THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Ánh mắt Tần Vấn Thiên liếc qua Tư Đồ Phá một chút rồi lập tức chuyển hướng nhìn bậc thang Thiên Bi phía trước, một sức mạnh to lớn kỳ diệu bao phủ hai mươi bảy ngày bậc thang trời, ánh sáng lưu chuyển trên bậc thang trời giống như có được ý cảnh kỳ diệu.

Lần này đương nhiên không chỉ có những người hắn thấy ở Vô Song giới tới đây, trong hư không phía trước, có mấy bóng người khí chất phi phàm, trên người tràn ngập uy thế, tuyệt đối không kém gì Tư Đồ Phá.

Tư Đồ Phá sẽ thành nhân vật Thiên Kiêu của Tuyệt Sanh kiếm phái, nhưng mà hắn còn thiếu một bước, chưa thật sự đi khiêu chiến Thiên Mệnh bảng, nhưng ở trong thành Thương Châu, những cường giả trên Thiên Mệnh bảng kia cũng đều tiến về Vô Song giới tu hành. Gần đây bọn họ đều đang bế quan tu hành hoặc vì đột phá Thiên Cương Cảnh, chuẩn bị cho chuyến đi Đại Hạ cổ hoàng triều, những ngày này bọn họ rất ít lộ diện.

Nhưng hôm nay, cơ hội như vậy sao có thể bỏ lỡ.

Âu Dương thế gia ngoài Âu Dương Cuồng Sinh còn có hai phe cánh lớn khác, một trong số đó, chỉ thấy một thanh niên mặc áo bào tím đứng trên hư không, trên người hắn tập trung rất nhiều ánh mắt, ở bên cạnh hắn cách đó không xa là Đoạn Thanh Sơn và Âu Dương Đình.

Thanh niên kia chính là nhân vật thiên kiêu của Âu Dương thế gia, Âu Dương Chấn, trên Thiên Mệnh bảng xếp hạng thứ mười.

Nhưng nghe đồn một số người như Hoa Thái Hư đã bước vào Thiên Cương cảnh, cuối năm nay, sau chuyến đi đến hoàng thành Đại Hạ cổ chỉ sợ Thiên Mệnh bảng sẽ xảy ra thay đổi lớn, đây là lệ thường của hoàng triều Đại Hạ, ngày thường đều là thay đổi nhỏ bé, chỉ có thời điểm ba năm một lần, Khâm Thiên các sẽ trừ đi người bước vào Thiên Cương Cảnh, căn cứ vào chiến tích mà sắp xếp lại những người khác, bởi vậy, rất nhiều người xem Thiên Mệnh bảng, cứ ba năm sẽ xem lại một lần.

Nói như vậy, nếu như loại trừ về sau sẽ có nhân vật mạnh mẽ xuất hiện, có lẽ Âu Dương Chấn có cơ hội lọt vào tám hạng đầu.

Âu Dương thế gia ở cấp độ Nguyên Phủ cảnh có hai nhân vật thiên kiêu, Âu Dương Chấn cùng với Đoạn Thanh Sơn khác họ, mặt khác, Âu Dương Cuồng Sinh cũng sẽ tính một vị trí, có thể nói là nổi lên nhất thời.

- Xem kìa, Bát Phương Phong Lôi tông Tang Lãnh Phong cũng tới.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía người trường bào bay bay, vẻ mặt thanh niên sắc lạnh, đó là nhân vật thiên kiêu của Bát Phương Phong Lôi tông, xếp hạng mười hai trên Thiên Mệnh bảng, rất mạnh.

Ngoài ra, phe điện Huyền Nữ, chỉ thấy Lý Thi Ngữ đứng ở bên cạnh một vị nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp, nữ nhân đó nhìn về phía Tần Vấn Thiên, liếc qua đám người Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc một cái, sau đó nhìn về phía Huyền Tâm, nói:

- Huyền Tâm, lại đây.

Huyền Yên, xếp hạng mười bảy Thiên Mệnh bảng, thiên kiêu của điện Huyền Nữ.

- Ừm.

Huyền Tâm nhìn Phàm Nhạc một cái, sau đó khẽ cất bước, đi về phía Huyền Yên.

- Ngươi và đám người Thi Ngữ theo ta, xông lên cầu thang Thiên Bi một chút.

Huyền Yên mở miệng nói, cũng không đề cập chuyện Phàm Nhạc.

- Băng Ảnh, chính là hắn sao?

Phương hướng Thương Vương cung, chỉ thấy bên cạnh Nhạc Băng Ảnh có một người, ngón tay hắn chỉ về phía Tần Vấn Thiên, hỏi Nhạc Băng Ảnh.

- Vâng.

Nhạc Băng Ảnh gật đầu, trong mắt lộ ra sự lạnh lẽo.

- Nếu Tư Đồ Phá thắng chắc sẽ giết chết kẻ này, nếu như Tư Đồ Phá không làm được, còn có ta.

Người này thản nhiên nói, hắn chính là nhân vật thiên kiêu của Thương Vương cung, Nhạc Bất Phàm.

Giọng Nhạc Bất Phàm không chút che giấu, xung quanh có rất nhiều ánh mắt đều dừng lên trên người Tần Vấn Thiên.

- Kẻ này chính là thanh niên khuấy động Vô Song giới long trời lở đất trong lời đồn, Tần Vấn Thiên sao? Tin đồn hắn được đặc quyền tu hành ba mươi sáu ngọn núi giống Tư Đồ Phá, hơn nữa mạnh mẽ giết chết Lâm Hạo Thiên và đám cường giả Tuyệt Sanh kiếm phái, tuyệt sinh chi kiếm của Tư Đồ Phá vậy mà không thể lấy mạng hắn.

- Tinh Hồn thứ ba của hắn nghe nói là Đế Yêu Tinh Hồn, đứng đầu Chiến Thú phổ, Tinh Hồn thứ ba như vậy, so với các nhân vật thiên kiêu của thành Thương Châu còn ưu việt hơn.

- Tên mập bên cạnh hắn tên là Phàm Nhạc, sở trường năng lực cung tên, được Tiễn Vương tiễn thuật siêu tuyệt của Vô Song giới thu làm đệ tử. Tiễn Vương chính là cao thủ tiễn thuật có tiếng khắp Đại Hạ hoàng triều, giết địch ngàn dặm.

- Quả nhiên bề ngoài tên mập này bình thường, tiểu công chúa Huyền Tâm của điện Huyền Nữ lại coi trọng hắn, cũng rất thú vị. Huyền Tâm còn nhỏ tuổi, qua vài năm nữa, nhân vật thiên kiêu theo đuổi nàng ta không phải ít, cũng không biết vì sao lại coi trọng tên mập đó.

Vùng đất mênh mông bên dưới Thiên Bi quan, ánh mặt trời chiếu xuống, cường giả như mây, nhưng tiêu điểm mọi người chú ý lại là vài vị thanh niên cực kỳ xa lạ ở thành Thương Châu. Nguyên nhân là vì Vô Song giới lão nhân mượn Thiên Bi quan là vì Tần Vấn Thiên và Tư Đồ Phá tranh chấp, và còn bởi vì bằng hữu Phàm Nhạc của Tần Vấn Thiên yêu đương với tiểu công chúa điện Huyền Nữ.

Còn nữa, xưa nay Âu Dương Cuồng Sinh mắt cao hơn đầu, có danh là kẻ điên, lại đi chung với bọn họ.

Mọi người đều muốn nhìn xem bọn họ có thể biểu hiện như thế nào ở trên cầu thang Thiên Bi.

Trên cầu thang, trên Thiên Bi, lão nhân cầm chổi đi chậm rãi qua bên cạnh, lẳng lặng nói:

- Muốn lên đường đến Thiên Bi, phải tự gánh lấy hậu quả.

Trong lòng rất nhiều người rùng mình, ngay lập tức trong đầu xuất hiện rất nhiều lời đồn về đường lên Thiên Bi. Hai mươi bảy tầng bậc thang Thiên Bi này có thể chứng minh thiên tư nhưng nó cũng không có lối về. Theo lời đồn, ngày xưa có không biết bao nhiêu nhân vật thiên tài bước lên Thiên Bi lộ, từ đó về sau không gượng dậy nổi.

Bởi vậy ở thành Thương Châu vẫn luôn có một câu, không phải thiên tư yêu nghiệt, không vào bậc thang Thiên Bi.

Không vào còn hơn vào.

Nhưng giờ phút này, tất cả người tới đều là người có thể tu hành ở Vô Song giới, lúc này tạm không quan tâm vạn ánh mắt đang chú ý, chỉ vì muốn chứng minh thiên tư của mình, cũng muốn xông pha một phen. Tất cả đều nóng lòng muốn thử, chỉ thấy bọn họ cất bước đi ra, bước từng bước một về phía bậc thang dưới cùng của Thiên Bi.

Đám người Tư Đồ Phá, Tần Vấn Thiên, Âu Dương Chấn, Tang Lãnh Phong, Huyền Yên, Nhạc Bất Phàm, Đoạn Thanh Sơn, Âu Dương Cuồng Sinh, Phàm Nhạc và Huyền Tâm đương nhiên là những nhân vật thu hút ánh mắt người ta nhất, ngoài bọn họ, còn có một số nhân vật trên Thiên Mệnh bảng cũng thu hút ánh mắt người ta.

Mười năm qua, bậc thang Thiên Bi mở ra ba lần nhưng kẻ cao nhất mới đi tới tầng mười tám, hôm nay, có người có thể phá kỷ lục hay không?

Tư Đồ Phá không tiếp tục nhìn Tần Vấn Thiên nữa, hắn bước chân về phía trước, người đầu tiên bước lên Thiên Bi, ở bậc thang thứ nhất liền ngừng lại, cẩn thận cảm nhận cổ niệm của Thiên Bi.

Không vào bậc thang Thiên Bi, không có ai biết Tư Đồ Phá gặp cái gì.

- Phàm Nhạc.

Lúc này, chỉ thấy một giọng nói truyền đến, ánh mắt Phàm Nhạc chuyển qua, lại thấy được Huyền Yên, ở bên cạnh nàng có Liễu Hi đã từng bị Tần Vấn Thiên hành hạ, có bạn gái Kiều Hiên của Vương Tiêu, còn có Lý Thi Ngữ và Huyền Tâm, những người này đều là nhân tài có thể vào Vô Song giới.

Nữ tử điện Huyền Nữ đứng cùng nhau, đúng là cảnh đẹp ý vui.

Nếu hôm nay ngươi không thực sự cao hơn được ta thì hãy tự mình rời khỏi Huyền Tâm. Huyền Yên lạnh lùng nói, lập tức cất bước về phía trước, cũng đồng thời bước lên bậc thang Thiên Bi.

Hai người Âu Dương Chấn, Tang Lãnh Phong nhìn nhau một cái, mơ hồ có ý đối chọi gay gắt, cùng cất bước đi lên.

Nhạc Bất Phàm, Nhạc Băng Ảnh đứng cùng nhau, bọn họ lạnh lùng liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên một chút, lập tức bước lên phía trước.

Hai người Đoạn Thanh Sơn, Âu Dương Đình đứng cùng một bậc, chỉ thấy Đoạn Thanh Sơn khích lệ Âu Dương Đình nói:

- Đình Nhi, muội có thể vào Vô Song giới, bậc thang Thiên Bi này cũng có thể.

- Ừm.

Âu Dương Đình gật đầu, nàng là tiểu thư ngang ngạnh của Âu Dương thế gia, bây giờ ở chỗ này, cùng với rất nhiều nhân vật thiên tài cảnh giới Nguyên Phủ thành Thương Châu bước lên bậc thang, mơ hồ cảm thấy một lực áp bức mạnh mẽ. E là đám thanh niên bọn họ ở đây, thế lực sau lưng bọn họ đều đang âm thầm quan sát biểu hiện của bọn họ.

- Âu Dương Đình, với tâm tính của ngươi, ta khuyên ngươi vẫn không nên đi lên, ta sợ ngươi chịu không được đả kích.

Ánh mắt Âu Dương Cuồng Sinh nhìn về phía Âu Dương Đình nói, khiến cho đôi mắt đẹp của Âu Dương Đình khẽ biến đổi, lạnh lùng nhìn Âu Dương Cuồng Sinh một cái.

- Ta là muốn tốt cho ngươi nhưng ngươi đã không nghe thì coi như ta chưa nói.

Âu Dương Cuồng Sinh không thèm để ý nói, sau đó lại nhìn đám người Tần Vấn Thiên khẽ nói:

- Cẩn thận.

Đám người Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, sau đó hơi thở tràn ngập quanh người, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Tư Đồ Phá đã đi lên bậc thang thứ ba, thận trọng từng bước.

Thân thể kéo giãn một chút khoảng cách, cuối cùng đám người Tần Vấn Thiên cũng cất bước, bước chân nặng nề đặt lên bậc thang thứ nhất, chính thức bước lên cầu thang Thiên Bi.

- Oong!

Ánh sáng kỳ diệu bao phủ thân thể, giống như vùng trời đất này chỉ còn lại một mình bọn họ, loại cảm giác đó giống như một mình đối mặt với Thiên Bi.

Trên hư không, ba tòa Thiên Bi dùng sức mạnh to lớn bao phủ Tần Vấn Thiên, giống như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm quan sát hắn.

- Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận sức mạnh của ngươi hay không?

Một giọng nói vang vọng trong đầu Tần Vấn Thiên, không ngừng vọng lại, trong phút chốc, một lực áp bức làm cho người ta sợ hãi bao phủ thân thể hắn, làm hắn chỉ thấy toàn thân căng thẳng, bị áp bức gắt gao, chỉ cần có chút lơi lỏng sẽ bị đánh ngã khỏi cầu thang Thiên Bi.

Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận sức mạnh của ngươi hay không!

- Đương nhiên.

Tần Vấn Thiên mở mắt ra, mắt có yêu quang, yêu khí tràn ngập trên người, huyết mạch đảo loạn, hắn bước một bước chân về phía trước, đi lên bậc thang thứ hai.

- Oành...

Một sức lực khủng bố đột nhiên đánh trên thân thể Tần Vấn Thiên, giống như tia chớp vô hình, một đòn này làm huyết mạch trong cơ thể hắn quay cuồng, không nhịn được phát ra một tiếng kêu rên.

Bước chân Tần Vấn Thiên càng thêm vững vàng, dính chặt trên cầu thang, ánh mắt hắn vô cùng cứng cỏi, sức mạnh trong cơ thể đang rít gào, đây mới là bậc thang thứ hai sao có thể dao động quyết tâm của hắn.

Ánh mắt nhìn về trước, đôi mắt Tần Vấn Thiên vô cùng sắc bén, nhìn về phía ánh sáng của Thiên Bi, bước chân bước ra vững vàng, một tiếng ầm vang lên, cuồng phong gào thét, bước chân Tần Vấn Thiên đặt ở trên bậc thang thứ ba.

- Uỳnh!

Một lực lượng càng thêm đáng sợ đánh vào thân thể hắn, đánh mạnh vào trên người hắn, khiến hắn khẽ khom lưng, bước chân không thể giữ lại mà trượt xuống, sắc mặt hơi tái nhợt, khó trách Âu Dương Cuồng Sinh thận trọng như thế, cầu thang thật đáng sợ.

- A...

Bên cạnh cách đó không xa, một tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

- Đình Nhi.

Đoạn Thanh Sơn gào lên một tiếng, quay đầu nhìn, lại thấy Âu Dương Đình bị đẩy ngã khỏi cầu thang Thiên Bi. Thấy Âu Dương Đình nằm úp sấp trên mặt đất, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ tái nhợt, khóe miệng hộc máu, thân thể không ngừng run rẩy.

Bậc thứ hai, nàng ta chỉ mới bước lên bậc thang thứ hai đã bị đánh ngã, tại sao có thể như vậy, đây là thiên phú của nàng ta?

Ánh mắt tái nhợt nhìn về phía đám người xung quanh, từng đôi mắt kia đều đang nhìn nàng ta, Âu Dương Đình chỉ cảm thấy những ánh mắt đó đều có vẻ trào phúng, nàng ta từng là thiên chi kiêu nữ của Âu Dương thế gia, lúc này lại ti tiện như thế.

- Không...

Âu Dương Đình phát ra một tiếng gào thống khổ, rất nhiều người nhìn nàng, thở dài trong lòng, đây là sự tàn khốc của bậc thang Thiên Bi, mới hai bước, chỉ sợ từ nay về sau, Âu Dương Đình sẽ sinh ra tâm ma, sinh ra nghi ngờ đối với bản thân, làm sao tiến lên được nữa.

Tín niệm của nàng ta đã bị đánh sập.

Không phải yêu nghiệt, đừng nhìn Thiên Bi!

Bình luận

Truyện đang đọc