CHÀNG RỂ VÔ SONG

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********

Thực lực Lâm Hàn thể hiện ra lúc trước đã có thể sánh với quý tộc, dù là nhà họ Khổng có thực lực mạnh nhất trong những thế lực ở thành phố Thiên Kinh cũng không muốn một mình đắc tội với Lâm Hàn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Nhưng Khổng Tử Dục lại tùy tiện đến đây, còn làm ra chuyện ngu ngốc như thế.

Điều này khiến Lâm Hàn cảm thấy hơi kỳ lạ. Dẫu sao nếu nói Khổng Tử Dục được nuông chiều từ nhỏ, không có đầu óc thì cũng không đến mức này được, cậu chủ nhà giàu không có bản lĩnh đến mấy cũng sẽ không như thế.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Khổng Tử Dục làm ra những chuyện này là cực kỳ ngu xuẩn, ngu xuẩn đến mức khiến Lâm Hàn nghi ngờ rằng có phải Khổng Tử Dục thật sự ngu xuẩn không?

Đặc biệt là nụ cười và ánh mắt chứa đựng hàm ý kia của Khổng Tử Dục với anh, càng khiên Lâm Hàn cảm thấy như thế.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Lâm Hàn sẽ không nghĩ đây là trùng hợp, rõ ràng là cố ý.

Nghĩ đến khả năng này, Lâm Hàn lập tức hơi ngạc nhiên.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Cậu chủ lớn Khổng Tử Dục luôn được đồn rằng vô cùng cẩu thả thật ra không phải như vậy, mà là cố ý giả vờ? Vì sao phải giả vờ như thế? Che giấu? Tự vệ?

Lâm Hàn nghĩ mãi không ra, nhưng rõ ràng Khổng Tử Dục này đã để lại ấn tượng trong anh, sau này có cơ hội nhất định phải thử tìm hiểu, ít nhất lát nữa đến nhà họ Tiêu, Lâm Hàn định sẽ hỏi thử Tiêu Nhã, tìm hiểu về Khổng Tử Dục này.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Tuy trước mắt Lâm Hàn dẫn theo hơn bốn trăm cao thủ đã được đào tạo bài bản, đội hình rất mạnh, còn nắm được nhược điểm rất lớn của nhà họ Khổng, có thể nói là thắng chắc, nhưng lúc gặp phải điều đáng ngờ, Lâm Hàn vẫn phải tìm hiểu rõ ràng, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì được, mà Khổng Tử Dục này khiến anh cảm thấy hơi kỳ lạ, rất khó đoán, có thể sẽ dẫn đến một vài biến cố.

Cùng lúc đó, khi đoàn xe của mấy người Lâm Hàn rời khỏi đây, Khổng Tử Dục khi nãy còn trách mắng người của mình ở bên đường, lúc này cũng dẫn mấy cao thủ đang ủ rũ rời khỏi đây.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Nhưng không ai để ý thấy đáy mắt Khổng Tử Dục lộ ra một chút khôn khéo.

Cuối cùng Khổng Tử Dục nhìn thoáng qua đoàn xe của Lâm Hàn, sau đó nhanh chóng rời đi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trên đường đi, Khổng Tử Dục vẫn mắng chửi mấy cao thủ dưới trướng mình, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ điều gì đó.
Thật ra anh ta cũng không ngốc, tính cách cũng không phải cẩu thả đến thế, còn rất là thông minh nữa.
Nhưng đôi khi quá thông minh cũng không phải chuyện tốt, ngược lại còn khó giữ được mạng, cho nên nhiều năm trước sau khi trải qua chuyện kia, Khổng Tử Dục vẫn luôn ngụy trang bảo vệ bản thân như thế.
Mà chuyện lần này lại khiến anh ta nhìn thấy một bước ngoặt, nhìn thấy cơ hội thay đổi số phận của mình.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Khi nãy lúc ở nhà họ Khổng được biết Lâm Hàn dẫn đoàn xe đến nhà họ Tiêu, Khổng Tử Dục vội vàng đuổi tới thật ra cũng là có mục đích, vì muốn tiếp xúc với Lâm Hàn một chút, dù sao anh ta cũng rất khó có cơ hội được tiếp xúc với Lâm Hàn.
Mà qua mấy câu nói với Lâm Hàn khi nãy, đã chứng thực suy nghĩ của Khổng Tử Dục.
Dường như Lâm Hàn này thật sự có quan hệ với con quái vật khổng lồ ở nước ngoài kia!
Trước đó khi Lâm Hàn tham gia vào trận chiến của ba quý tộc, Khổng Tử Dục đã chú ý đến anh rồi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Rất nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh đều biết Lâm Hàn đột nhiên xuất hiện này đã thay đổi tình thế của trận chiến, giúp nhà họ Tiêu xoay chuyển tình thế, chuyển bại thành thắng, thắng nhà họ Chu và nhà họ Khương, nhưng không ai biết sao Lâm Hàn lại làm được.

Mà nhà họ Khổng lại hiểu được chút ít về chuyện này, biết thật ra Lâm Hàn đã mượn một vài cao thủ và một vài quan hệ ở Bắc Đông mới có kết quả như vậy.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Người nhà họ Khổng cũng không để ý Lâm Hàn lắm, cho rằng chỉ là một người khá có năng lực, nhưng điều Khổng Tử Dục chú ý lại khác, đó là Lâm Hàn có thể liên lạc với đoàn thanh tra Hoa Hạ mà không phải ai cũng có thể liên lạc.

Đội thanh tra thành phố Thiên Kinh lúc trước có quan hệ rất tốt với nhà họ Khương, khá liên quan đến nhà họ Khổng, một tồn tại rất dễ giao thiệp.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Còn đoàn thanh tra Hoa Hạ thì khác, trước đó nhà họ Khổng cũng đã thử rất nhiều lần, nhưng cho dù ra giá thế nào, bọn họ cũng không nể mặt một chút.

Mà lần đó, Lâm Hàn chẳng những có thể liên lạc với đoàn thanh tra Hoa Hạ công chính nghiêm minh, mà đội trưởng của đoàn thanh tra còn cực kỳ khách sáo với anh nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc