CHÀNG RỂ VÔ SONG

Chương 988

Mà lần này, Hạ Sương cũng coi như đã được thấy sự kiện lớn thật sự, cuối cùng cũng bước ra khỏi nhà họ Hạ nho nhỏ.

Trong lòng Dương Khiết vốn đã đầy nghi hoặc, cô ấy đã muốn hỏi Hạ Sương từ lâu, chỉ là trong tình cảnh nhiều người phức tạp vừa rồi nên không tiện hỏi, sau khi nhận được lời ra hiệu của Hạ Sương, Dương Khiết vẫn luôn kìm nén, không hỏi ra những nghi ngờ trong lòng.

Lúc này cuối cùng cũng không còn ai khác, chỉ còn hai người họ, Dương Khiết vội hỏi: “Chị Hạ, rốt cuộc quý tộc là gì? Nhà họ Tiêu là gia tộc thế nào? Sao lại có nhiều người sợ chị ấy như vậy? Hơn nữa sau khi chúng ta đi, họ nhìn chằm chằm vào chúng ta như thế làm gì? Còn nữa, còn nữa, không phải chị Tiêu Nhã nói chỉ cần chúng ta tới tham dự buổi tiệc này là có thể hoàn toàn giải quyết được nguy cơ của Quang Ảnh sao? Thậm chí còn có thể mang lại cho Quang Ảnh của chúng ta rất nhiều cơ hội. Nhưng sao vừa nãy chị ý không nói gì đến chuyện chính mà chỉ nói chuyện với chúng ta, ăn vài miếng rồi đi luôn thế?”

Đột nhiên Dương Khiết đưa ra một loạt các câu hỏi.

Hạ Sương nhìn Dương Khiết rồi lắc đầu bất đắc dĩ, nhưng cũng không trách cô ấy, dù sao Dương Khiết xuất thân từ gia đình bình thường, chưa từng tiếp xúc với những chuyện như thế này nên đương nhiên cô ấy không hiểu.

“Chị hỏi em một chuyện trước đã, em có biết thế gia là gì không?”, Hạ Sương hỏi.

“Thế gia?”, Dương Khiết lại mờ mịt lắc đầu: “Em không biết, thế gia là gì ạ?”

Hạ Sương lập tức hiểu ra, nhưng cũng không vội, giải thích cho Dương Khiết hiểu: “Lát nữa chị sẽ nói cho em biết những thắc mắc vừa rồi của em, chị sẽ nói cho em thế gia là gì trước đã”.

Dương Khiết vẫn hơi khó hiểu, Hạ Sương không nói những chuyện vừa rồi là thế nào mà nói thế gia là gì trước làm gì? Nhưng Dương Khiết cũng kiên nhẫn dừng lại lắng nghe.

Hạ Sương lập tức nói: “Thế gia nói đơn giản là một vài gia tộc lớn, so với gia đình bình thường thì giàu có hơn nhiều, cũng có rất nhiều tài nguyên phong phú. Hầu hết đều được truyền lại từ nhiều đời, nhiều thế hệ, dù là tiền hay các mối quan hệ, còn có một số khía cạnh bí mật, vượt trội hơn nhiều so với các gia đình bình thường. Nói về số lượng cho dễ hiểu hơn, thông thường một thế gia có khối tài sản từ hàng tỷ tệ, hàng chục tỷ tệ. Đương nhiên thế gia không chỉ mạnh về tiền mà rất nhiều mặt khác cũng vượt xa những gia đình bình thường. Đó là quần thể mà người bình thường không đủ tư cách vươn tới”.

“Không ngờ lại có sự tồn tại này, mấy tỷ tệ là bao nhiêu chứ? Những người xuất thân ở thế gia chẳng phải cả đời cũng không thiếu tiền sao?”, Dương Khiết hơi ngạc nhiên, lần đầu nghe đến từ “thế gia” này.

Hạ Sương nghe vậy cũng không có ý gì nhiều, cô ta nói tiếp: “Giống như tụi chị cũng xuất thân từ thế gia, nhà họ Hạ là thế gia nhỏ của địa phương. Xuất thân từ thế gia đúng là hơn gia đình bình thường rất nhiều, chẳng hạn như học vấn, chẳng hạn như tiền bạc, mọi mặt… đều là thứ những đứa trẻ xuất thân từ gia đình bình thường không thể so sánh được. Giống như chị từ nhỏ đã muốn rời khỏi nhà họ Hạ nhưng mãi vẫn không thể hạ quyết tâm. Cuối cùng thời gian trước chị đã hạ quyết tâm rời đi, lựa chọn đi theo Lâm Hàn, làm việc cho Lâm Hàn”.

Dương Khiết nghe vậy, lúc này mới hiểu ra.

Dương Khiết không hiểu nhà họ Hạ, nhưng cũng biết một điều, ít nhất nhà họ Hạ cũng là một gia đình giàu có, chỉ riêng Giải trí Tinh Quang thôi đã có giá trị thị trường gần 10 tỷ tệ, còn có một số tài sản khác.

Dần dần Dương Khiết cũng hiểu ra, cô ấy không ngốc, chỉ là tiếp xúc hơi ít thôi, vì trước đây chỉ luôn đi học.

Hạ Sương nói thế gia hơn hẳn những gia đình bình thường, Dương Khiết cũng có thể hiểu điều này. Dù sao có tiền thì những phương diện khác cũng thuận tiện hơn rất nhiều, ví dụ như các mối quan hệ, tài nguyên, sự chênh lệch về thông tin… Đây là những điều dù Dương Khiết chưa từng tiếp xúc nhưng cũng đoán được đại khái.

“Nếu thế gia tốt như thế, sao chị Hạ lại muốn rời khỏi thế gia? Ở nhà không phải vẫn luôn có tiền tiêu không hết sao? Thế gia lợi hại như vậy, em không hiểu lắm tại sao chị lại muốn ra khỏi đó”, Dương Khiết lại thắc mắc.

Hạ Sương nghe vậy, trong lòng đột nhiên cảm thấy bất lực: “Đầu tiên, thế gia rất lợi hại nhưng cũng chỉ là so với gia tộc bình thường thôi. So với người trên cao hơn, thật ra thế gia cũng chẳng là gì. Thế gia chỉ thuộc tầng lớp thấp nhất trong xã hội thượng lưu thôi. Nhà họ Hạ chỉ là thế gia nhỏ của địa phương, không thể so với thế gia lớn, chứ đừng nói đến phía trên thế gia lớn còn có thế lực lợi hại hơn”.

“Thế gia này chỉ thuộc đáy của tầng lớp thượng lưu? Phía trên còn có nhiều thế lực mạnh hơn nữa?”

Dương Khiết nghe vậy thì hơi ngạc nhiên.

Thế gia vốn đã có tài sản hàng tỷ tệ, thậm chí hàng chục tỷ tệ, đó đã là số tiền mà người bình thường cả đời cũng không kiếm được, là số vốn cực kỳ khổng lồ.

Nhưng đây mới chỉ là người thuộc đáy của tầng lớp thượng lưu? Phía trên vẫn còn nhiều thế lực mạnh hơn.

Dương Khiết đột nhiên cảm thấy vô cùng khó tin, mặc dù hơi nghi ngờ nhưng mấy ngày nay tiếp xúc với Hạ Sương, Dương Khiết cũng biết Hạ Sương không phải người hay nói khoác, và điều đó cũng có nghĩa là những thế gia ấy thực sự tồn tại trên thế giới này.

Đột nhiên Dương Khiết cảm thấy dường như đây là lần đầu tiên mình biết đến thế giới.

“Đúng thế”, Hạ Sương lúc này mới nói tiếp: “Vừa nãy chỉ là một thế gia nhỏ của địa phương thôi, thực ra cũng không hẳn là một thế gia thực sự. Chỉ có thành phố Thiên Kinh và một số thành phố thuộc tỉnh mới có nhũng thế gia thật sự. Những thế gia đó mới là sự tồn tại mạnh mẽ chân chính, có thể tác động rất lớn đến nền kinh tế của một khu vực. Vì vậy, cho dù là người làm trong trong chính phủ nhưng thông thường cũng đều sẽ lấy lòng thế gia, không dám dễ dàng đắc tội người của thế gia, thậm chí còn thường xuyên tạo nhiều điều có lợi cho họ”.

Bình luận

Truyện đang đọc