THẦN CẤP Ở RỂ



Tình bạn giữa đàn ông và tình bạn giữa nam nữ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Lúc mà nam nữ kết bạn với nhau, có rất nhiều chuyện xảy ra.

Thường là nước chảy thành sông, từ từ chậm rãi, còn khi đàn ông kết bạn với nhau thì vẫn luôn như cũ, vẫn luôn là tri kỷ của nhau.
Không còn nghi ngờ, Dương Chấn Hoa tôn sùng Diệp Vô Phong như một minh quân, còn Diệp Vô Phong cũng hiểu Dương Chấn Hoa chính là một người có tài.
Dù sao, Dương Chấn Hoa có thể ở ẩn nhiều năm như vậy, hơn nữa còn âm thầm phát triển thực lực kinh tế của riêng mình, tuy rằng hiện tại thế lực của anh ta không thể chống lại được Kiều Thất nhưng thực lực hiện tại của anh ta cũng không thể không kể đến.
Chí ít, nếu như Kiều Thất muốn tiêu diệt Hưng Hoa thì cũng phải trả một cái giá không nhỏ.
Hiện giờ, Dương Chấn Hoa nhận được sự trợ giúp của Diệp Vô Phong ở phía sau lại được như hổ mọc thêm cánh.

Về kinh tế ổn định mạnh mẽ thì đã có Hoa Cường, về vũ lực thì đã có Diệp Vô Phong cùng với đám người Đường Trảm hỗ trợ, cho nên Dương Chấn Hoa rất tin tưởng vào khả năng báo thù của anh ta, vì thế mà anh ta tình nguyện đi theo Diệp Vô Phong.
Dương Chấn Hoa lấy một tập tài liệu từ trong cặp ra: “Thưa anh Diệp, đây là những tư liệu quan trọng của công ty Hưng Hoa chúng tôi.

Cổ phần của công ty và tình hình tài chính đều có ở trong này.

Chỉ cần tôi hạ bút ký tên thì từ nay về sau Hưng Hoa sẽ thuộc về Hoa Cường.”
Nói xong, anh ta liền lấy bút ra ký tên, không có một chút do dự nào liền đặt bút ký tên của anh ta xuống.

Nói thật, hai anh em Trương Long vẫn cảm thấy sư phụ đang cược một ván lớn.
Sau khi ký xong, Dương Chấn Hoa không chút do dự đem toàn bộ tập tài liệu đưa tới trước mặt Lâm Thư Âm: “Tổng giám đốc Lâm, mời cô xem qua.”
Lâm Thư Âm nhìn về phía Diệp Vô Phong: “Anh thật sự cũng muốn thu cả Hưng Hoa sao?”
Diệp Vô Phong gật đầu: “Hiện tại anh Dương tin tưởng chúng ta như thế, đương nhiên là phải sát nhập chứ! Điểm quan trọng nhất chính là em với Nhạn Phi trợ giúp anh Dương chi nhánh ở Phụng Thiên, sau đó hai người còn có việc phải làm, đó là chắc chắn phải giao được Đông Bắc cho anh Dương và hai anh em nhà họ Trương.”
“Hả?” Tới tận lúc này hai anh em Trương Long mới cảm thấy Diệp Vô Phong đang nói sự thật! Anh đúng là không quá coi trọng một góc ở Đông Bắc.
“Ừ, em hiểu rồi.” Trình độ bây giờ của Lâm Thư Âm cũng đã tiến bộ lên nhiều rồi.
Trước đây khi tới Hoa Hải, thật sự trong lòng cô cũng lo sợ, cảm thấy cô hoàn toàn không thể chống lại nổi Mộ Dung Hào Giang, thế nhưng bây giờ Mộ Dung Hào Giang đã biến thành con sâu teo tóp, không dám đối đầu cùng với Hoa Cường nữa.
Còn bây giờ Hoa Cường ngoài việc đang lớn dần, còn mở thêm một căn cứ mới ở Đông Bắc, cũng giống như Lâm Thư Âm nói “Phát triển lớn mạnh”!
Lâm Thư Âm ở trong quá trình phát triển lớn mạnh của Hoa Cường cũng thật sự đã trưởng thành rất nhanh.
Cô đứng lên mỉm cười với Dương Chấn Hoa nói: “Anh Dương, nếu như chúng ta đã hợp tác với nhau ăn ý như vậy thì đương nhiên tôi hoan nghênh sự gia nhập nhập của anh! Thế nhưng dù sao thì trong khoảng thời gian này, anh cùng với anh em nhà họ Trương cũng nên học hỏi một ít về việc quản lý công ty, dù sao nếu như phát triển quá nhanh mà lại không kịp thời theo sát thì sẽ dễ lộ ra nhiều vấn đề.

Cho nên xin anh tạm thời đừng buông thả.”
Dương Chấn Hoa nghiêm túc nói: “Chị Diệp, chị yên tâm, hai anh em Trương Long đều là nhân tài trong việc quản lý.

Tuy rằng tôi giỏi hơn họ về mặt võ công, thế nhưng về mặt quản lý xí nghiệp thì bọn họ lại giỏi hơn tôi nhiều lắm.

Hiện tại, Trương Long đang là doanh nhân trẻ ở Phụng Thiên, là phó chủ tịch của Hội nghị Hiệp thương chính trị, chỉ đứng sau Kiều Thất, thế nhưng về thế lực, vẫn không thể nào so với Kiều Thất được.”

Lâm Thư Âm nói: “Sự lớn mạnh của Kiều Thất chính là do yếu tố lịch sử của ông ta.

Tuy nhiên cũng không thể bỏ qua việc ông ta đúng là người có trí tuệ siêu phàm.

Anh Dương, tôi muốn hỏi một chút, nếu như tiếp theo anh muốn đối phó với Kiều Thất thì nên sử dụng chiến lược gì mới được?”
Dương Chấn Hoa liếc nhìn về phía Trương Long, Trương Long đột nhiên đứng lên: “Tổng giám đốc Lâm, thật ra, tôi đã nghĩ đến chuyện này từ rất lâu rồi.

Ở Phụng Thiên, tình cờ có một con đường cao tốc đang được đấu thầu xây dựng lại dài khoảng hơn hai trăm kilomet, được chính phủ đầu tư hơn năm mươi bảy nghìn tỷ đồng.

Dù muốn ăn theo dự án này thì chúng ta cũng cần vay rất nhiều tiền ở ngân hàng.

Hơn nữa, Kiều Thất chắn chắn quyết tâm giành được dự án này.

"
“Ồ? Vậy thì chúng ta nhất định phải giành được!” Ý chí chiến đầu của Bạch Nhạn Phi bỗng dâng cao: “Bằng bất cứ giá nào, nhất định chúng ta phải giành được đoạn đường cao tốc được xây dựng lại này!”
Trương Long gật đầu, tiếp tục nói: “Bây giờ sân vận động của Phụng Thiên đang được đấu thầu, việc xây dựng sân vận động này chính là để chuẩn bị cho Á vận hội 4 năm sau, cho nên tiêu chuẩn vô cùng cao.


Chất lượng phạt đạt chuẩn, điện khí hóa, điện tử hóa cùng với kiến trúc xanh.

Tất cả những yêu cầu này đều phải đạt chuẩn đứng đầu thế giới, nhà nước đã đầu tư hơn một trăm tám mươi nghìn tỷ đồng! Tuy nhiên, trước đây Hưng Hoa của chúng ta thậm chí còn không nghĩ đến việc đấu thầu."
“Hả? Vì sao?” Lâm Thư Âm ngạc nhiên nói.
“Thật ra rất đơn giản, chúng tôi bị thiếu hụt về hai mặt.

Thứ nhất chính là về tài chính, với thực lực của Hưng Hoa, có thể nhận thầu được đoạn đường cao tốc kia là đã quá lắm rồi.

Hoàn toàn không có khả năng nói tới phương diện thứ hai.

Còn về phương diện khác đó chính là thực lực về mặt kỹ thuật.

Nếu muốn tham gia đấu thầu sân vận động, chúng ta phải đoàn kết với các công ty quốc tế hàng đầu về truyền thông, điện lực, kiến trúc và thiết kế.

Nhưng Hưng Hoa của chúng tôi...!Haha, chỉ là một xí nghiệp nhỏ của một địa phương nhỏ mà thôi.

"
Lời của Trương Long đúng là sự thật, anh ta tiếp tục nói: “Nếu như có một xí nghiệp ở bản địa có thể trúng thầu thì chắc chắn chính là công ty của Kiều Thất.”

“Sai!” Diệp Vô Phong vỗ bàn nói: “Trương Long, nếu như tôi kéo mấy công ty muốn hợp tác này qua đây thì cậu có tin không?”
Nói xong, Diệp Vô Phong liền viết trên giấy tên của những công ty quốc tế lớn nổi danh.
Trương Long đứng lên với vẻ khiếp sợ: “Anh Diệp! Chỉ cần một trong những công ty này tham gia vào thì chúng ta đã nắm chắc việc trúng thầu rồi! Tuy nhiên, sau khi thực sự thắng thầu, cần phải ứng trước một số tiền khá lớn! Vấn đề này chính là điều trước mắt mà chúng tôi không thể giải quyết được.

"
Bộp! Đường Trảm đánh một phát, nở nụ cười ngốc nghếch: “Không phải chỉ là tiền thôi sao! Sao lại không thể giải quyết được? Chuyện này cứ để cho tôi phụ trách.”
Trương Long nói: “Anh Đường, đây không phải chỉ là chín trăm tỷ hay một nghìn năm trăm tỷ đồng đâu! Cho dù ngân hàng có chúng ta vay chín nghìn hay mười lăm nghìn tỷ đi nữa, thì khoảng cách số tiền ứng trước so với hơn sáu mươi nghìn tỷ là quá lớn.

Anh không nên nói lung tung như vậy.”
Đường Trảm nói: “Tuy rằng tôi không có nhiều như vậy, nhưng tôi sẽ giúp mọi người huy động ba mươi nghìn tỷ, như vậy đã được chưa?”
“A? Đương nhiên là được rồi! Rất được luôn!” Trương Long hưng phấn tới mức suýt thì nhảy lên: “Dùng ba mươi nghìn tỷ để ứng trước cho hai công trình, như vậy cũng khá ổn rồi!”
Đường Trảm cười ha ha: “Hơn nữa cũng không tính lãi đâu, cứ thoải mái mà dùng.”
Cho dù là Dương Chấn Hoa, lúc đó nghe thấy mà đầu óc cũng có chút mơ màng: Anh em của anh Diệp, cứ tùy tiện vung tay là có ba mươi nghìn tỷ sao? Là đang đùa đó sao?
Diệp Vô Phong nói: “Như vậy đi, Đường Trảm, cậu cứ phụ trách mang tiền lại đây, trước khi đấu thầu hai công trình này, chúng ta cần phải có đủ.

Cậu có thể làm được không?”
Đường Trảm cười ha ha: “Đại ca, anh mau xóa chữ “được không” đi! Chỉ trong vòng năm ngày, anh cứ cho em một cái tài khoản là được!”
.


Bình luận

Truyện đang đọc