THIẾU CHỦ BÍ MẬT

Lý Phàm và Trần Hiều Đồng, Khang Văn Hân gặp Xuyến Xuyến xong thì rời khỏi bệnh viện, lái xe quay về công ty.

Đẩy cửa vào phòng làm việc của Cố Họa Y, nhìn Cố Họa Y đang làm việc, Lý Phàm vừa cười vừa nói: “Bà xã, bận gì đấy?”

Cố Họa Y ngẩng đầu nhìn Lý Phàm, lại liếc mắt nhìn Trần Hiểu Đồng và Khang Văn Hân sau lưng Lý Phàm, trong lòng hơi có chút nghi ngờ.

Vừa rồi là Lý Phàm đi trước, nhưng mà vì say bên giờ lại đi cùng với Trần Hiểu Đồng, còn có Khang Văn Hân là chuyện gì nữa?

Có phải là Khang Văn Hân giúp Trần Hiểu Đồng và Lý Phàm lén lút liên lạc, dùng thuật che mắt giấu diếm mình, để hai người bọn họ lén lút hẹn hò?

Trong lòng Cố Họa Y nảy ra vô số suy nghĩ, dần dần có chút chua xót.

“Mấy người, bây giờ đi làm gì vậy.”

Giọng nói của Cố Họa Y có chút gượng gạo nói.

“Anh vừa xong việc đúng lúc gặp Trần Hiểu Đồng và Khang Văn Hân đang nhàm chán nhìn quanh, vì vậy đưa bọn họ đến thăm Xuyến Xuyến, gần đây Xuyến Xuyến học mấy thứ lung tung với người bệnh phòng bên cạnh gì đó, đợi sau khi Xuyến Xuyến trị liệu xong thì vội vàng đón Xuyến Xuyến về.”

“Đúng rồi, anh cảm thấy chúng ta cũng nên đi xem nhà đi, gần đây anh giúp Tiền Phúc có được một số tiền lớn, Tiền Phúc nói muốn cho em một phần hoa hồng, anh cân nhắc mua một căn nhà lớn, cũng cho Xuyến Xuyến một hoàn cảnh phát triển tốt đẹp.”

Nói đến Xuyến Xuyến, lực chú ý của Cố Họa Y lập tức hấp dẫn.

“Cũng nên mua một căn nhà lớn một chút, nhưng phải có nhà trẻ và tiểu học tốt, nhưng mà bây giờ nhà đẹp cũng không rẻ, em có cân nhắc qua cái nào chưa?”

Cố Họa Y suy nghĩ lại hỏi.

Mua nhà là một chuyện lớn, nhất là bây giờ giá nhà ở cao hơn tưởng tượng, muốn mua được nhà các mặt đều tốt thì phải tốn một khoản tiền không nhỏ.

Về phần Lý Phàm giúp Tiền Phúc làm gì đó, Cố Họa Y cũng không coi là thật, mà là suy nghĩ tiền trêи tay mình căn bản không đủ mua một căn tốt.

Trần Hiểu Đồng chu môi một cái, yên lặng ngồi một bên, nhìn Lý Phàm và Cố Họa Y bên cạnh khanh khanh ta ta.

Khang Văn Hân gãi gãi đầu, nở nụ cười nói: “Nhà của tôi ở Hán Thành có khai thác mấy chung cư hạng sang, nếu sư phụ sư nương có hứng thú, tôi có thể đưa mọi người đi xem, tuyệt đối đều là giá gốc.”

Bây giờ mua nhà cho dù có quan hệ, nhiều lắm cũng chỉ được giảm 10% là quá lắm rồi, giá gốc gì đó căn bản không thấy được.

Nhưng mà với thân phận của Khang Văn Hân, đúng là chuyện của một câu nói, đơn giản chỉ là chuyện trong gia tộc tốn chút nhân tình ra mà thôi.

Lý Phàm không ngờ nhà Khang Văn Hân còn có dự án ở Hán Thành, vừa cười vừa nói: “Có biệt thự không? Không gian xung quanh tốt, giáo ɖu͙ƈ tốt, cũng phải có đảm bảo chữa bệnh.”

Cố Họa Y kéo Lý Phàm lại, thấp giọng nói: “Anh đừng có điên khùng, anh có bao nhiêu tiền có thể lấy ra mua nhà chứ, một biệt thự ít nhất cũng phải mấy chục tỷ.”

“Yên tâm, không mua được khu nhà cao cấp chục tỷ cho em và Xuyến Xuyến ở, sao anh có thể đối mặt được với hai mẹ con chứ.”

Cố Họa Y lườm Lý Phàm một cái, trong lòng có một chút cảm động, cũng không ngăn Lý Phàm nữa.

Có thể mua được hay không cũng không quan trọng, chỉ cần có lời này của Lý Phàm là đủ rồi.

Khang Văn Hân lấy điện thoại ra, tìm bản đồ nhà mình đưa cho Lý Phàm xem.

“Sư phụ anh xem đi, đây là biệt thự khai thác ở Nam Thúy Sơn ngoại ô thành phố, tất cả đều là khu nhà hạng sang, những người ở đây đều là giới tinh anh của Hán Thành, trong đó có tổng hợp từ nhà trẻ, tiểu học, cấp 2, cấp 3, đều có giáo viên tốt nhất Hán Thành.”

“Về mặt chữa bệnh cũng không tệ, gần đó có 3 bệnh viện lớn nhất Hán Thành sắp khai trương, nhà tôi ở đây để lại ba căn biệt thự phong thủy tốt nhất không bán, nếu sư phụ có hứng thú thì đến xem, tôi quét mặt lấy giá gốc cho anh.”

Khang Văn Hân vô cùng nhiệt tình nói, tư thế còn nhiệt tình hơn mấy người bán nhà, như là hận không thể trực tiếp đưa nhà cho Lý Phàm.

Lý Phàm xem bản đồ một chút, lên mạng tìm một chút tin tức và đánh giá của khu vực, sau đó thỏa mãn gật đầu.

Cố Họa Y nhìn có chút kinh ngạc, líu lưỡi nói: “Chậc chậc, hoa viên Nam Thúy chính là khu nhà xa hoa nhất Hán Thành rồi, nghe nói căn biệt thự trêи đỉnh núi còn có phong thủy long mạch.

“Sư nương nói thật đúng là không sai, căn biệt thự ở đỉnh núi cũng là một trong những căn biệt thự nhà chúng tôi để lại không bán, phong thủy thật sự đỉnh cấp, long mạch nhỏ cũng thật sự tồn tại, đừng nói là ở đó, chỉ cần đứng ở đó một lúc, có thể cảm nhận được tinh thần no đủ vui vẻ thoải mái.”

Cố Họa Y nghe có chút động tâm, nhưng vừa nghĩ đến giá cả của hoa viên Nam Thúy, sự động tâm của Cố Họa Y lập tức biến thành hư không.

“Bên kia tốt thì tốt, nhưng mà quá đắt, giá gốc sợ là cũng không rẻ.”

Lý Phàm vỗ tay một tiếng, vừa cười vừa nói: “Đắt hay không thì nói sau, ngày mai chúng ta đi đến xem hoàn cảnh trước xem thế nào, nếu thật sự cảm thấy không tệ, chuyện tiền bạc nghĩ cách là có.”

Chuyện tiền bạc đối với Lý Phàm mà nói cũng không phải là vấn đề, một cuộc điện thoại là xong hết, cho vợ và con mình một hoàn cảnh tốt nhất mới là quan trọng.

“Được, ngày mai chúng ta đi xem, các mặt bên kia, tuyệt đối sẽ thỏa mãn sư phụ và sư nương, tiền bạc cũng không phải là vấn đề, tôi dùng sức quét mặt là được, cùng lắm thì cũng quét hết một lớp da mặt đi.”

Khang Văn Hân nói đùa, trêи mặt lộ nụ cười vui vẻ.

Cố Họa Y gật đầu, cảm thấy đi xem cũng không sao, nếu thật sự không mua nổi, vậy thì xem như là một ngày ra ngoài chơi.

Cốc cốc cốc.

Cửa phòng làm việc bị gõ vang, sau đó cửa mở ra.

Cố Thiệu Dũng vào phòng làm việc, có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Khang Văn Hân và Trần Hiểu Đồng, sau đó sắc mặt trùng xuống.

“Bây giờ là giờ làm việc, cô không làm việc cho đàng hoàng, cùng với một đám hồ bằng cẩu hữu* làm cái gì.”

Hồ bằng cẩu hữu: bạn bè xấu, không ra gì.

“Bác, con không làm ảnh hưởng đến công việc.”

Cố Họa Y thấp giọng giải thích.

“Hừ! Tình hình công trường bên kia thế nao? Sao tôi nghe nói có người ngăn cản thi công!”

Cố Thiệu Dũng mặt mày không tốt quát hỏi.

“A? Chuyện từ lúc nào, con vừa đi từ công trường về, đã nói xong chuyện phối hợp rồi.”

“Cái gì mà phối hợp xong rồi! Bên kia trực tiếp gọi cho tôi, nói phải đưa 15 tỷ mới có thể cho thi công bình thường, bằng không sẽ làm cho công trường vĩnh viễn đình công! Cô xử lý phối hợp như vậy?”

Lý Phàm có chút bất mãn nói: “Bác à, có chuyện thì nói, đừng có làm ầm ỹ ở đây, cũng không ai thiếu nợ bác.”

“Ở đây không có chỗ cho cậu nói chuyện! Cậu câm miệng cho tôi!”

Cố Thiệu Dũng tức giận quát: “Cô nhanh chóng đi xử lý chuyện cho thỏa đáng, nếu còn xuất hiện những chuyện tương tự, cô dọn ra công trường làm việc đi!”

Cố Thiệu Dũng nói xong vung tay rời đi, Lý Phàm nhìn Cố Họa Y hỏi: “Bà xã, đến cùng là có chuyện gì xảy ra, ai quấy rối trêи công trường thế? Vương Tông Huyền cũng quá phế, chuyện gì cũng không làm xong.”

“Anh họ đã gắng sức rồi, là người đến quấy rối có chút khó chơi, cũng không biết là một đám người từ đâu đến, nói chuyện còn mang giọng nói của vùng khác.”

Bình luận

Truyện đang đọc