CHÀNG RỂ VÔ SONG

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp. Tìm truyện ngay
**********

Tiêu Nhã nghe thấy lời Lâm Hàn hỏi thì sửng sốt.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Mặc dù trước đây cô từng được thấy những cao thủ dưới trướng Lâm Hàn ra tay, chính là những cao thủ được phái tới đối phó Tạ Kiến An ở thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông lần trước.

Nhưng khi ấy Tiêu Nhã cũng chỉ nhìn thoáng qua chứ không chú ý toàn bộ quá trình, chỉ biết thân thủ những cao thủ này của Lâm Hàn đều khá tốt, nhưng cụ thể tốt đến mức nào thì cô không biết.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lúc trước khi bàn bạc kế hoạch, Lâm Hàn đề xuất có thể thông qua cuộc khảo nghiệm để những cao thủ này đánh trọng thương cao thủ của ba nhà quý tộc, Tiêu Nhã còn từng nghi ngờ.

Dù sao thời gian giao đấu chỉ có một phút, mặc dù với cao thủ mà nói đã là nhiều, cũng đủ để xảy ra rất nhiều chuyện.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nhưng những người ba nhà quý tộc cử ra cũng đều là cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ tinh anh của từng thế lực, muốn đánh trọng thương những tinh anh đó trong vòng một phút cần phải có thực lực hơn hẳn đối phương.

Bản thân việc này vốn đã rất khó rồi, dù sao những cao thủ của ba quý tộc này cũng không phải vô danh tiểu tốt, họ đều là những cao thủ đã được huấn luyện nhiều năm và thực hiện nhiều nhiệm vụ, đều có thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Cũng chính vì người này là Lâm Hàn, là Lâm Hàn vô cùng bí ẩn, nếu không Tiêu Nhã nghĩ chẳng ai có thể làm được.

Nhưng ngay cả trong tình huống này, Lâm Hàn vẫn hỏi cô cần bao nhiêu lâu để làm điều đó? Tổng cộng chỉ có một phút, lẽ nào không cần đến một phút?

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Tiêu Nhã suy nghĩ thật kỹ, vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cô chỉ có thể lắc đầu nhìn Lâm Hàn.

Lâm Hàn thấy thế cũng không ngạc nhiên, trước đây anh không hiểu rõ về cao thủ nhà họ Lâm, dù sao từ khi còn rất nhỏ anh đã bị đưa ra ngoài sống, cũng chính khoảng thời gian này tiếp xúc mới khiến anh có sự hiểu biết nhất định về thực lực của cao thủ nhà họ Lâm.
Mà khi vừa biết được thực lực thật sự của cao thủ nhà họ Lâm, chính Lâm Hàn cũng rất kinh ngạc.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Giống như lần này, đối mặt với cao thủ tinh anh của ba quý tộc, mặc dù cao thủ nhà họ Lâm cũng không lợi hại hơn bọn họ bao nhiêu, nhưng dù sao cũng đã đạt tới trình độ này, gần như đã đến cực hạn của thân thể rồi, rất khó có khoảng cách lớn.
Nhưng ở một vài khía cạnh vẫn có khoảng cách nhỏ nhất định, đầu tiên là cao thủ nhà họ Lâm được đào tạo cực kỳ có hệ thống từ khi còn nhỏ, mặc dù hầu hết cao thủ của ba quý tộc cũng được đào tạo từ nhỏ, chứ không như cao thủ của thế gia không được đào tạo nhiều.
Nhưng phương pháp đào tạo cao thủ của nhà họ Lâm hoàn toàn khác với phương pháp đào tạo cao thủ của quý tộc, khắt khe hơn nhiều và cũng toàn diện hơn về mọi mặt.
Cùng với yêu cầu nghiêm khắc với cao thủ nhà họ Lâm, điều đó cũng khiến các cao thủ nhà họ Lâm luôn cố gắng làm mọi thứ tốt nhất trong mọi mặt.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Dưới tình huống này, mặc dù cao thủ nhà họ Lâm cũng không có khoảng cách lớn với cao thủ tinh anh của ba quý tộc, nhưng trong các chi tiết nhỏ ở nhiều phương diện lại có sự khác biệt lớn.
Mà đều là cao thủ, chỉ cần có khoảng cách ở những chi tiết nhỏ thì sẽ dẫn đến có khoảng cách lớn trong thực lực thật sự.
Chỉ cần mạnh một chút sau đó nắm bắt cơ hội là có thể dễ dàng đánh bại đối phương, nhất là với phong cách cực kỳ nghiêm cẩn của cao thủ nhà họ Lâm, họ sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nhỏ nào.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Dưới tình huống này, Lâm Hàn tin không cần đến một phút, chỉ cần nửa phút là đã đủ để phân thắng bại, đây chính là khoảng cách giữa cao thủ nhà họ Lâm và cao thủ ba nhà quý tộc.

Lúc này Lâm Hàn cũng mỉm cười nói với Tiêu Nhã: “Tôi đoán hầu hết đều có thể giải quyết trong vòng nửa phút”.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Khi nghe điều này, Tiêu Nhã có chút ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn.

Tất nhiên Tiêu Nhã cũng hiểu rằng cuộc đấu giữa các cao thủ không cần kéo dài, chỉ cần có một khoảng cách nhỏ là có thể phân định thắng bại, nhưng cô không ngờ Lâm Hàn lại tự tin với cao thủ dưới trướng mình đến vậy, anh tự tin đến mức cảm thấy hầu hết trong số họ có thể kết thúc trận chiến trong vòng nửa phút.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đối phương không phải người bình thường, cũng không phải cao thủ của thế gia nhỏ, mà là cao thủ tinh anh của ba quý tộc – thế lực hàng đầu Hoa Hạ.

Bình luận

Truyện đang đọc