CHÀNG RỂ BÁC SĨ

Chương 2084

Không ngờ tên nhóc trông giống như một người ở này lại là Võ Minh đệ nhất sứ, điều này làm cho Đoan Mộc Thanh rất bất ngờ, đồng thời hai mắt lóe lên ánh nhìn huỷ diệt.

Tối hôm nay hắn vốn muốn cùng Đường Nhược Tuyết ăn một bữa, bàn bạc chuyện kinh doanh rồi sau đó cùng nhau tận hưởng buổi tối này.

Giống như những phụ nữ khác van xin hắn mà hắn cũng thích họ, ngoan ngoãn nằm trên chiếc giường dài một mét tám của hắn bày ra đủ loại tư thế.

Nhưng không ngờ rằng, Đường Nhược Tuyết vốn cùng mình bàn chuyện làm ăn, sau khi Diệp Phi (Phàm) đến làm cơm rồi rời đi, cả người liền hoàn toàn thay đổi.

Bữa cơm này, tuy rằng cũng xem như là ngon miệng nhưng giữa hai người vẫn có cảm giác khoảng cách, khiến cho Đoan Mộc Thanh không biết phải ra tay như thế nào.

Không còn nghi ngờ gì nữa, cảm xúc của Đường Nhược Tuyết đã bị ảnh hưởng bởi Diệp Phi (Phàm) rồi. Điều này khiến Đoan Mộc Thanh muốn phát điên, cũng khiến hắn quyết định hạ bệ Diệp Phi (Phàm), bây giờ có cơ hội xử lý Diệp Phi (Phàm), hắn đương nhiên sẽ rất hăm hở.

“Đoạn camera quan sát là tôi dẫn theo nhân viên thẩm tra đến công viên Thái Hồ điều tra được.”

“Trong đó quay lại được bóng của anh sau khi giết người xong chạy thục mạng.” Đoan Mộc Thanh nhìn chằm chằm Diệp Phi (Phàm) thốt lên từng câu từng chữ: “Bất kể là anh có lai lịch, thân phận như thế nào, anh đã giết chết bác hai của tôi, tôi nhất định phải khiến cho anh đứng trước vành móng ngựa.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt của hắn lập tức đạt được sự khen ngợi của Miêu Thái Đấu bọn họ.

“Cháu ngoan nói hay lắm, cho dù cậu tìm ai để chống lưng đi nữa, giết chết Đoan Mộc trưởng lão, chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu.”

Miêu Thái Đấu nói năng hùng hồn: “Thế giới này có luật lệ, có pháp luật.”

Nhìn thấy dáng vẻ Đoan Mộc Thanh với lời lẽ đanh thép, Viên Thanh Y cũng không khỏi ngạc nhiên.

Lẽ nào thật sự là Diệp Phi (Phàm) ra tay giết hại Đoan Mộc trưởng lão sao?

Sau đó, cô ấy lại nhanh chóng đập tan ý nghĩ này, ngoài việc Diệp Phi (Phàm) sẽ không bụng dạ hẹp hòi như thế này ra, cũng chẳng đáng để anh ấy chơi trò ném đá giấu tay sau lưng Võ Minh trưởng lão.

Dựa vào bản lĩnh và địa vị của Diệp Phi (Phàm), hoàn toàn có thể giết chết Đoan Mộc Xương trước mặt mọi người.

Ở Thanh Viên, khi một người thất lễ với trưởng bối thì đã có thể làm cho Diệp Phi (Phàm) giết chết Đoan Mộc Xương rồi, cần gì phải lén lút ám sát?

“Đoan Mộc Thanh!”

Vẻ mặt Viên Thanh Y sa sầm lại: “Đừng ngậm máu phun người, có đoạn camera quan sát thì đem ra đây xem thử.”

Cô ấy cũng hiểu biết chút ít về Đoan Mộc Thanh, ngoài việc đối phương là cậu chủ của ngân hàng Đế Hào ra, hắn còn là cháu họ xa của Đoan Mộc Xương, một năm đến Long Đô được hai ba lần.

“Đợi chút nữa đến cục cảnh sát, các người sẽ có thể nhìn thấy.”

Đoan Mộc Thanh cười híp mắt nhìn về phía Viên Thanh Y, nhìn thấy đường cong cơ thể của một cô gái luyện võ, nụ cười của hắn hiển hiện lên một tia gian manh.

“Chứng cứ rành rành, không thể tha thứ cho tên hung thủ ngụy biện này.”

Hắn thốt ra một câu nói đầy phẫn nộ: “Hội trưởng Viên nhất định phải cẩn thận, đừng tuỳ tiện ra mặt thay người khác, đỡ phải đánh mất sự trong sạch của mình.”

“Tôi làm việc như thế nào không cần anh quan tâm.”

Viên Thanh Y không hề nể mặt: “Anh cũng không có tư cách gì để dạy dỗ tôi.”

“Ngược lại là anh, nếu như bị tôi phát hiện là đang vu khống hoặc camera quan sát có vấn đề thì anh chính là kẻ địch của tôi.”

“Cho dù tuần sứ Diệp rộng lượng không tính toán với anh, tôi cũng sẽ dồn anh đến chỗ chết.”

“Tôi biết thân phận của anh rất hiển hách, nhưng một khi tôi đã quyết tâm thì anh có mười cái mạng thì cũng không đủ cho tôi giết!”

Bình luận

Truyện đang đọc