SÁT THỦ TẠI DỊ GIỚI (CUỐN 2): TRỖI DẬY

<Hahaha!>(Leny)
Leny nhạt nhoá ôm một bên mặt cười vang cả lên,không phải thằng nhóc này quá ngạo mạn hay sao? Bóng tối của thêa giới? Thằng nhóc này ảo tưởng vô đối rồi.
<ngươi cười vì điều gì?>(Haruto)
Cậu nhàn nhạt lên tiếng,những tiếng cười khinh thường của Leny như không thể chạm tới lỗ tai cậu,đó là những gì Yuzumi có thể thấy.
<mẹ đừng lo>(Yuzuri)
<?>(Yuzumi)
<trông vậy nhưng người đàn ông kia sẽ không trụ được lâu đâu>(Yuzuri)
Yuzumi hơi cứng cơ mặt lại,phải có lý do thích đáng khi mà Yuzuri nói như vậy..... lúc này chỉ có một điều xuất hiện trong đầu của Yuzumi,dù không chắc nhưng vẫn hỏi lại con mình,chỉ có một cơ sở dẫn tới việc Yuzuri phủ nhận năng lực của Haruto...đó là,...
<ý con  là....>(Yuzumi)
<hắn ta rất mạnh,đột biến năng lực vô cùng>(Yuzuri)
Cả hai mẹ con ngờ ngợ nhìn về phía cậu thanh niên áo đen ung dung trước mặt mình,phong thái không sợ kẻ nào,lâu lâu lại quăng ánh nhìn khinh thường về phía Leny. Biểu cảm vẫn thế bóng dáng vẫn vậy,vô hình chung nhìn lâu sẽ trở thành một cảm giác ngột ngạt kinh dị tới khó chịu.
<tới đi,ta sẽ chấp cậu một đòn>(Leny)
Sự tự tin quá thái thể hiện rõ trên khuôn mặt hắn,đối với hắn,kẻ đang đứng trước mặt mình chỉ là một tên nhóc con vắt mũi chưa sạch,có chút thực lực mà đem mình so bì kẻ bề trên,cần dạy cho một bài học xứng đáng.

Nhưng cái sự tự tin quá mực lại để lại hậu quả khôn lường vô cùng.
Haruto nhếch mép cười một điệu cười mang cả sự khinh bỉ,không cùng đẳng cậu trong đó khiến Leny có chút hơi phân tâm
<ta mà phải để con người rác rưởi nhà ngươi nhường cho một đòn?>(Haruto)
Biến mất ngay trước tầm nhìn của ba người,Haruto một mặt xuất hiện trước mắt Leny,bồi cho hắn một đấm không thương tiếc,bỏ qua cả các hiệu ứng chống bạo của Leny,nó trở thành một nguồn sát thương xuyên thấu tất cả hay trong game online và sị giới,chúng còn được gọi là [Nguyên Bản Lực] hay [Sát Thương Chuẩn]
<Nguyên Bản Lực!?>(Yuzumi\Leny)
<không ngờ lũ ngu dốt ở đây còn có kẻ biết tới thứ này>(Haruto)
Nó cũng chẳng ngạc nhiên đối với cậu,Nguyên Bản Lực là tập trung năng lực của mình dưới dạng xoáy,dùng tâm lực cùn nội lực mà đẩy nắm đấm đi,tới lúc va chạm sẽ khoan thủng tất cả những gì người có để rồi gây ra một nguồn sán thương xuyên phá,phá huỷ tất cả.
Cánh tay của Leny răng rắc vặn vẹo oặt đi một góc độ không tưởng,kì dị. Song,ôm cánh tay đó mà giờ đã chú ý tới sức mạnh của thằng nhóc này hơn.
<Nguyên Bản Lực? Không thể nào?>(Leny)
Số người ở Inotias sử sụng Nguyên Bản Lực không nhiều,nhưng số kẻ sử dụng đều chỉ đạt tới mức nhất định,không bùng nổ như tên nhóc này,quả thực mà nói,đấm lúc nãy hắn mà không chú ý sớm hơn,cơ thể hắn đã nát rồi với một điều hắn đã dùng hết năng lượng để mà chống lại một quyền lúc nãy,giờ hắn đang thiếu hụt trầm trọng năng lượng. Ở lại nữa chỉ có chết.
<do hôm nay một mặt vì đánh giá thấp ngươi! Lần sau sẽ không có chuyện như vậy!>(Leny)
Hắn ném ra một viên tinh thể to bằng ngón cái,nứt vở ra và rồi một cánh cổng màu đỏ hiện lên,Leny tính chuồn vào trong đó.
<lần sau? Ngươi đang sủa nhăng cái gì vậy?>(Haruto)
Bang!
Cánh công phát nổ cực đại,đem hắn đẩy ra một đoạn,trên người toàn những máu me,đến cả bàn tay hắn cũng đã đứt lìa,vô cùng đau đớn.
<định đánh con bài chuồn?>(Haruto)
Thoắt ẩn thoắt hiện,mờ mờ ảo ảo di chuyển tới gần Leny,Haruto bung một cước khiến hắn tan nát luôn cả hai chân,hoả thành những giọt sương máu phun ra tứ phía.
<ta rất ghét những kẻ như ngươi,và yên tâm đi? Higa Yami ta sẽ cho ngươi một cuộc sống không khác gì thú vật>(Haruto)
Hai từ Higa Yami vang lên,đem cả chút sức lực của hắn điên loạn cả,hai đồng tử kết chặt lại,không dám tin vào sự thật. Higa Yami đang là mối nguy hiểm tiềm tàng,và bây giờ! Hắn đang đứng ngay trước mặt Leny.
Không để hắn ú ớ một lời nào nữa,Haruto thẳng chân đáp xuống làm đầu Leny nổ tung.
<cát bụo hãy trở về nơi ngươi vốn thuộc về>(Haruto)

Thây Leny bắt đầu tan rã thành những hạt cát nhỏ,bị thổi bay đi trong không khí,không một ai có thể tìm thấy xác hắn nữa.
Chỉ tiếc là lời giới thiệu của ác quỷ không thể lọt tới tầm tai hai mẹ con nhà Yuzuri và Yuzumi.
Kẻ đứng đầu nhánh bậc A đã bị hạ gục không chút do dự của Haruto,giết người không vương máu là có thật.
<cậu....thực sự là ai?>(Yuzumi)
<Ta?>(Haruto)
Haruto từ từ quay lại,để lộ con mắt đỏ ngầu màu máu tươi,bình thản đáp
<đế vương của tất cả>(Haruto)
Toàn bộ những đặc điểm hình thức trên người Haruto đã tự tạo cho mình một vỏ bọc độc ác,bá đế trong con mắt người khác,điển hình là Yuzumi. Cô không thấy từ trong ánh mắt kia một chút tình người,chỉ là một màu đen sâu thẳm và bọc bên ngoài là màu đỏ máu người,như một con quái thú chỉ trực chờ nuốt chửng kẻ khác.
Đứng từ xa,một đôi mắt xanh màu trời theo dõi trận chiến của cả hai mà nói
<Hắn thực sự vô dụng>(Kazega)
Cô cũng không mong chờ gì cái lão già Leny này có thể đánh bại Ám Vương Đại Đế Higa Yami.
<nhưng không phải ta nhượng bộ đâu nhé? "Cha" của ta>(Kazega)
Xong,cô biến mất hoàn toàn khỏi nơi đó.
Cô không hề biết rằng,khi hình bóng của mình vừa biến mất,một cậu thanh niên đã xuất hiện phía sau như một bóng ma,mỉm cười mà nhặt lấy chiếc lông vũ trắng
<Kazega? Đôi cánh của gió à?>(Haruto)

Cũng hiểu vì sao cô gái gọi cậu là "Cha" muốn trả thù.
<nếu muốn chết? Cứ việc tìm tới ta>(Haruto)
Chiếc lông vũ bị ngọn hắc viêm đốt không còn một chút gì. Điều đó chứng minh rằng,không phải vì xưa cũ mà cậu không dám ra tay thâm độc,chỉ sợ tới lúc muốn sông còn không được nữa.
Kazega? Châu chấu mà đòi đá xe,kẻ khó không biết phận mình cứ lên.

<thưa nữ hoàng>(Kazega)
<có điều gì khiến con bận tâm sao?>(Ilumina)
<"Cha" đã quay trở lại>(Kazega)
Ilumina đứng dậy,ngước ánh mắt rubi xanh nhạt tuyệt đẹp của mình hướng tới ánh trăng sáng trên bầu trời
<vậy là Yami đã quay trở lại,lẽ nào bóng tối lại xâm thực như 300 năm trước?>(Ilumina)
Chẳng ai biết rõ,chỉ có mình Haruto biết mục tiêu của cậu tới đây chỉ là rong chơi.
Việc cậu có huỷ diệt nơi đây? Đó là quyết định bần tiền ngu ngốc của những kẻ nơi đây dẫn tới kết quả nào.


Bình luận

Truyện đang đọc