CHÀNG RỂ VÔ SONG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp. Tìm truyện ngay
**********



"Lựa chọn tốt hơn?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Dương Khiết ngờ vực nhìn Lâm Hàn, quỹ đầu tư Nhân Phàm đã là công ty có thứ hạng cao trên thế giới, đây mà mới chỉ được coi là khá tốt thôi ư?

"Anh rể ơi, vậy lựa chọn tốt hơn là gì thế?", Dương Khiết nghi ngờ hỏi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Đến chỗ anh, đi theo anh làm ăn", Lâm Hàn dứt khoát đáp.

Dương Khiết nghe vậy, lập tức liếc nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Từ trước tới giờ, Dương Khiết vẫn không biết rốt cuộc thì Lâm Hàn làm nghề gì. Cô ấy cũng có hỏi Dương Lệ, nhưng chị ấy cũng không biết.

Nhưng trước mắt, trông Lâm Hàn lại rất có tiền, không nói một câu đi ra ngoài đã mua được xe Hummer, thì chắc chắn không phải người bình thường. Dương Khiết cũng không cho rằng chiếc xe kia là do bố mẹ cho hay từ tiền của những việc làm ăn phi pháp.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Tuy chỉ vừa tiếp xúc với Lâm Hàn không bao lâu, nhưng Dương Khiết vẫn hiểu biết phẩm chất làm người của anh, cũng tin vào mắt nhìn của Dương Lệ. Lâm Hàn không phải loại người như Dương Cảnh Đào và Triệu Tứ Hải vẫn nói.

Trái lại, có đôi khi Dương Khiết còn cảm thấy thực ra Lâm Hàn là một người rất lợi hại, lợi hại hơn cả chị Dương Lệ luôn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Sao? Dám đến thử không?", Lâm Hàn cười hỏi. Trước khi Dương Khiết đồng ý đến chỗ anh, Lâm Hàn sẽ không nói bất cứ một chữ nào về tình hình của mình cho Dương Khiết biết, cô ấy phải tự mình phán đoán và đưa ra quyết định.

Dương Khiết nhìn chằm chằm Lâm Hàn, suy nghĩ không ngừng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Một lúc lâu sau, Dương Khiết như đã quyết tâm, nói: "Anh rể, anh đừng lừa em nha, đến chỗ anh lăn lộn cũng được thôi. Em tin anh, hy vọng anh đừng để em tin sai người!"

Lâm Hàn nghe vậy, bật cười, hài lòng gật đầu.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Dương Khiết nhìn Lâm Hàn hỏi: "Anh rể, giờ chắc anh có thể nói cho em biết anh làm gì rồi chứ nhỉ?"

Lâm Hàn nghe thấy thế, lại lắc đầu nói: "Sau này em sẽ dần biết thôi, giờ cứ làm từng chút một là được rồi".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Anh nói xong bèn đi vào phòng làm việc của mình tìm kiếm.

Tìm một lúc, anh mới tìm được tài liệu về công ty giải trí Tinh Quang, rồi đưa cho Dương Khiết, nói: "Dương Khiết, anh phải nói trước với em là, mọi chuyện của anh nếu chưa được anh cho phép, thì em không thể nói với bất cứ ai, kể cả là chị gái Dương Lệ của em, biết chưa?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Dương Khiết nghi ngờ nhìn Lâm Hàn, nhưng nếu đã chọn tin tưởng anh, đương nhiên cô ấy sẽ không hoài nghi, dứt khoát gật đầu đồng ý.

"Ừ", Lâm Hàn gật đầu, nói: "Em đọc thử bản tài liệu này trước đi".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Dương Khiết nghe vậy, nhận lấy rồi bắt đầu cẩn thận đọc.

Vừa đọc một lúc, Dương Khiết đã xác định được đây là một bản hợp đồng và thông tin nhập cổ phần của một công ty giải trí Tinh Quang.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Dương Khiết không biết rõ về công ty đó, nhưng cảm thấy khá quen tai, hẳn là một công ty không nhỏ. Mà khi cô ấy đọc đến phần sau thì lập tức kinh ngạc sững sờ tại chỗ. Bỏ 2 tỷ rưỡi nhập cổ phần công ty giải trí Tinh Quang, chiếm 20% số cổ phần, người nhập: Lâm Hàn.

2 tỷ rưỡi đó, đấy là một con số khủng bố cỡ nào chứ? Lâm Hàn vậy mà lại có nhiều tiền như vậy ư?

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Tuy biết Lâm Hàn mua biệt thự là bỏ tiền tỷ, cũng được coi như phú ông hàng tỷ. Nhưng theo cách nói của đám Dương Cảnh Đào thì Dương Khiết lại nghe được rằng đấy không phải tiền của Lâm Hàn, mà là tiền nhà anh, vả lại còn là toàn bộ gia sản.

Nhưng giờ xem ra, có vẻ việc này không đơn giản như thế. Lâm Hàn có thể bỏ ra 2 tỷ rưỡi để đầu tư, chắc chắn đó chẳng thể là toàn bộ tiền trong nhà anh. Nếu đó là tất cả tài sản nhà Lâm Hàn, thì người nhà đã không cho phép anh đi đầu tư. Trừ khi, nhà Lâm Hàn chẳng để ý 2 tỷ rưỡi kia, cảm thấy nó chỉ là một con số rất nhỏ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Dương Khiết đã sớm đoán được Lâm Hàn không đơn giản như bề ngoài, nhưng lại không ngờ rằng anh lại khủng bố như thế, tiện tay lấy ra một vài tài liệu đã là hợp đồng đầu tư 2 tỷ rưỡi.

Một lúc sau, Dương Khiết mới bình tĩnh lại, nén sự kích động trong lòng xuống, không thì cô ấy thật sự sợ chính mình sẽ lỡ miệng kể chuyện của Lâm Hàn ra. Ban nãy, Dương Khiết mới đồng ý với anh rằng chưa được anh cho phép thì không thể nói với bất kỳ ai. Cô ấy cũng không muốn hứa lèo.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Sau khi hoàn hồn lại, Dương Khiết kinh ngạc nhìn Lâm Hàn, nói: "Anh rể ơi, không ngờ anh có tiền như vậy luôn đó".

Lâm Hàn chỉ cười không đáp, đây mới chỉ là 2 tỷ rưỡi mà thôi, nếu để Dương Khiết biết lần này anh đi thành phố Thiên Kinh về kiếm được 300 tỷ và một công ty có giá thị trường 100 tỷ, thì không biết Dương Khiết sẽ cảm thấy thế nào?

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Được rồi, bỏ qua mấy chuyện khác đi", Lâm Hàn nói tiếp: "Anh đưa bản hợp đồng ấy cho em là muốn em làm giúp anh một chuyện. Anh muốn rút vốn đầu tư khỏi công ty giải trí Tinh Quang và lấy lại toàn bộ cổ phần của mình. Chuyện này, em phải nhanh chóng giúp anh giải quyết xong".

Dương Khiết phục hồi tinh thần lại, gật đầu đồng ý.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Anh rể, anh yên tâm đi, em từng làm một chút về mặt này ở nước ngoài, nên nắm rõ quy tắc và quy trình. Nhưng số tiền thật sự quá lớn, có lẽ phải mất một chút thời gian, em sẽ cố gắng làm nhanh, có điều anh phải đợi một chút", Dương Khiết mở miệng nói.

Lâm Hàn gật đầu, nói: "Anh biết, giờ em mau đi làm đi, còn chiếc xe kia, anh thật sự tặng cho em, vậy cũng tiện đi lại hơn".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Dương Khiết hơi do dự nhìn chìa khóa xe Hummer đang nằm trên bàn, nói không muốn là giả. Giờ xem ra một chiếc xe có giá hơn 2 triệu chẳng đáng là gì với Lâm Hàn, nhưng nó lại rất quý đối với Dương Khiết, cô ấy vẫn có chút không dám nhận.

Dương Khiết lưỡng lự một hồi rồi nói: "Hay là vậy đi, anh đừng sang tên xe cho em, em thật sự không mặt dày như vậy đâu. Coi như công ty bố trí xe cho em dùng tạm thời".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Được rồi", Lâm Hàn thấy thế, biết Dương Khiết không chịu nhận không, cũng chẳng ép cô ấy nữa.

"Vậy anh rể ơi, em đi trước đây", Dương Khiết nói.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Lâm Hàn gật đầu.

Sau đó, Dương Khiết bèn cầm hợp đồng và chìa khóa xe kích động rời đi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Sau khi lên xe Hummer, lái khỏi biệt thự núi Vân Mộng, Dương Khiết đỗ xe ở ven đường, nằm sấp lên tay lái âm thầm phấn khích.

Trước mắt thì sự lựa chọn của mình là hoàn toàn chính xác, trong lòng Dương Khiết hưng phấn không thôi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Sức mạnh của Lâm Hàn vượt xa khỏi sự mong mỏi của cô ấy, bên cạnh đó, cũng khiến Dương Khiết có cơ hội phát huy thực lực, cuối cùng cũng có thể dùng đến khả năng và tri thức mà mình đã được học ở nước ngoài.

Cùng lúc đó, bên

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Bình luận

Truyện đang đọc