VẠN KIẾP YÊU EM TỔNG TÀI XIN ĐỪNG LỪA EM!


Sau khi bế An Tịnh Nhã trở lại giường, Cao Minh Thành cũng xoay người rời khỏi ngay.

Lúc này, người vốn dĩ nằm ngủ rất say liền mở mắt tỉnh dậy, Hàm Họa Y hai mắt mở to nhìn chằm chằm người nằm bên cạnh.
Hàm Họa Y vốn vì đói mà đã tỉnh dậy lâu rồi, chính là lúc An Tịnh Nhã cùng Cao Minh Thành ra ngoài.

Sau khi xuống bếp ăn những món còn thừa lại lúc tối, Hàm Họa Y thấy thật mất mặt.

Rõ ràng là tiểu thư cành vàng lá ngọc, vậy mà lúc này lại ở đây lén lén lút lút như kẻ trộm, còn phải ăn cơm nguội canh thừa.
Hàm Họa Y bất mãn, nhưng cũng không thể làm gì khác được vì.....!là do cô từ chối ăn trước.
Hàm Họa Y dù có quậy cỡ nào thì cô ấy cũng là cô tiểu thư được giáo dục đàng hoàng, chỉ là được chiều nên mới nảy sinh tính cách tiểu thư chảnh chọe, thật ra vốn là người rất tốt.
Hẳn như lúc này, Hàm Họa Y hai mắt mở to ngắm nhìn An Tịnh Nhã cảm thán thành tiếng.
"Thật xinh đẹp."
Hàm Họa Y bĩu môi tiếp tục nói.
"Tôi tuy không xinh đẹp bằng cô, nhưng rõ ràng thân phận tôi cao quý hơn cô.

Tiểu sử lớn lên của tôi cũng thật tốt, vậy mà sao cô lại có thể may mắn hơn tôi được chứ.

Có chồng tốt.

Tôi rõ ràng thích anh ấy trước mà."
Hàm Họa Y nhỏ giọng dần, nghe được sự mất mát trong lời nói, ánh mắt cũng trùng xuống ảm đạm.
An gia tuy là gia tộc cao quý hơn so với Hàm gia, nhưng An Tịnh Nhã trước giờ vẫn mang danh là con riêng, con ngoài dã thú.

Nếu so với Hàm Họa Y, thì con của một tiểu tam quả thật không thể so sánh được.
Hàm Họa Y cứ như vậy ôm bất mãn chìm vào giấc ngủ.
........

Bên ngoài ồn ào, Hàm Họa Y ngủ không được liền tỉnh, sau đó phi ra ngoài với gương mặt đầy tức giận.

Vốn muốn chửi một trận, nhưng An Tịnh Nhã lại nhanh hơn hướng đến cô ấy cười nhẹ.
"Tỉnh rồi sao.

Vậy nhanh chóng một chút, còn phải quay chương trình."
Hàm Họa Y tức méo cả mặt, nhưng cũng chỉ biết giậm chân bỏ vào trong nhà thay trang phục.
Lúc Hàm Họa Y thay trang phục, đạo diễn ở bên ngoài cũng phổ cập một đống kịch bản cho An Tịnh Nhã nghe, nói cô lúc máy quay quay đến thì phải thế này, gương mặt phải biểu hiện trạng thái này.

Nhưng An Tịnh Nhã nghe vài câu liền lịch sự lên tiếng từ chối.
"Đạo diễn, tôi nghĩ nên quay tự nhiên vẫn hơn."
Đạo diễn nghẹn lời.

Thật sự muốn nói:
"Bà Cao, tôi là đạo diễn hay cô là đạo diễn."
Nhưng đạo diễn thật sự không dám nói lời này, ông không muốn đắc tội người ở vạch đích đâu.
Nhưng An Tịnh Nhã thật sự nhìn thấy suy nghĩ này của đạo diễn, vì vậy cũng từ từ giải thích.
"Đạo diễn, tôi tham gia chương trình đột xuất là vì có mục đích riêng, nhưng tôi chắc chắn sẽ không làm ảnh hưởng đến chương trình của ông.

Tôi thậm chí có thể ký giấy bồi thường nếu như tôi phá hỏng chương trình, tiền bồi thường đều sẽ do ông quyết định."
Đạo diễn vội xua tay cười nói: "Cao tổng phu nhân, tôi không có ý đó."
"Nếu vậy....!" An Tịnh Nhã tự nhiên nói tiếp, "Tôi có thể yêu cầu hơi quá đáng một chút về một vấn đề được không."
An Tịnh Nhã không phải người cậy quyền, bồi thêm một câu: "Tôi có thể bồi thường tiền cho chương trình, cũng sẽ không khiến chương trình bị ảnh hưởng về mặt danh tiếng."
Đạo diễn vẻ mặt.
Xin lỗi, cô có tiền, cô làm gì cũng được.


Xin...cứ tự nhiên.
Nhưng...đạo diễn quả thật hiểu sai ý An Tịnh Nhã.

Điều này cũng không thể trách ông, vì An Tịnh Nhã không nói rõ lý do.
Sau khi Hàm Họa Y đi ra, đạo diễn ngắn gọn nói với cô ấy là An Tịnh Nhã cũng tham gia quay chương trình, muốn cô ấy lúc quay sẽ phối hợp tốt.
Hàm Họa Y vẻ mặt như tắc kè hoa, đến trước mặt An Tịnh Nhã, cao giọng.
"Cô tính kế gì?? Không phải tôi đã tiếp tục quay chương trình rồi sao?"
An Tịnh Nhã không mặn không nhạt đáp lại.
"Cô sợ tôi tham gia sẽ chiếm hết hào quang của cô sao."
Hàm Họa Y méo mặt rồi, cuối cùng cũng nhận ra bản thân không bao giờ nói lại được An Tịnh Nhã, vì vậy chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi rời đi.
Giang Minh Triết liếc nhìn An Tịnh Nhã, sau đó tiến lại gần nói, "Phu nhân, Cao tổng vừa rồi có gọi điện, nói rằng vài ngày tới phải ra nước ngoài bàn công việc, đi Mỹ."
An Tịnh Nhã chớp mắt, sao hôm qua không nói với cô.
An Tịnh Nhã đại khái gật đầu như đã hiểu, vừa định quay người đi chuẩn bị, trong đầu đột nhiên hiện lên một hình ảnh, nước Mỹ.
An Tịnh Nhã cũng không kịp nghĩ nhiều cái gì vì đạo diễn đang gọi cô tới chuẩn bị quay.

Trong tay An Tịnh Nhã cầm một cái quốc vừa tầm, Hàm Họa Y cũng tương tự.
Đạo diễn trước khi quay nhìn Hàm Họa Y nhắc nhở một câu, "Hàm tiểu thư, quay phát trực tiếp, nét mặt cô vui lên một chút."
Hàm Họa Y cau có, "Tôi biết rồi."
An Tịnh Nhã liếc nhìn một cái, nét mặt có chút thưởng thức, nhung cũng không biết là cô đang thưởng thức cái gì.
Buổi quay phát trực tiếp sáng nay chính là, trải nghiệm làm nông, trồng khoai.
Nét mặt An Tịnh Nhã rất tự nhiên bình tĩnh, cô không nở nụ cười, nhưng mọi người như có như không quan sát qua màn hình thấy được cô đang rất vui.

Còn Hàm Họa Y, không biết quốc, vừa thẹn vừa tức lại nhìn sang An Tịnh Nhã bên cạnh đang rất chú tâm nghe người nông dân chỉ, vì vậy cố gắng nở nụ cười không mất thiện cảm, nói với người nông dân bên cạnh chỉ mình.
Cô không muốn thua An Tịnh Nhã.

Đạo diễn trước khi quay cũng đã kêu tổ chương trình đăng bài lên Page của chương trình nói rằng hôm nay sẽ có sự xuất hiện của một khách mời vô cùng đặc biệt.
Mọi người còn đang thắc mắc không biết là ai, suy đoán ra rất nhiều những nghệ sĩ khác, nhưng khi người xuất hiện là An Tịnh Nhã, tất cả đều có chung một câu hỏi:
"Đây là nghệ sĩ nào vậy? Sao tôi lại không quen."
"Cô ấy thật xinh đẹp."
"Cô ấy xinh đẹp như vậy, không lý nào ở trong giới giải trí mà chúng ta lại không biết.

Cô ấy mới vào nghề sao?"
"Tôi cũng đoán là cô ấy chắc mới vào nghề."
"Nhan sắc như vậy.

Đặt cược với tôi không, cô ấy tương lai sẽ làm mưa làm gió giới giải trí."
Bên cạnh đó không ít những bình luận so sánh nhan sắc.
"Nếu so cô ấy với ảnh hậu năm nay, tôi thấy cô ấy xinh hơn ảnh hậu nhiều."
"Cầu tên của người đẹp."
"Nhan sắc của cô ấy...!Ôi má ơi! Con muốn li3m màn hình."
"Trời ơi, cầu tên, cầu tên.

Tôi muốn làm fan cô ấy."
An Tịnh Nhã không phải nghệ sĩ, dù mang danh con nuôi nhưng cô cũng là người của giới thượng lưu, những người kia không biết đến cô cũng là chuyện thường.

Nhưng cũng không có ít người vừa nhìn liền nhận ra An Tịnh Nhã.
Có một cô gái đăng hai tấm ảnh lên, bên dưới để một đường link, kèm theo một câu nói.
"Là người chúng ta không so sánh được."
Tấm ảnh cô gái này đăng lên chính là ảnh An Tịnh Nhã trong bộ đầm xanh xuất hiện ở An gia trong bữa tiệc chúc mừng An Hi Văn đoạt giải ảnh hậu lần trước.
Một tấm là ảnh Cao Minh Thành đưa tay ra đỡ An Tịnh Nhã bước xuống xe, ảnh chính diện.

Tấm còn lại chụp một mình An Tịnh Nhã ngồi ở bàn ăn, góc nghiêng.
Tổ chương trình cũng ghim bình luận của cô gái này lên đầu.

Phần bình luận trực tiếp, và bình luận bài đăng của tổ chương trình lập tức bùng nổ.

"Ôi má ơi, đây là sự thật sao??"
"Má ơi, tim của con."
"Nhị tiểu thư An gia An Tịnh Nhã, Cao tổng phu nhân của tập đoàn Cao thị, Tổng Giám đốc công ty giải trí lớn nhất cả nước.

Xin phép tôi ngất trước đây."
"Ảnh hậu đã rất xinh đẹp, em gái cô ấy còn đẹp hơn.

Tôi mê mệt hai chị em của họ quá.

Nhan sắc của An gia đúng là người thường không thể sánh được."
Cũng có không ít người lên tiếng châm chọc nói An Tịnh Nhã làm màu, rõ ràng đã có rất nhiều tiền còn chạy đến đây tranh việc với người khác.

Và tất cả những nguồn đó, thật trùng hợp...đều là fan của An Hi Văn.

Mắt người đều có thể nhìn ra An Tịnh Nhã xinh hơn An Hi Văn rất nhiều, là nét đẹp ngây thơ thuần khiết của tuổi trẻ, nhưng lại cho người khác cảm giác trưởng thành, một nét đẹp nhẹ nhàng tao nhã lại quý phái sang trọng.

An Hi Văn lại đẹp theo kiểu quyến rũ.

Tuy nói nét đẹp quyến rũ thường giành phần thắng, nhưng với An Tịnh Nhã và An Hi Văn, vẫn là nét đẹp thuần khiết thắng.

Những người fan của An Hi Văn rõ ràng cũng cảm thấy điều đó, vì vậy không nói về nhan sắc mà bắt đầu bình luận nhân phẩm.

Nhưng mới hé lời liền bị người qua đường và nhiều người khác tap lại cho không ngoi lên được.

An Tịnh Nhã vẫn thản nhiên cười với người nông dân, quốc đất rồi để hạt mầm khoai xuống, hoàn toàn không biết trên mạng đang vì cô mà búng nổ.

Hơn nữa một phần vì thân phận của An Tịnh Nhã, lượng người xem trực tiếp tăng lên như diều gặp gió.




Bình luận

Truyện đang đọc