CỰC PHẨM TÀ THIẾU

Mấy giờ sau, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nồng đậm:

- Rốt cục đột phá đến Luyện Khí tầng năm rồi, thật sự là toàn thân thoải mái.

Chờ Trần Thanh Đế trở lại biệt thự, không bao lâu, trời đã tờ mờ sáng, Viên Cầu gọi điện thoại tới.

Án gian sát phát sinh lần nữa.

- Trần đại thiếu, lần này lại có bốn mươi ba xử nữ bị gian sát. Hơn nữa sau khi hai người kia làm xong án, đột nhiên quỷ dị biến mất. Không có ai biết hướng đi của bọn hắn.

- Quỷ dị biến mất?

Trần Thanh Đế cau mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:

- Là hấp thu đầy đủ máu huyết xử nữ, bắt đầu tu luyện, hay là vì sự tình khác khác?

- Viên Cầu.

Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ, trầm ngâm một tiếng, nói ra:

- Hôm nay thứ bảy, không đi học, buổi trưa ngươi đến chỗ ta. Chúng ta nói chuyện phát tài kia thoáng một phát. Ân, gọi Lâm Tĩnh Nhu đến luôn.

Hai gã Tà Tu kia đột nhiên quỷ dị biến mất, hướng đi cũng bất định, Trần Thanh Đế cảm giác có sự tình bất hảo sắp phát sinh. Cho nên, hắn ý định rút chút thời gian, chế tác một ít phòng ngự, điều hòa y.

- Ha ha, ngày hôm nay, ta đã đợi thật lâu rồi.

Viên Cầu tinh thần chấn động, hắc hắc cười không ngừng nói:

- Có thể làm cho Trần đại thiếu ngươi nói là phát tài, tuyệt đối có thể ngất trời.

- Nói nhảm, không tới vài triệu, ca ca ta sẽ vừa mắt sao?

Trần Thanh Đế rất là hung hăng càn quấy nói:

- Đợi lúc ngươi tới, nhớ kỹ mang mấy bộ quần áo ngươi mặc, còn nữa, cũng bảo Lâm Tĩnh Nhu mang mấy bộ đến.

- Ách? Đây là làm cái gì? Quần áo cùng kế hoạch phát tài, có quan hệ gì sao?

Viên Cầu lập tức ngây ngẩn cả người, vẻ mặt khó hiểu. Choáng nha, cái này giống như không có nửa xu quan hệ?

- Bảo ngươi mang, thì ngươi mang, sao nói nhảm nhiều như vậy?

Trần Thanh Đế mở miệng uy hiếp nói:

- Vô luận là ngươi hay là Lâm Tĩnh Nhu, chỉ cần có một cái không mang theo quần áo, kế hoạch phát tài sẽ không có phần của ngươi rồi, ca ca ta tự mình đi làm.

- Oa kháo... Ta mang, ta nhất định sẽ mang.

Viên Cầu liên tục cười làm lành nói:

- Lâm Tĩnh Nhu bên kia ngươi cũng yên tâm, cho dù nàng không mang theo, ta cũng mua cho nàng mấy bộ, nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.

Vài triệu cũng không để vào mắt a, Viên Cầu là phi thường chờ mong. Hơn nữa, Viên đại thiếu cũng có đầy đủ tự tin, chỉ cần kế hoạch có thể thực hiện, dùng đầu của hắn, đây tuyệt đối là ổn lợi nhuận không bồi thường.

Thực lực Viên gia cường hãn, cũng rất có tiền, nhưng Viên Cầu cho tới bây giờ cũng không ghét bỏ nhiều tiền.

Dùng Viên đại thiếu mà nói: ca ca ta không có truy cầu gì quá lớn, chỉ hi vọng có một ngày, có thể đem toàn bộ tiền trên thế giới, lấy tới đạp ở dưới chân. Khi đó, ca ca ta sẽ không có tiếc nuối, triệt để thỏa mãn.

Dựa vào, cái này còn gọi không có truy cầu gì?

- Trương Kiều là Thiên Sinh Mị Cốt, tuyệt đối là có thiên phú tu chân, hiện tại là thời điểm thành lập lực lượng.

Trần Thanh Đế cúp điện thoại, thầm nghĩ trong lòng:

- Đi mang Trương Kiều về, sau đó, tiếp tục tẩy mao phạt tủy cho nàng, cho nàng ở trong thời gian ngắn nhất trở thành Tu Chân giả.

Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế bấm điện thoại của Chương Đài:

- Chương Đài, hôm nay không đi học, ngươi không cần đến.

- Vâng, đại thiếu.

Chương Đài ở trên đường chạy tới biệt thự, cung kính nói.

Sau khi cúp điện thoại, lấy Càn Khôn Đỉnh ở trong tủ ra, thầm nghĩ trong lòng:

- Ta đã đột phá đã đến Luyện Khí tầng năm, có thể thu Càn Khôn Đỉnh vào trong cơ thể.

Trần Thanh Đế thúc dục linh khí trong cơ thể bao quanh Càn Khôn Đỉnh, nắm bắt pháp quyết.

- Thu!

Theo chữ thu của Trần Thanh Đế vừa dứt, Càn Khôn Đỉnh biến mất trên giường, đã bị Trần đại thiếu thu vào đan điền trong cơ thể. Tiểu Hắc đã tỉnh lại, nằm lỳ ở trên giường, nhìn thấy một màn này, trước mắt lập tức sáng ngời, tràn ngập tò mò.

Thu Càn Khôn Đỉnh vào trong cơ thể, trên mặt Trần Thanh Đế lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt. Sau đó, Trần đại thiếu đi vào buồng vệ sinh trong phòng ngủ, đơn giản tắm rửa, thay đổi một bộ quần áo, ôm lấy Tiểu Hắc trong hai tròng mắt tràn ngập ngạc nhiên, đi ra khỏi phòng ngủ.

- Đại ca, mau tới ăn cơm, thối Tiểu Hắc, mày cũng qua ăn cơm.

Thời điểm Trần Thanh Đế đi qua phòng ăn, Trần Hương Hương liên tục kêu lên.

- Anh còn có việc, nên không ăn sáng.

Trần Thanh Đế giao Tiểu Hắc cho Trần Hương Hương, nói:

- Tiểu Hắc, mày ở nhà cùng tiểu muội. Tiểu muội, hôm nay không nên đi ra ngoài.

- Thế nhưng mà... em cùng chị Tĩnh Nhu tỷ đã, hôm nay đi ra ngoài chơi.

Trần Hương Hương ôm Tiểu Hắc, nói ra:

- Đại ca, chúng em đã hẹn với nhau rồi.

- Lát nữa Lâm Tĩnh Nhu sẽ tới nơi này, chờ anh trở về, các ngươi lại đi dạo phố.

Trần Thanh Đế thản nhiên nói. Ngay tại lúc này, hắn đương nhiên sẽ không để cho Trần Hương Hương tùy tiện ly khai biệt thự.

- Chị Tĩnh Nhu sẽ tới?

Nhìn thấy Trần Thanh Đế gật đầu, Trần Hương Hương vểnh miệng lên, nói ra:

- Cái kia... Được rồi.

- Hai cuồng ma biến thái kia, đêm qua lại làm một lần án, sau đó lại đột nhiên biến mất, hướng đi không rõ.

Trần Thanh Đế trịnh trọng nói:

- Cho nên, em nhất định phải ở trong nhà, trước khi anh về, ở đâu cũng không cho đi.

- A... A, em đã biết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trần Hương Hương kinh hô một tiếng, lần này, Trần Thanh Đế biết rõ, Trần Hương Hương là tuyệt đối sẽ không đơn giản đi ra ngoài.

Cuồng ma biến thái, là rất ngưu bức, chuyên môn gian sát xử nữ.

Rất hiển nhiên, Trần Hương Hương ở trong hàng ngũ này.

- Trương Kiều kia, chạy thật đúng là đủ xa. Chuyến đi này, chỉ sợ cần hai đến ba giờ.

Trần Thanh Đế lái chiếc Ford màu trắng đi ra biệt thự.

Bình luận

Truyện đang đọc