CỰC PHẨM TÀ THIẾU

Một bên trường kiếm, còn có vỏ kiếm.
Rất hiển nhiên, lúc này Trần đại thiếu luyện chế, không chỉ có luyện chế ra trường kiếm, ngay cả vỏ kiếm cũng cùng nhau luyện chế ra.
Hai bút cùng vẽ.
- Ngưng!
Trần Thanh Đế đưa tay vạch phá ngón tay của mình, hai giọt máu tươi tuôn ra, pháp quyết động liên tục, hai giọt máu, phân biệt bị hắn đánh vào trên trường kiếm cùng vỏ kiếm.
- Ra!
Theo Trần đại thiếu gầm nhẹ, vỏ kiếm cùng trường kiếm, ngay ngắn từ bên trong Càn Khôn Đỉnh, kích xạ mà ra, phát ra trận trận kiếm minh, kiếm ngân không ngừng.
- Vô Ngân Thiền Dực Kiếm!
Trần Thanh Đế vung tay lên, trường kiếm cùng vỏ kiếm bắt được trong tay, trong lòng thầm nghĩ:
- Từ nay về sau, ngươi tên là Vô Ngân Thiền Dực Kiếm!
- Kiếm, là hảo kiếm, bất quá, cấp bậc quá thấp, Trung Phẩm Pháp Khí, cũng rất miễn cưỡng.
Trần Thanh Đế âm thầm lắc đầu:
- Mặc dù Vô Ngân Băng Tủy tốt, nhưng cũng không phải vạn năng, tinh thiết quá rác rưởi rồi.
Nếu như đổi tinh thiết thành tài liệu cực kỳ cao đoan, nói như thế nào, Trần đại thiếu cũng có thể luyện chế ra Tiên Kiếm.
Đương nhiên, tu vi phải khôi phục đến Kết Đan kỳ mới được.
Bang!
Một tiếng kiếm minh, Trần Thanh Đế bỏ Vô Ngân Thiền Dực Kiếm vào vỏ.
Kiếm như thiền ý, lại vô cùng cứng rắn.
Trung Phẩm Pháp Khí cũng không phải là nói chơi.
Trong nháy mắt, lại qua hai ngày thời gian, Điều Hòa y phục bán ra càng thêm nóng nảy, có rất nhiều công ty ngoại quốc chạy đến, xếp hàng tranh mua.
Quả nhiên, phàm là người ngoại quốc, cho dù là có quốc tịch Hoa kiều, thuần một sắc, tất cả đều là một trăm vạn đôla một bộ Điều Hòa y phục.
Dù vậy, sửng sốt không có lui bước, tất cả đều điên cuồng mua.
Chỉ cần ngươi nguyện ý bán, bất kể là đôla hay là thứ khác, người ta đều mua.
Nhiệt tình, thật sự là quá nhiệt tình.
Trong một biệt thự xa hoa nào đó, tuy thời tiết rất nóng, nhưng mà, khí tức bên trong biệt thự này, lại lạnh như băng, Lịch Dược mặt âm trầm, toàn thân tràn ngập hàn khí.
- Mập mạp chết tiệt, ta sẽ không bỏ qua ngươi.
Trong con ngươi Lịch Dược, lóe ra hàn mang đầm đặc:
- Còn ngươi nữa Trần Thanh Đế, rất nhanh, các ngươi có thể đi chết rồi.
Từ sự tình Điều Hòa y phục, Lịch Dược ghi hận Viên Cầu.
- Cha, lúc nào cao thủ gia tộc có thể tới?
Lịch Dược bấm điện thoại của cha hắn, Lịch Quyền:
- Đã qua ba ngày, đến bây giờ còn không có động tĩnh a.
- Con đã biết, để cho những người kia, tới chỗ của con.
Lịch Dược cúp điện thoại, trên mặt rốt cục lộ ra dáng tươi cười nồng hậu.
Lịch Dược hắn, hận không thể giương giọng cuồng tiếu.
- Trần Thanh Đế, Viên Cầu, các ngươi đều chờ đó, để tỏ lòng thiện lương của ta, ta sẽ cho các ngươi chết thống khoái.
Toàn thân Lịch Dược tràn ngập sát khí:
- Ta đến Hoa Hạ mạ vàng, ai cũng không ngăn được, cho dù là Trần Thanh Đế ngươi cũng không được. Viên Cầu, ngươi dám nhục nhã ta, ta cũng quyết không bỏ qua ngươi.
Cùng lúc đó, tại Lữ gia, trong thư phòng Lữ Văn, Lữ Bất Phàm thình lình ngồi ở trong đó.
- Bất Phàm, sư phụ của cháu đã xuất quan, tới Lữ gia rồi hả?
Lữ Văn nhấp một miếng trà, nhìn Lữ Bất Phàm nhàn nhạt hỏi.
- Hai ngày trước, sư phụ tới qua. Bất quá...
Lữ Bất Phàm tiếng nói xoay chuyển, nói ra:
- Gia gia, sư phụ nói, không thể để cho bất luận ai biết rõ.
- Ta minh bạch.
Lữ Văn nhẹ gật đầu:
- Cháu có nhắc tới cùng sư phụ, sự tình giết Trần Thanh Đế hay không?
- Không có.
Lữ Bất Phàm lắc đầu, nói ra:
- Lần này sư phụ xuất quan, là đi tìm người đối với cháu cực kỳ có trợ giúp. Cho nên, sư phụ chỉ là nói cho cháu biết, không nên đơn giản trêu chọc Viên gia, sau đó ly khai tìm người kia.
- Không nên đơn giản trêu chọc Viên gia?
Lữ Văn nhíu mày.
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sau lưng Viên gia, có lẽ có lực lượng mà chúng ta không thể trêu vào. Viên gia có, Trần gia, Lâm gia, có lẽ cũng có a.
- Thời gian Tam gia này tồn tại, so với Lữ gia chúng ta sớm hơn nhiều lắm.
Trên mặt Lữ Văn lộ ra dáng tươi cười châm chọc:
- Lữ gia, chỉ là gia tộc mới quật khởi mà thôi, mặc dù có lực lượng sau lưng. Nhưng mà...
- Phàm nhi, tương lai Lữ gia, toàn bộ nhờ vào con.
Lữ Văn trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Chỉ cần đi theo sư phụ con, học một thân thần kỳ chi thuật, chỗ bẩn trên người của con, căn bản là không coi vào đâu. Ánh mắt của gia gia, vẫn là quá nông cạn rồi.
- Điều này cũng không thể trách gia gia, thật sự là, chúng ta đối với cái thế giới này, hiểu rõ thật sự là quá ít.
Lữ Bất Phàm đẩy kính mắt, hạ giọng nói ra:
- Ở sau lưng Viên gia, cũng có tồn tại như sư phụ. Bất quá, có lẽ thực lực không bằng sư phụ.
- Viên gia có, căn cứ suy đoán của cháu, Trần gia cùng Lâm gia có lẽ cũng có.
Lữ Bất Phàm từ Nhâm Vô Tu biết được hết thảy, tất cả đều nói cho Lữ Văn.
Đương nhiên, ngay cả phỏng đoán của hắn cũng nói ra.
- Phàm nhi, sư phụ của con, tuy ở ngoài mặt, toàn bộ là vì tốt cho con, vì con không tiếc mạo hiểm.
Sắc mặt Lữ Văn ngưng trọng nói:
- Trong đó mục đích đến cùng như thế nào, chúng ta cũng không biết, cho nên, con nhất định phải cẩn thận.

Bình luận

Truyện đang đọc