THIẾU CHỦ BÍ MẬT

Âm thanh này làm cho Lý Phàm hoảng sợ, anh vội cất điện thoại đi rồi cười nói: “Không có gì, vẫn là chuyện liên hoan của cửa hàng, anh định không đi.”

Cố Họa Y nghe vậy thì lập tức hỏi với vẻ mặt không vui: “Sao không đi? Anh sợ bị người ta cười à? Hay là không trả được tiền? Nói đi, bao nhiêu?”

Hôm qua Lý Phàm đã thuận miệng tìm một cái cớ, anh nghĩ một lát rồi đáp: “Triệu rưỡi.”

Cố Họa Y quay người bước về phía sofa dưới tầm mắt của anh, cô cầm túi lên rồi lấy ví tiền ra, rút vài tờ tiền.

Sau đó cô bước tới trước mặt Lý Phàm, đưa bàn tay nhỏ bé mềm mại ra rồi nói: “Đây là ba triệu, anh đi dự tiệc đi.”

Lý Phàm sững sờ, không ngờ Cố Họa Y lại đưa mình nhiều tiền thế, anh hơi băn khăn hỏi lại: “Sao em lại đưa anh nhiều tiền vậy?”

Cố Họa Y bĩu môi, giả bộ tức giận nói: “Em không muốn anh làm mất mặt em, người đàn ông của Cố Họa Y phải ngẩng cao đầu trước mặt người ngoài. Mặc dù em cũng không có nhiều nhưng một chút này thì vẫn có.”

Nói xong Cố Họa Y nhét tiền vào tay Lý Phàm.

Nhưng một lời khiển trách bất ngờ vang lên.

“Cố Họa Y, con làm gì đấy? Sao lại cho kẻ vô dụng này nhiều tiền thế?”

Vương Cẩn Mai chạy từ phòng khách ra, cướp lấy tiền trong tay Lý Phàm rồi hung hăng trừng mắt nhìn anh, trách móc: “Kẻ vô dụng cậu, ngày nào cũng bắt chẹt tiền con gái tôi đúng không? Đúng là không có tiền đồ, con rể nhà người ta đều gửi tiền về nhà, còn cậu lại chỉ mau mau chóng chóng cầm tiền đi! Cậu nói đi, cậu lấy tiền này làm gì?”

“Mẹ, mẹ làm gì vậy, đây là tiền con cho Lý Phàm để anh ấy đi dự tiệc liên hoan của cửa hàng các anh ấy, mẹ trả lại đi.” Cố Họa Y sốt sắng.

Nhưng Vương Cẩn Mai đâu có quan tâm những điều này, bà ta chọc tay vào Cố Họa Y rồi nói: “Con gái, có phải con điên rồi không? Cậu ta vô dụng như thế thì ăn cái gì mà ăn? Không đi cũng chẳng sao, việc gì phải lãng phí ba triệu chứ!”

Tức chết mất!

Một thằng oắt con vô tích sự mà cũng muốn ra ngoài ăn sang, đúng là không biết xấu hổ!

Vương Cẩn Mai quay lại trừng mắt nhìn Lý Phàm: “Có bản lĩnh thì khi nào cậu mang mấy chục ngàn đô về đây, tôi sẽ nhìn cậu bằng ánh mắt khác, lại còn muốn đi dự tiệc, cậu nghĩ gì thế hả? Kẻ như cậu có thể lên mặt được à? Ở nhà đi!”

Thấy mẹ vợ nổi giận đùng đùng, Lý Phàm cũng hết cách, anh nở nụ cười rồi nói với Cố Họa Y: “Không sao đâu, anh cũng không định đi, thôi vậy.”

Cố Họa Y sa sầm mặt mày, cô giậm chân, tức giận nhìn Vương Cẩn Mai rồi xoay người đi.

Vương Cẩn Mai cũng lườm Cố Họa Y rồi lại chỉ vào mũi Lý Phàm mắng: “Tôi cảnh cáo cậu, tiền nhà chúng tôi không phải để cho cậu dùng! Cả Xuyến Xuyến đang ở trong bệnh viện nữa, cũng đừng mơ chúng tôi chi cho một đồng. Ông nội thích con bé là chuyện của ông nội, nhưng chắc bây giờ ông nội cũng chẳng thích nó nữa đâu. Tóm lại, Lý Phàm cậu đừng mong lấy được một xu từ nhà tôi, nghe thấy chưa?!”

Thấy Lý Phàm gật đầu, Vương Cẩn Mai mới bỏ đi.

Nhìn lại nhfa cũ nhà họ Cố, lúc này trong đại sảnh, bà cả và bà ba đều ở đây, đang thảo luận sôi nổi việc làm của Cố Họa Y trong buổi họp sáng nay.

“Ông nội, Cố Họa Y này thật sự quá ngông cuồng, chúng ta không thể bỏ qua được, cô ta đang muốn cướp công ty thuốc Vân Sinh từ tay ông đấy.” Cố Tuấn Hào kích động nói.

Anh ta rất tức giận, Cố Họa Y dám làm như vậy thật sự là không coi nhà họ Cố, không coi ông nội ra gì.

Ông cụ Cố ngồi trên ghế bành, sắc mặt lạnh lùng âm trầm, gõ mạnh cây gậy trong tay xuống đất rồi nghiêm nghị nói: “Hừ! Công ty thuốc Vân Sinh chỉ có thể thuộc về nhà họ Cố, Cố Họa Y không có tư cách! Ông không cho nó, nó cũng không cướp được, ông cho nó thì nó không được không nhận!”

Nghe thấy câu này, Cố Tuấn Hào cuối cùng cũng tự tin, anh ta ra hiệu bằng ánh mắt cho ba.

Cố Thiệu Dũng vội nói: “Ba, mặc dù bây giờ nhà họ Cố đang trong tay ba, nhưng nếu Cố Họa Y thật sự nhân cơ hội này bắt bí nhà chúng ta thì sao? Chúng ta phải đề phòng, hơn nữa còn phải đề phòng kẻ tiểu nhân âm hiểm đứng sau Cố Họa Y đưa ra ý tưởng lần này!”

Ông cụ Cố nhíu mày, hỏi ngược lại: “Thiệu Dũng, con có ý gì? Lẽ nào con đang nói lần này Cố Họa Y làm vậy là do có người xúi giục sao?”

“Vâng ạ!”

Cố Thiệu Dũng gật đầu trả lời: “Ba, ba nghĩ kỹ lại xem, tính Cố Họa Y thế nào, con bé có thể phản nghịch với ba trong buổi họp như vậy thật sự rất khác thường. Theo con thấy, lần này Cố Họa Y làm vậy chắc chắn là do nhẹ dạ cả tin lời gièm pha của những kẻ tiểu nhân.”

Ông cụ Cố hít vào một hơi, ánh mắt nặng nề.

Một số lời không cần nói hết, người khác cũng có thể đoán được ra manh mối.

Hiển nhiên ông cụ Cố là người như vậy, chỉ qua đôi ba câu của Cố Thiệu Dũng là đã đoán được.

Hừ!

Ông cụ Cố hừ lạnh một tiếng: “Lý Phàm!”

Vì trong cuộc họp, Cố Họa Y đã nêu ra, yêu cầu họ cũng phải xin lỗi Lý Phàm.

Điều này không bình thường.

Kẻ vô dụng Lý Phàm đó thì cần gì phải xin lỗi?

Không cần thiết!

Chỉ có thể nói anh chính là kẻ đứng sau sai khiến.

Nghe ông nội nói ra cái tên này, cuối cùng Cố Tuấn Hào cũng thầm thở phào một hơi, tiếp tục châm ngòi ly gián: “Ông nội, Lý Phàm này không thể không đề phòng, lần trước cậu ta dám đáp trả ông, đủ để thấy đồ bỏ đi này rất có dã tâm, mưu mô hiểm ác! Nếu chúng ta không đề phòng một chút thì nói không chừng một ngày nào đó công ty dươc Vân Sinh sẽ rơi vào tay tên Lý Phàm đó!”

Lộp bộp!

Nghe đến đây, ông cụ Cố trở nên căng thẳng, ông ta trầm giọng nói: “Lý Phàm đúng là đang nằm mơ! Công ty thuốc Vân Sinh do Cố Tử Sâm tôi một tay gây dựng, không ai có thể lấy đi! Chẳng phải chỉ là hợp tác với tập đoàn Vinh Khang thôi sao? Nhà họ Cố chúng ta có thể không tồn tại được chắc?”

Lập tức mọi người đồng loạt nói:

“Ông nội nói đúng, không hợp tác với tập đoàn Vinh Khang thì Vân Sinh chúng ta vẫn sống tốt.”

“Lần này Cố Họa Y tính sai rồi, muốn lấy bản hợp đồng đó để uy hiếp ông nội, đúng là nằm mơ!”

“Cháu nghĩ chúng ta nên cho Cố Họa Y một bài học, để cô ta biết địa vị của mình trong nhà họ Cố và trong công ty.”

Sau đó ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào ông cụ Cố, chờ ông ta gật đầu đồng ý.

Ông Cố cũng suy nghĩ một lát rồi lắc đầu nói: “Thiệu Dũng, Tuấn Hào, chuyện này hai con xử lý đi, cách chức tổng thanh tra của Cố Họa Y, chuyển xuống cơ sở bộ phận tiếp thị. Ngoài ra cắt tiền sinh hoạt hàng tháng của bà hai.”

“Vâng thưa ông nội, cháu sẽ làm ngay!” Cố Tuấn Hào bật dậy, mừng rỡ trả lời.

Cuối cùng cũng có thể danh chính ngôn thuận xử lý tiện nhân Cố Họa Y kia.

Sao anh ta có thể không vui?

Nhưng đúng lúc này quản gia nhà họ Cố lại hấp tấp chạy vào rồi cao giọng nói: “Ông chủ, ông chủ, xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện rồi!”

Mặt ông cụ Cố trầm xuống, quản gia chưa bao giờ thất thố như này, vì vậy ông ta không vui nói: “Sao mà hoảng thế, còn ra thể thống gì nữa? Có chuyện gì?”

Quản gia lật đật chạy vào, lau mồ hôi trên trán rồi lo lắng nói: “Ông chủ, vừa nãy công ty dược Thiên Thăng gửi thông báo huỷ bỏ hợp tác với chúng ta!”

Bình luận

Truyện đang đọc