Cổ Minh Đạo liên tục lui lại nhưng căn bản không thể thoát khỏi. Nhoáng cái Diệp Phàm đã đi tới gần, cầm Long Văn Hắc Kim Thánh Linh Kiếm chém xuống.
Cổ Minh Đạo muốn tránh cũng không thể, trên cánh tay xuất hiện một tấm cổ thuẫn màu bạc, giơ cao lên đầu, đối kháng với cây đại kiếm màu đen đang áp xuống.
Đang!
Một tiếng động vang trời phát ra, chấn động màng nhĩ mọi người.
Cổ Minh Đạo mặc chiến y cấp Thánh chủ, còn có cổ thuẫn kia phòng hộ như vẫn bị chém văng ra. Từ đó cho thấy lực đạo một kiếm này mạnh mẽ như thế nào.
Ông!
Đúng lúc này, Tử Kim Đăng lay động, thoát khỏi giam cầm, bay tới trong tay Cổ Minh Đạo.
Diệp Phàm nhìn xa xa về phía trời cao, cũng không nói gì. Hắn biết có đại nhân vật âm thần ra tay, khiến Tử Kim Đăng thoát khỏi trói buộc. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyenfull.vn
Hắn lại bước tới, cây đại kiếm chỉ về phía Cổ Minh Đạo, trầm trọng như núi, như có thể bổ cả thế giới này ra.
Ông!
Cả phiến hư không rung chuyển, Diệp Phàm huy động Thánh Linh Kiếm, dùng khí thế quét ngang vạn quân đánh tới, đại kiếm chém phá bầu trời, phát ra ma âm đáng sợ.
Đang!
Cổ Minh Đạo cầm Tử Kim Đãng đối kháng, thần hòa ngập trời, khiến trời đêm tràn ngập hào quang màu tím, vẫn không thể ngăn cản bước chân Diệp Phàm. Hắn có phong mang tuyệt thế, cực kỳ dũng mãnh, không thể ngăn cản.
Đang đang đang—~
Diệp Phàm liên tục huy động thánh kiếm, như một chiến thần thượng cổ sống lại, tóc đen tung bay, ánh mắt sắc bén, áo trắng phiêu động, lực áp Cổ Minh Đạo.
Trên người hắn nổi lên một tầng ánh sáng màu vàng, liên tục huy động Long Văn Hắc Kim Thánh Linh Kiếm, tổng cộng đánh ra mười ba kiếm, dù Cổ Minh Đạo có chiến y cấp Thánh chủ bảo hộ cũng bị chấn cho miệng phun máu tươi.
Tất cả mọi người đều kinh sợ, ngay cả binh khí cấp Thánh chủ cũng không thể ngăn cản Diệp Phàm, như thể nào mới có thể đối kháng được?!
Thân Minh Cổ Minh Đạo cũng đủ cường đại, mặc chiến y cấp Thánh chủ, cầm chiếm bình cấp Thánh chủ vẫn không phải là đối thủ Diệp Phàm, bị hắn áp đảo.
Đang!
Diệp Phàm đánh ra một kiếm cuối cùng, chém văng Cổ Minh Đạo bay xa chừng năm trăm trượng, huyết nhiễm trời cao. Cổ Minh Đạo căn bản không thể kháng cự, bị rơi sâu vào trong lòng đất.
Xoát!
Một dải tơ màu tím xuất hiện, cuốn hắn đi, biến mất cuối chân trời.
- Còn ai muốn chiến?
Diệp Phàm quét nhìn bốn phía.
Trong lòng mọi người vô cùng rung động, Thánh thể sơ thành, vừa tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh mà đã có chiến lực như vậy, quả thật có thể hùng thị một thế hệ trẻ tuổi.
Rất nhiều người trở nên trầm mặc, cũng có nhiều người nhìn về phía Thánh tử, Thánh nữ. Trước mắt, cũng chỉ có bọn họ mới có thể xuất chiến, những người khác khó có thể đối kháng được.
Thần sắc đám người Diêu Quang Thánh tử, Cơ gia Thần vương thể, Dao Trì Thánh nữ, Tử Phủ Thánh nữ vẫn không đổi, không biết trong lòng bọn họ đang nghĩ điều gì.
chỉ có An Diệu Y là hiện ra vẻ tươi cười. Nhìn Diệp Phàm có chiến lực như vậy, nàng cười khuynh tài, tao nhã tài hoa, ung dung tự nhiên, tỏa ra mị lực kinh người.
- Buông!
Thanh âm Hạ Cửu U vang lên, quát hai lão nhân áo xám đang giữ người hắn, mi tâm hắn nở rộ một đạo thần mang bảy màu.
- Thiếu chủ, chờ ngài tới cảnh giới tiếp theo thì đại chiến với hắn cũng không muộn!
Hai lão nhân này khuyên bảo.
- Tiến thêm một cảnh giới nữa thì ta không còn ở Tứ Cực Bí Cảnh, giết hắn còn có ý nghĩa gì?!
Hạ Cửu U ngạo khí trùng thiên.
Mọi người nghe vậy đều âm thầm thấy nực cười. Thánh thể biểu hiện ra chiến lực đáng sợ như vậy mà còn có người dám nói thế.
Nhưng khi mọi người nhận ra hắn thì đều thấy rất bình thường. Đây là một thiếu niên quật khởi nhanh như sao chổi, có thể nói là cái thế kỳ tài hiếm có từ xưa tới nay.
Tuy chỉ mười ba mười bốn tuổi mà hắn đã là Tứ Cực đại viên mãn, sắp sửa tấn chức tới Bí Cảnh tiếp theo, đương thời có được mấy người?!
- Thiếu chủ!
Hai lão nhân áo xám này đổ mồ hôi đầy người.
- Các ngươi lui ra, rốt cục ai là chủ ai là phó hả?!
Hạ Cửu U quát lạnh, tuy môi hồng răng trắng, vô cùng tuấn tú nhưng cũng có khí thế khiếp người.
Diệp Phàm lưng đeo đại kiếm, dựng thân ở giữa hư không. bình tĩnh nhìn hết thảy, thần sắc lạnh nhạt.
Cuối cùng. Hạ Cửu U tiến tới, hai lão nhân áo xám không thể ngăn cản được. Hắn vô cùng tự tin, chậm rãi bước về phía Diệp Phàm.
- ngươi rốt cục phá vỡ nguyền rủa đạt tới Thánh thể sơ thành, có thể cung cấp máu huyết cho ta luyện dược rồi!
Hạ Cửu U vẫn như trước, coi Diệp Phàm như một con mồi, căn bản không để ý tới việc Diệp Phàm đã tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh.
- ngươi thật muốn lấy ta luyện dược sao?! Có bổn sự này không đã?!
Diệp Phàm không hề tức giận, bình tĩnh nhìn đối thủ tuấn tú, yêu mị như yêu nghiệt này.
- ngươi phá vỡ nguyền rủa thì sao?! Trước thời hoang cổ, thời đại chư vương không quá rực rỡ thì ngay cả Thánh thể đại thành cũng khó có thể là thiên hạ đệ nhất, chưa bao giờ thiếu đại địch!
Hạ Cửu U liên tục cười lạnh, đôi môi đỏ tươi, hàm răng trắng bóng.
- Ta muốn đánh bại ngươi một cách vô tình nhất, thu ngươi làm người hầu của ta vĩnh viễn, cho ngươi hiểu ai mới là thiên hạ đệ nhất!
- ngươi nếu bại thì làm người hầu cho ta, thế nào?
Diệp Phàm tiến về phía trước, mỗi bước hạ xuống đều như chiến cổ âm vang, khiến thiên địa lay động.
- Ta là thiên hạ đệ nhất, bất kể là thể chất hay tu vi đều đủ áp chế ngươi!
Hạ Cửu U không hề sợ hãi, tóc tai phiêu động, thoạt nhìn vô cùng kỳ ảo mà xuất trần.
- Cả đời cung cấp thánh huyết, làm người hầu cho ta đi!
Ông!
Diệp Phàm ra tay, không hề nhiều lời vô nghĩa. Chi khi lực áp đối phương thì mới có thể giải quyết được.
- Đó là... Tiên Vương Lâm Cửu Thiên!
- Một trong những dị tượng khủng bố nhất thượng cổ!
Mọi người cả kinh, tất cả đều vô cùng khẩn trương.
Diệp Phàm thi triển ra một dị tượng thứ nhất, hóa sinh một bản thân khác, ngồi trên trời cao, quanh thân phiêu động Huyền Hoàng Khí, như một Tiên Vương nhìn xuống thương sinh.
Tôn Tiên Vương trong dị tượng này vươn một bàn tay ra, chụp về phía Hạ Cửu U.
Bỗng nhiên phiến thiên địa này bị ngăn cách, Hạ Cửu U như lâm vào một phiến tinh không khác, thần sắc ngưng trọng, đối kháng Tiên Vương, từ từ nổi lên tiên nhạc.
- Đây là... Cửu U Tiên Khúc!
- Cái gì?! Chẳng lẽ hắn có cùng loại thể chất như Cái Cửu U? Đây là đạp âm đáng sợ ngang với Thần Chi Tự Khúc!
Tám ngàn năm trước, Trung Châu xuất hiện một Cái Cửu U, thiếu chút nữa thành tựu Đại Đế, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, tương truyền cuối cùng tọa hóa ở Đông Hoang.
Rất nhiều người đều biết điều đó, lập tức liên tường tới nhân vật cái thế vô địch kia.
Cái Cửu U là nhân vật cái thế tám ngàn năm trước, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, nhìn xuống chúng sinh, chỉ kém một bước đã đạt tới Đại Đế, tương truyền đã tọa hóa trong Đại hoang.
Tiên âm mờ ảo du dương như từ viễn cổ truyền tới, cộng mình với đại đạo, khiến bầu trời đêm tràn ngập thần vận kỳ diệu.
Dưới ánh trăng, Hạ Cửu U mặc một bộ đồ trắng, ánh mắt trong sáng, tóc dài bay múa, như dựng thân trong Tiên giới.
Nhưng trên người hắn lúc này lại có một cỗ sát ý mãnh liệt, khiến rất nhiều tu sĩ kinh hãi, chỉ nhìn vào cũng khiến tâm thần đau đớn.
Sát khí vô hạn.
Thiên phát sát khí di tinh dịch túc,
Địa phát sát khí, long xà khởi lục,
Nhân phát sát khí, thiên địa phản phúc!
Mọi người lập tức kinh hãi lùi nhanh về phía xa xa, Cửu U Tiên Khúc vừa vang lên, ẩn chứa sát ý vô tận, quả thật có xu thế khiến thiên băng địa liệt.
Hạ Cửu U rõ ràng đứng khá gần nhưng lại làm người ta có cảm giác vô cùng mờ ảo, phảng phất như ở tinh không vô tận, ở một thiên địa khác, không thể chạm tới!
Ông!
Một kích của Tiên Vương cuồn cuộn mãnh liệt, đại thủ che phủ bầu trời, nhoáng cái đã tới bên cạnh Hạ Cửu U, kịch liệt va chạm với phiến đạo âm kia.
Như trăm vạn đại quân giao chiến, xuyên kim liệt thạch, quyển động cao thiên sóng thần ập tới trời cao, đại tinh vô tận cùng rơi xuống. Hai người vừa mới đối mặt đã phát ra thế công kinh thiên.
Diệp Phàm đứng yên trong hư không, sừng sững không nhúc nhích, diễn biến ra một phương tiểu thế giới, cửu thiên chìm nổi.
Trên đỉnh đầu hắn, vạn đạo Huyền Hoàng Khí buông xuống, hắn diễn hóa ra một bản thân khác, ngồi tận chín tầng trời, vô cùng nghiêm trang, giống như thần linh.
Tiên Vương Lâm Cửu Thiên là một trong những dị tượng khủng bố nhất thời thượng cổ, vừa hiện thế đã có xu thế hủy thiên diệt địa, trấn áp tất cả mọi người.
Ầm!
Tiên Vương lâm trần, nhìn xuống thương sinh, từ chín tầng trời bước tới, hướng về phía Hạ Cửu U. Trên đầu hắn đội Cửu Long Quan, mặc Vạn Long Bào, uy thế ngập trời.
Ông!
Hư không rung chuyển, gần như bị đập vỡ, Tiên vương xé rách phiến không gian, không ngừng đi tới gần Hạ Cửu U, muốn phá vỡ mà vào.
Tranh tranh
Tiênh khúc kinh thế, sát phạt như thủy triều, phảng phất như có thiên quân vạn mã chồm tới, khiến tinh nguyệt vô quang, bầu trời băng liệt, ngăn cản địch thủ.
Đông!
Uy thế Tiên Vương vô song, đại thủ không ngừng đánh phá đạo âm hóa hình mà ra kia, va chạm kịch liệt.
Cửu U Tiên Khúc là một âm điệu hiếm gặp trên thế gian, từ xưa tới nay cũng chỉ vang lên vài lần, có thể sánh ngang Thần Chi Tự Khúc, là đạo âm chấn thế, có sức mạnh to lớn không gì sánh nổi.
Có thể nói nó có sự ảo diệu đoạt thiên địa tạo hóa, có thể ma diệt vạn pháp thế gian. Nếu là người bình thường tiến vào phạm vi quyết đấu thì chỉ sợ đã sớm bị giết chết, hóa thành một mịn, căn bản không thể tới gần.
Thánh thể vô song, có thể khắc chế tất cả dị tượng trong thiên hạ, lực áp hết thảy đạo lực, không gì có thể ngăn cản bước chân của hắn, không thể tranh phong!
Đúng là vì như vậy cho nên hai người mới đối kháng gay aắt, trong thời gian ngấn không ai làm gì được ai cả.
Đây là một hồi đại chiến kỳ dị! Hạ Cửu U định thân trong hư không, như đứng vào một phiến tinh không khác, Cửu U Tiên Khúc du dương, chấn nhiếp thế gian.
Tiên Vương từng bước tiến tới, như vượt qua chư thiên, muốn đi vào phiến thiên địa được ngăn cách kia, đối kháng với tiên khúc vô thượng.
-o0o-