CHÀNG RỂ VÔ SONG

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********

"Không ngờ dã tâm của Lâm Hàn lại lớn như vậy”.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Tuy rằng thực lực của hắn ta mạnh tới không hợp thói thường nhưng lòng ham muốn này cũng quá lớn rồi chăng?”

"Rất khó nói. Theo như tình hình trước mắt ở Vùng Xám thành phố Thiên Kinh chúng ta, Lâm Hàn thực sự có cơ hội khá lớn”.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Nếu lúc đó cuộc họp biểu quyết không được tổ chức, và cuộc kiểm tra lố bịch này không được tiến hành, cứ trực tiếp đuổi Lâm Hàn ra ngoài là được. Trong tay hắn có hơn năm trăm cao thủ, thành phố Thiên Kinh chúng ta có nhiều thế lực và cao thủ như vậy, không lẽ còn phải sợ hắn sao?”

“Đúng vậy, nếu như ngay từ đầu không giảng đạo lý gì đó thì hay rồi, hiện tại cũng sẽ không cho Lâm Hàn cơ hội này”.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Một nhóm những người đứng đầu các thế lực tại thành phố Thiên Kinh bàn luận sôi nổi.

Mà gia chủ của ba nhà quý tộc lớn nghe vậy thì quay sang nhìn nhau, sắc mặt đều có chút khó coi.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Bọn họ cũng đã nghĩ tới điểm này, nếu như lúc đó không tiến hành cuộc họp bỏ phiếu gì đó, cũng không thực hiện loại kiểm tra này, ba nhà quý tộc lớn bọn họ và các phe thế lực của thành phố Thiên Kinh cũng sẽ không tổn thất nhiều cao thủ như vậy, tất nhiên cũng sẽ không gặp phải cục diện như ngày hôm nay.

Khi Lâm Hàn và nhà họ Tiêu vừa đưa người vào, họ đã trực tiếp từ chối sự tham gia của anh vào hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này và từ chối việc anh tiến vào chiếm giữ Vùng Xám Thiên Kinh, cho dù anh và nhà họ Tiêu có hơn năm trăm cao thủ, căn bản cũng không được tính là gì, rốt cuộc, các cao thủ của các thế lực tại Vùng Xám hợp lại cũng hoàn toàn đủ sức đối phó với những cao thủ kia.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Nói cách khác, từ chối Lâm Hàn vào lúc đó không có vấn đề gì cả, theo lý mà nói Lâm Hàn cũng không hề có cơ hội nào, thực lực không sánh bằng, cũng không thể áp dụng bất kỳ chiến lược nào.

Nhưng khi đó ba nhà quý tộc lớn đều sợ đắc tội tới Lâm Hàn, bởi vậy mới lựa chọn thỏa hiệp với anh trước, định sử dụng biện pháp uyển chuyển để giải quyết, kết quả lại xảy ra chuyện này.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nói cho cùng, trên thực tế chính là ba nhà bọn họ sợ phiền phức, quá sợ hãi làm mích lòng Lâm Hàn, chính vì vậy mới dẫn đến nhiều chuyện như vậy, nếu không, bây giờ Lâm Hàn có lẽ đã bị đuổi ra ngoài, làm sao đau đầu như hiện tại.
Nhất thời, gia chủ của ba nhà quý tộc lớn cũng cảm thấy có phần khó coi.
Ông Khương lúc này thực sự nghe không nổi nữa, nếu những gia chủ các phe thế lực tại thành phố Thiên Kinh tiếp tục nghị luận, ba nhà bọn họ còn không phải là bị mắng tới chết sao, e rằng trận liên thủ chống lại Lâm Hàn này cũng không có cách nào tiến hành được.
Ông ta vội vã nói: “"Mọi người, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Hiện tại gặp phải vấn đề, chúng ta nên cùng nhau giải quyết mới phải, đợi giải quyết xong lại bàn những chuyện khác, được không?”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Suy cho cùng, ông Khương cũng là gia chủ của nhà họ Khương, một trong ba nhà quý tộc lớn, cũng là lão tiền bối từng trải trong Vùng Xám Thiên Kinh, bởi vậy, trong tình huống bình thường, phần lớn người vẫn khá tôn kính ông ta.
Lúc này, nghe được lời nói của ông Khương, gia chủ của các thế lực nhất thời cũng nhao nhao dừng lại, ánh mắt đồ dồn về phía ông Khương, chờ đợi lời nói tiếp theo của ông ta.
Ông Khương thấy vậy thì trong lòng có chút nhẹ nhõm, cũng may khuôn mặt già nua này của ông ta còn khá hữu dụng.
Lúc này, ông ta cũng nhanh chóng nói: "Các vị gia chủ, tôi biết quyết sách của ba nhà quý tộc chúng tôi đã xảy ra vấn đề, mới đem đến nguy cơ này cho Vùng Xám Thiên Kinh chúng ta, nhưng việc này cũng không phải là chuyện chúng tôi mong muốn. Nếu bây giờ đã có vấn đề xảy ra, tôi hy vọng mọi người có thể đồng tâm hiệp lực cùng nhau vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Mặc dù thực lực trong Vùng Xám bị tổn hại nghiêm trọng, sức mạnh của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng tương đối mạnh mẽ, nhưng chỉ cần tất cả chúng ta đều tham gia đoàn kết lại, số lượng cao thủ của chúng ta vẫn có thể nhiều hơn bọn họ không ít, còn có thể sợ họ sao?”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Gia chủ của nhà họ Khổng ở bên cạnh lúc này cũng lên tiếng: “Mặc dù mục đích thực sự của Lâm Hàn vẫn chưa được xác nhận, nhưng nếu hắn đã có thể làm được nhiều chuyện và tổn hại nhiều cao thủ của chúng ta như vậy, rõ ràng là còn có động cơ thầm kín khác. Mà ngày mai hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh vẫn phải tiếp tục diễn ra, chúng ta không còn nhiều thời gian để chuẩn bị nữa, phải nắm chặt thời gian buổi tối cuối cùng này để chuẩn bị, làm tốt sách lược ứng phó, nếu không để bị từng bước đánh tan, Vùng Xám Thiên Kinh chúng ta có thể sẽ hoàn toàn rơi vào tay Lâm Hàn”.

Các gia chủ nghe vậy đều gật đầu, cảm thấy có đạo lý.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Mặc dù cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu bên kia khá đông, tầm hơn 500 người, nhưng Thiên Kinh có nhiều thế lực như vậy, chỉ cần kết hợp lại, phái ra toàn bộ nhân lực, số lượng vẫn nhiều hơn so với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, vẫn đủ sức đối phó với họ, chỉ là có chút rắc rối mà thôi.

“Tôi cảm thấy vài vị gia chủ đây nói đúng đó, vào những lúc như này, chúng ta quả thực nên đoàn kết lại thành một thể đối ngoại, đối phó với Lâm Hàn kia!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Không sai, phải đoàn kết lại, không thể lại để Lâm Hàn tiêu hao cao thủ của chúng ta như thế này nữa, tuyệt đối không thể bị đánh bại từng bước nữa”.

Một vài gia chủ còn lại của các thế lực khác của Thiên Kinh vẫn còn do dự chưa quyết, nghe vậy lúc này cũng dần dần nghĩ thông, quả thực nên cùng ba nhà quý tộc lớn và nhiều thế lực trong thành phố Thiên Kinh hợp nhất lại để đối phó với Lâm Hàn, nếu bọn họ còn chần chừ không đồng lòng, cao thủ của Vùng Xám sẽ lại bị tổn thất, rất có khả năng đợi đến khi họ liên hợp lại cũng không còn cách nào đối phó nổi Lâm Hàn nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc