THIẾU CHỦ BÍ MẬT

CHƯƠNG 669: KHÔNG CHỐNG ĐỠ ĐƯỢC

Chủ quầy bỏ điện thoại xuống, tò mò liếc nhìn Lý Phàm, lười biếng nói: “Cậu khá lắm, cũng hiểu biết không ít đấy” “Ha ha, tôi khá thích mấy thứ này, nên cũng hiểu biết đôi chút, nhưng chỉ sơ sơ thôi.” Lý Phàm khiêm tốn nói. “Cậu thật khiêm tốn, cậu có thích món đồ nào trên quầy của tôi không? Nếu thích thì tôi có thể bớt cho cậu”

“Ha ha, mấy món được bày bán trên quầy của ông đều là Đá Kê Huyết được sản xuất tại Bahrain, hơn nữa còn là đá thép có độ cứng khá cao, nên mua về cũng chẳng có tác dụng gì?

Lý Phàm khẽ cười nói. “Ồ còn biết cả đá thép nữa, quả nhiên cậu không đơn giản, xem ra cuối cùng tôi cũng có thể lấy đồ tốt chỗ tôi để gặp người rồi, thấy cậu hiểu biết như vậy, tôi sẽ cho cậu xem đồ tốt trong tay tôi.”

Chủ quầy đứng dậy khỏi ghế nằm, mở tủ dưới quầy, lấy một hộp gỗ dài ra. Chủ quầy cẩn thận đặt hộp gỗ dài lên quầy, rồi mở nắp hộp, lộ ra đủ loại ấn to nhỏ trong hộp. “Đây là các loại ấn tôi đã tốn cả đời để thu thập, cậu xem thử đi, đây là đá Kê Huyết Lưu Quan Trường, là loại sừng tê giác động tiêu chuẩn, nhưng hiếm thấy hơn loại đá đông bình thường.

Còn đây là đá Điền Hoàng, cậu xem thử có sợi vàng không, loại đá này càng hiếm thấy hơn, cậu nhìn màu sắc tươi mới của nó đi, đừng so bì với mấy đá Kim Điền Hoàng được nhập khẩu kia, vì nó hoàn toàn không đáng xách giày với đồ của tôi.

Đây là đá Lệ Chi, hơn nữa còn là loại cực phẩm, cậu nhìn đi, có cảm thấy óng ánh nhẵn mịn như cúi vải không, đến tôi cũng muốn cầm lên cắn một miếng.

Cậu lại nhìn màu sắc đá Phù Dung này đi, đẹp đến cỡ nào, đây là màu hồng nhạt của hoa phù dung, kết hợp với cảm giác trong suốt của băng, chậc chậc, chắc chắn là đá cực phẩm.”

Chủ quầy chủ động giới thiệu một hơi dài, nước bọt bắn tung tóe.

Cổ Họa Y và Trần Hiểu Đồng đều tò mò nhìn mấy ấn đó, đặc biệt đã bị đá Phù Dung và đá Lệ Chi Đông thu hút, phụ nữ thích nhất là cảm giác trong suốt óng ánh sáng lấp lánh đó.

Lý Phàm tiện tay cầm một ấn màu đen tuyền không bắt mắt lên, nhẹ nhàng chơi đùa. “Viên đá Than tinh chất này rất tốt, cực kỳ thuần túy, hơn nữa cũng khá nặng, là loại cực phẩm” “Ồ, cậu em thật lợi hại, người bình thường đều không nhận ra đá Than tinh chất này, nhưng trước đây, chỉ có nhân vật tai to mặt lớn mới có thể sử dụng.”

Người nổi tiếng dùng đá Than tinh chất làm ẩn nhất phải kể đến Độc Cô Tín, ông ta được xưng là bố vợ đứng đầu thiên hạ, là ba vợ Tùy Văn để Dương Kiên, cũng là ông ngoại Đường Cao Tổ Lý Uyên.

Ba cô con gái của Độc Cô Tín là Hoàng hậu Bắc Chu Minh Kính, Hoàng hậu Nguyên Trinh – mẹ Đường Cao Tổ và Hoàng hậu Văn Hiến của Tùy Văn để Dương Kiên.

Độc Cô Tín – ba của ba vị Hoàng hậu đã dùng một viên đá Than tinh chất 26 mặt để làm ấn, trên 26 mặt đó đã khắc 14 con ấn, tạo thành một tổ hợp ấn. Không nói tới những chuyện khác, mà chỉ nói hình thức con ấn của Độc Cô Tín đã cực kỳ phá cách, có thể xem như xưa nay chưa từng có.

Lý Phàm chơi đùa con ấn Than tinh chất trong tay xong, thì đặt về, cười híp mắt nhìn chủ quầy: “Có đồ tốt hơn để tôi xem không?”

“Mấy… mấy món này mà cậu vẫn chưa cảm thấy tốt? Mắt nhìn của cậu quá cao rồi đấy, cậu tùy ý lấy một món ra bên ngoài cũng thuộc hàng cực phẩm” Chủ quầy cực kỳ chắc chắn nói.

Lý Phàm cười khẩy lắc đầu: “Cực phẩm? Mấy món đồ này của ông vẫn còn kém xa, chỉ có đá Than tinh chất là có thể xem là cực phẩm, còn mấy thứ khác thì ha ha.”

Cổ Họa Y và Trần Hiểu Đồng đều nhíu mày, cùng nghi ngờ nhìn con ấn trong hộp. “Mấy ấn này đều bất thường à? Hay nó có vấn đề gì?”

“Em thấy mấy ấn này đều rất đẹp, chắc không có vấn đề gì đúng không?”

Chủ quầy biến sắc, bất chấp nói: “Cậu có ăn bậy nhưng không được nói bậy, nếu cậu nói mấy món này bất thường, thì hãy nói rõ cho tôi, bằng không cậu đang bôi nhọ tôi”

“Ông cảm thấy tôi đang bôi nhọ ông? Trong lòng ông không có chút tính toán nào à? Ông lừa người thật không chuyên nghiệp, tôi đã thể hiện hiểu biết của người chuyên ngành rồi, mà ông vẫn muốn lừa tôi? Chuyện này hơi quá đáng rồi đấy” Lý Phàm cười nói.

“Cậu… cậu nói vậy là sao, tôi nghe không hiểu, ngược lại cậu phải nói rõ, tại sao đồ tôi lại bất thường?”

Chủ quầy lắc đầu giả ngốc. “Giới sành chơi ngọc sớm đã xuất hiện nguyên liệu bên ngoài, lúc mấy thứ này mới tung ra, rất nhiều người chơi sành liếc mắt đã cho rằng nó là dương chi bạch ngọc thượng thừa.

Nhưng theo một số người chơi có tinh thần đi sâu nghiên cứu, cuối cùng đã phát hiện ra nguyên liệu bên ngoài được làm từ thủy tinh hữu cơ, mà trong giới từ nguyên liệu bên ngoài này có nghĩa là nguyên liệu được chế tạo từ bên ngoài.

Mấy món đồ này của ông đều có cùng cách phối chẽ với nguyên liệu bên ngoài, chỉ khác là thêm chất tạo màu, ông có cần tôi nói rõ hơn không? Nếu tôi nói quá rõ thì không tốt cho ông lắm”

Câu nói của Lý Phàm đã làm cả người chủ quầy mất hết sức sống, chỉ biết nở nụ cười lúng túng.

Cổ Họa Y ngạc nhiên cầm một ấn lên xem, nhưng nhìn thế nào cũng thấy đây là một viên đá, không liên quan gì đến thủy tỉnh.

“Món này là thủy tinh à? Nhưng em nhìn thế nào cũng không thấy nó giống thủy tinh, cảm giác cầm trong tay cũng không giống lắm”

“Hiện nay công nghệ quá phát triển, thủy tinh hữu cơ khác với thủy tinh thông thường, sau khi được xử lý đặc biệt, nó sẽ giống hệt ngọc trang sức.

Đa số hàng nhái đều được chế tạo từ thủy tinh hữu cơ, nếu không có thiết bị chuyên ngành kiếm tra, thì rất khó phân biệt bằng mắt thường, trừ phi là người giàu kinh nghiệm phân biệt ngọc trang sức.”

Lý Phàm thuận miệng giải thích, chỉ ra mấy điểm mấu chốt trong đó, hiện nay kỹ thuật làm ngọc giả ngày càng lợi hại.

“Anh Lý Phàm thật lợi hại, không ngờ vừa liếc mắt đã nhìn ra chỗ bất thường, người bán này thật gian dối, lại dùng hàng giả để lừa gạt, lúc nãy ông kích động như vậy, tôi còn tưởng đã gặp được đồ tốt” Trần Hiểu Đồng tức giận bất bình lườm chủ quầy.

Chủ quầy càng lúng túng, hai tay ôm quyền không ngừng đưa lên đưa xuống về phía Lý Phàm: “Cậu em thật lợi hại, giờ tôi đã hoàn toàn bội phục, chỗ tôi không có đồ tốt để xem, nhưng trong tay lão đại chúng tôi có, nếu cậu tin tưởng thì tôi sẽ dẫn cậu tới đó xem”

Mấy tiểu thương tới tham gia triển lãm đều không chiến đấu đơn độc, đa số đều có tổ chức chuyên nghiệp đứng ra, chạy khắp nơi trong nước, mỗi chỗ ở khoảng mười ngày nửa tháng, rồi đổi thành phố khác tiếp tục mua bán”

Giờ chủ quầy không thể chống đỡ được Lý Phàm, nên định dẫn anh đi gặp lão đại trong nhóm người của ông.

Bình luận

Truyện đang đọc