cầm đầu của Sinh Tiêu bị một người thần bí chém đứt đầu, ngay cả vệ sĩ thân tín ở bên cạnh cũng bị gi ết chết”

“Chuyện này làm cho Hẻm Ô Y thậm chí không có nhân viên dự bị”

“Nghe đồn Hẻm Ô Y chuẩn bị đem mười hai bộ Sinh Tiêu chỉnh hợp, sau đó thống nhất xếp vào dưới cờ Thìn Long, nếu không lòng người sẽ tan biến thành vụn cát”

“Vốn dĩ chú còn muốn chờ sau khi cháu trở về thì sẽ để cháu tọa trấn Kim Chỉ Lâm còn chú đi tiêu diệt vài cốt cán của Hẻm Ô Y để cảnh cáo”“

“Bây giờ xem ra chú không cần phải ra tay nữa”

Ông cười khổ cũng không biết nên nói là vui mừng hay là tiếc nuối?

‘Vui mừng là vì trong ba năm Diệp Phi sẽ không gặp phiền phức, tiếc nuối là thiếu một kẻ thù để luyện tập.

“Người thần bí nhân này quá đáng sợ, thực sự là quá đáng sợ”

Diệp Phi cảm khái không thôi: “Chú Đông, chú nói xem người này sẽ là ai chứ?”

“Thần Châu có mấy người có loại tài năng này?”

Anh có vẻ tò mò.

“Thần Châu đất rộng của nhiều, ẩn thế vô số cao thủ nhưng có thể tuỳ tiện chém giết mười hai Sinh Tiêu, trong tình báo còn nói lại là một chiêu đánh giết…”

Diệp Trấn Đông đếm ngón tay: “Theo như chú biết thì chỉ có năm người”

Diệp Phi sững sờ: “Năm người, nhiều vậy sao?”

“Thần Châu có mười lăm triệu người, có năm cao thủ hàng đầu mà rất nhiều sao?”

Diệp Trấn Đông nhìn Diệp Phi cười: “Một người là Triệu điện chủ của Hãng Điện, một người là môn chủ Diệp của Diệp Đường, một người là cậu Sở đẹp trai của Sở Môn”

Diệp Phi vô thức gật đầu, đây đều là người của thế lực hàng đầu nên có thể lý giải được chuyện có thế một chiêu đánh giết mười hai Sinh Tiêu.

Tiếp theo anh truy hỏi: “Người thứ tư, thứ năm đâu?”

“Người thứ tư chính là Cửu Thiên Tuế có võ đạo tiến triển nhanh nhất”

Diệp Trấn Đông cười trả lời.

“Đồ Cẩu Thừa có xuất thân thấp hèn lại còn xuất đạo nửa đường nhưng thiên phú cực kỳ kinh người, gần như là một năm phá một cảnh nhỏ.”

“Rất nhiều năm trước ông ta đã là cao thủ cảnh đại thành, lúc ấy so với chú chỉ chênh lệch nửa bậc, bây giờ không biết ông ta đã là cảnh giới gì”

Bình luận

Truyện đang đọc