Diệp Phàm còn chưa ra đi nhưng tên của hắn đã truyền ra khắp tinh không cổ lộ, dẫn phát một hồi chấn động, thập phương chú ý.
Tán Đế Tinh Thánh thể tới đây.
Cơn gióc lốc này quét qua con đường phía trước, mang theo một loại khí thế nuốt núi sông, kinh động các đại đối thú trên đường phía trước.
- Đây là sơ sót của ta, không biết ngươi tới rồi. Ta nghĩ cổ lộ cũng không còn yên ắng buồn bã nữa.
Khi sắp chia tay, Tiếp dẫn sứ của Thánh thành thứ hai của Nhân tộc nói với Diệp Phàm một câu đầy thâm ý.
Rất nhiều người thí luyện đều lộ dị sắc. Tiếp dẫn sứ nói vậy tất nhiên đã thừ nhận tiềm lực của Diệp Phàm.
- Mười vạn năm, Thánh thể nhất mạch yên lặng lâu như vậy, ta nghĩ địch thủ của ngươi đã rất khát vọng rồi. Chiến đấu trong tương lai sẽ khiến người ta sợ run. Đám già chúng ta cũng đều chờ mong đó.
Tiếp dẫn sứ nói xong liền khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Tục truyền Táng Đế Tinh là một cổ địa, từ xưa tới nay không biết bao nhiêu cường giả đi ra, nhất là Thánh thể xuất thế, mỗi lần đều đánh cho tinh không cổ lộ đứt đoạn.
Thí luyện thành thành thứ hai Nhân tộc đã kết thúc. Đoàn người đi lên đàn tràng kế tiếp, lưu lại một truyền thuyết.
Lần phong ba này rất lớn, cũng không biết bao lâu nữa mới bình tĩnh lại.
Mọi người đi rồi, thánh thành thứ hai trở nên lạnh lùng, chỉ có một người ngồi một mình tại cửa thành, không đi ra, từ nay về sau dừng lại nơi này.
Hắn là một kẻ bại, không ai để ý tới. Ánh mắt mọi người đều nhìn về con đường phía trước, nhìn chăm chú vào những người có hi vọng chứng đạo.
Từ nay về sau trong thành lại có thêm một lão binh, cho tới già, cả đời không động thủ với người khác nữa. Mấy ngàn năm sau, hai mắt hắn đục ngầu, thân thể còng xuống, ngẫu nhiên nói với mọi người về sự thê lương trên con đường thành đế.
Có khi hắn uống rượu, thờ dài trong gió thu, thân thể run rẩy, ánh mắt đục ngầu nhìn về đế lộ xa xa, sau đó xoay người, lưu lại cho mọi người một bóng dáng thê lương.
Hắn từng được gọi là Quản Thừa, hai lần bị người ta dùng trường mâu đóng trên mặt đất, máu tươi chảy xuống, mà hai lần gian nan sống sót.
Trên thực tế, từ sau đó hắn liền không có tên nữa, chỉ là một kẻ bại trên đế lộ, là một thân ảnh thu nhỏ, đại biểu cho rất nhiều người.
Có thể sống sót đối với hắn mà nói đã là một kỳ tích. Nhiều năm sau đó, rất nhiều người đi trên Đế lộ đều chết đi, máu nhuốm tinh không, thây cốt chất thành núi, luyện chế ra một người huy hoàng cuối cùng của con đường này.
Khi gió thu xẹt qua, lá rụng điêu linh, đất đầy tay chân gẫy, vô cùng thê lương.
Đế lộ tranh hùng, cường giả trên đường.
Diệp Phàm tiếp tục chinh phạt, thí luyện sinh tử và thanh tẩy. Bọn họ đi qua cửu quan, lúc này đã hơn một năm.
Bước qua một tinh hà, xông qua một vùng cấm địa Sinh Mệnh, Diệp Phàm củng cố cảnh giới, hoàn toàn tiến vào đạo cơ sau khi thành Thánh.
Cửa thứ mười là một chỗ đặc biệt. Nơi này trước đây đã rất nhiều người từng nói tới, nhưng khi tới thực thì lại có cảm nhận khác.
Trong vũ trụ hắc ầm có một tòa Thánh thành treo lơ lửng, phát ra thánh huy sáng chói, có một viên cổ tinh quay quanh, giống như một vệ tinh của nó vậy.
Đứng trên thành trì này nhìn ra xa có thể thấy một ít cảnh vật mơ hồ trên cổ tinh kia, thậm chí có sinh vật khủng bố bay lượn trên không, truyền tới tiếng huýt gió đáng sợ, chấn động cả vũ trụ mênh mông.
Cửa thứ mười ở trên không có một viên Sinh Mệnh cổ Tinh, không giống bình thường. Nơi này là một cổ địa tràn ngập sinh cơ.
Đây là lần đầu tiên Diệp Phàm sau khi tiến lên cổ lộ thấy một Sinh Mệnh cổ Tinh. Nó cũng không nhỏ, tuy rằng còn xa mới bằng Bắc Đẩu nhưng cũng rất bao la hùng vĩ.
Đây là một viên tinh tú nguy hiểm, tràn ngập sinh vật mạnh mẽ. Đám người Diệp Phàm tất nhiên không có khả năng đáp xuống mà bị Ngũ sắc Tế Đàn truyền tới trong Thánh thành.
- Không, các ngươi đi tới cửa thứ mười của tinh không cổ lộ chính là tới viên Sinh Mệnh cổ Tinh đầu tiên. Nó tràn ngập nguy hiểm nhưng cũng chứa vô số cơ hội.
Vừa mới tiến vào thành đã có người giảng giải cho bọn họ.
Dựa theo lời nói của hắn thì chín là một con số đặc biệt, có biến đổi về chất. Đi qua cửa thứ chín tất nhiên tiến nhập tới một nơi đặc biệt.
Không nói tới mặc khác, chỉ nói về cửa thứ mười là một viên Sinh Mệnh cổ Tinh thì đã không giống bình thường rồi.
- Nơi này là một con đập lớn đón nước, tích tụ rất nhiều nước, trên thực tế chính là thí luyện giả. Mấy chục năm nay đã có không biết bao nhiêu người tài dừng chân ở đây mà chưa đi ra nổi.
Người trong thành nói ra một sự thực kinh thiên. Đây là một cổ tinh nguyên thủy, tu luyện trong này có thể tăng tiến vùn vụt, cũng không phải là thần thoại.
Mà nơi này được gọi là nơi đắc đạo, tên là Thành Thánh tinh, nguyên nhân không có gì khác. Rất nhiều người đã chọn nơi này thành Thánh, tích tụ lực lượng.
- Nơi này có pháp tắc nguyên thủy mà cường đại nhất. Chọn nơi này thành Thánh thì một khi đột phá sẽ đoạt tạo hóa, có thể xây dựng đạo cơ vô cùng kiên cố, tạo thành cơ sở vững chắc nhất.
Nguyên nhân bởi thế nên từ xưa tới nay đã có không biết bao nhiêu người tài tới nơi này. Dù là Đại đế cổ thì trên đường đi qua viên Sinh Mệnh cổ Tinh này cũng đều bị trời xanh khắc một bộ phận quỹ tích của đạo.
Tất nhiên cùng không phải thành đạo lúc này là có thể thành đế. Những pháp tắc này ưu đãi với Thánh giả hơn rất nhiều, không có ảnh hưởng gì xấu mà thôi.
Tiến vào trong Thánh thành có thể cảm nhận nó lớn hơn chín tòa thành trước rất nhiều, người cũng nhiều hơn. Thành này lơ lửng trong vũ trụ, có Sinh Mệnh cổ Tinh quay quanh, cũng không biết là đã có bao nhiêu thí luyện giả dừng lại.
Rất nhiều người bởi đủ loại nguyên nhân mà dừng bước, không rời đi. Đó cũng không phải bọn họ không mạnh mà đều có mục đích riêng.
Nghe đồn có những tồn tại không kém gì Đại Ma Thần, lúc này chờ đợi một tấm bia thần bí xuất thế, cũng có người đang tìm di văn của Đại đế cổ, lại có người muốn lấy thiên tài địa bảo.
Còn có người tìm kiếm Thần thú. Nơi này ẩn chứa những bí mật cực lớn, khủng bố vô cùng, tràn ngập nguy hiểm nhưng lại khiến nhiều tu sĩ động tâm.
- Nhóm người này rốt cục tới rồi. Người nào là Táng Đế Tinh Thánh thể?
Người trên đường không ít, tất cả đều đang nhìn vào tu sĩ vào thành.
Mặc dù đã hơn một năm, sóng gió đã không còn kịch liệt như trước, dần dần bình tĩnh lại nhưng đám người Diệp Phàm tới vẫn tạo thành một trận chấn động.
- Đúng là hoành tráng, ngay cả Đại thống lĩnh hộ thành cùng làm thịt, lại đạp chết cả con cháu chấp pháp giả Lưu Phong Đô, thật đúng là muốn nhìn thấy dáng vẻ của hắn.
- Mười vạn năm rồi Táng Đế Tinh lại có Thiên Hoàng tử đi ra. Con đường này có không ít người chờ mong, rất nhiều người đều đứng ngồi không yên, tất có một trận tuyệt thế. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Một ít người đang nghị luận. Trong thành có rất nhiều tu sĩ.
Hai bên đường có hiệu thuốc, quầy binh khí, hàng bán kinh thư, cùng có các loại quán rượu, lầu trà, người đến người đi, vô cùng phồn hoa náo nhiệt.
Đại thống lĩnh của thành thứ mười của Nhân tộc và một số binh sĩ nghiêm mặt, không kìm hăm được mà nhìn thoáng qua Diệp Phàm. Bọn họ cùng không thể có cảm tình với kẻ vô pháp vô thiên tới từ Táng Đế Tinh này.
Bất kể là Vu Hãn và Yến Vũ phạm tội lớn thế nào thì Diệp Phàm cũng không nên giết bọn họ mà phải báo tinh không cổ lộ, để chấp pháp giả ra mặt giết chết bọn họ.
Ngày này tu sĩ trên đường đều truyền rằng Diệp Phàm đánh gục thống lĩnh hộ thành, khiến thống lĩnh các nơi đều mất mặt. Đây không phải là sự kiện vinh quang gì.
Grao...
Đột nhiên một tiếng thú rống rất lớn truyền ra, lay động cả cổ thành. Tường thành chấn động ù ù, giống như sắp sụp đổ vậy.
Thành thể phát ra từng luồng sáng, khởi động một quầng sáng chói mắt, che khuất cả thành thể cổ xưa, bảo vệ cho nó bất hủ.
Đám người Diệp Phàm giật mình. Một con cổ thú lớn tấn công. Nó giống như
một con Bạo long, còn cao hơn cả tòa thành, bay lên từ viên cổ tinh kia.
Giờ phút này nó há mồm vừa kê, vòm trời liền bạo động, vũ trụ hư không nứt ra. Những khe hờ lớn tràn lan khắp nơi. Đây là một con Thần thú diệt thế.
- Chuyện... Chuyện gì xảy ra?
Nhuế Vĩ giật mình. Một năm qua hắn hữu kinh vô hiểm, đi tới cửa này.
Người trong thành còn tương đối trấn định, hiển nhiên cũng không phải lần đầu gặp chuyện này. Có một số người đang oán giận, nguyền rủa không ngừng.
- Ai làm vậy, đi chọc vào cổ thú đỉnh phong trong Vương giả của Thánh nhân. Không muốn sống nữa chắc.
- Trước đây nghe người ta nói có một con bá vương long sắp đẻ trứng. Hay có người đi trộm trứng?
Không ít người nguyền rủa, càng có người hâm mộ phi thường. Rất nhiều người ở đây tìm một con tọa kỵ. Con cháu của Thánh thú bậc cao tất nhiên là lựa chọn lý tường rồi.
Diệp Phàm thông qua đàm luận của mọi người bên đường biết viên cổ tinh kia nguy hiểm hơn bọn họ tưởng tượng nhiều.
Con Bạo long công thành này gây sức ép chừng nửa canh giờ mới không cam lòng rút đi, phát ra tiếng gầm đánh tan bầu trời, không trở về cổ tinh, tiến vào sâu trong vũ trụ.
- Các ngươi thấy chưa? Nơi này nguy hiểm phi thường, cổ tinh phía dưới có sinh linh cực kỳ cường đại, thường xuyên công kích Thánh thành này, nếu muốn ở đó gia tốc tu luyện thì sẽ có nguy hiểm tới tính mạng.
Đại thống lĩnh nói.
Thánh thú cường đại nhất ở Sinh Mệnh cổ Tinh phía dưới không biết mạnh tới mức nào. Nơi đó tràn ngập nguy cơ, đương nhiên đối với một số tu sĩ mà nói lại là kỳ ngộ khó có thể tưởng tượng nổi.
- Vũ trụ mênh mông, tình huống của Sinh Mệnh cổ Tinh các nơi cùng không đồng nhất. Có địa phương là còi yên vui để tu luyện, có nơi lại không thích hợp tu đạo.
Đại thống lĩnh của thành thứ mười giảng giải, rất có trách nhiệm, còn báo rõ cho bọn họ biết để tự sắp xếp cho hợp lý.
Viên cổ tinh này đặc biệt phi thường, từ xưa tới này chưa bao giờ biến đổi, là một Thánh địa tu luyện, đại đạo nổ vang, dễ dàng khiến người ta ngộ đạo.
Lần này người bước trên tinh không cổ lộ có tu vi không đồng đều, có thể đã thành Thánh nhiều năm có người miễn cường mới là đại năng, ở Tiên Thai tầng hai.
Những năm gần đây một ít Tiếp dẫn sứ trực tiếp mang một số đại năng Tiên Thai tầng hai tới đây. Đó cũng không phai là hành vi gian đối mà bởi tư chất của bọn họ quá vô song, tại cổ tinh áp chế quá bá đạo khiến bọn họ khó có thể đột phá.
- Ở một số cổ địa, một số nhân tài trác tuyệt tu đạo tới mấy trăm năm mới đạt tới Tiên Thai tầng hai mà thôi.
- Mà một số cổ tinh khác, chỉ cần hơn hai trăm tuổi thì đã có người thành Thánh, khiến người ta phải than thờ.
Đại thống lĩnh giới thiệu ít chuyện kinh người. Có một số người nhìn như nhỏ yếu, tu luyện mấy trăm năm mới miễn cường đạt tới cảnh giới đại năng, gần như vẫn đang đột phá nhưng thực ra tốc độ tăng trường lại rất dọa người.
- Có thiên tài nghịch sau khi tới đây rồi liền từ Tiên Thai tầng hai đột phá thẳng, chỉ trong thời gian ngắn đã thành Thánh, hậu tích bạc phát, tận tính phóng thích sau khi bị áp chế vô tình.
Grao...
Đột nhiên một tiếng gầm rống khiến người ta sờn cả gai ốc cắt lời Đại thông lĩnh. Một thạch nhân có huyết khí tràn ngập như hải dương đang rít gào, cố sức lay chuyển cổ thành.
Uy áp khủng bố khiến toàn bộ cổ thành run rẩy, giống như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
- Thánh linh.
Diệp Phàm kinh hãi.
Con Bạo long vừa bay vào vũ trụ kia lúc này cũng bay tới, tấn công cùng với thạch nhân huyết khí ngập trời này.
Đây quả là một cổ địa đặc biệt. Diệp Phàm vừa tới nơi này liền gặp đại họa như vậy. Một Thánh linh thạch nhân xuất thế, công kích Thánh thành của Nhân tộc.