- Giết ngươi, đương nhiên là sẽ giết, bất quá, cứ như vậy giết, thật sự là đáng tiếc.
Dã Lang nuốt nuốt nước miếng:
- Quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, tồn tại như là tiên nữ, nếu như có thể làm ngươi, cái kia quả thực là thú vị nhân sinh. Hơn nữa, ta người này, cũng rất ưa thích gian sát.
Dã Lang, ngoại trừ thực lực như Sói, đồng dạng, hắn cũng là sắc trung sói đói.
Kỳ thật Dã Lang đã sớm động tâm tư với Bùi Ngữ Yên. Bất quá ở dĩ vãng, bởi vì nguyên nhân nào đó, về phần nguyên nhân gì, hắn không biết.
Nhưng mà, hắn không dám động Bùi Ngữ Yên.
Hiện nay, hắn lại không sợ.
Dị Năng Dong Binh Đoàn cũng đuổi giết Bùi Ngữ Yên rồi, còn có cái gì phải sợ.
Hơn nữa, tiền dâm hậu sát, Bùi Ngữ Yên vẫn là chết rồi, ai biết rõ?
Giết cũng dám giết, huống chi là gian?
- Hắc hắc, ngươi yên tâm, ta ở gian sát chi đạo, còn là phi thường có kinh nghiệm đấy.
Dã Lang xoa xoa đôi bàn tay, từng bước một tới gần Bùi Ngữ Yên, không ngừng nuốt nước miếng.
- Không... không được qua đây.
Sắc mặt Bùi Ngữ Yên vô cùng tái nhợt, rất nhanh móc ra một thanh đao, để lên cổ của mình.
Cho dù chết, cũng quyết không thể bị vũ nhục.
Bùi Ngữ Yên tinh tường biết rõ, nàng bây giờ, căn bản là không cách nào chạy thoát, hơn nữa, còn bị Dã Lang nhục nhã. Điểm này, Bùi Ngữ Yên quyết sẽ không để cho phát sinh.
Thân thể của ta, là của Thanh Đế, cho dù chết, cũng phải trong sạch đi chết.
Vèo...
Chỉ thấy Dã Lang vung tay lên, dao găm trong tay của Bùi Ngữ Yên, rời khỏi tay, kích bắn đi ra, cuối cùng đánh rơi trên đất, phát ra một tiếng giòn vang.
- Chỉ là một Dị Năng giả cấp độ SS đỉnh phong, muốn chết không có dễ dàng như vậy.
Dã Lang mặt mũi tràn đầy khinh thường, khí tức lập tức bộc phát:
- Ở trước mặt Nhất Tinh Dị Năng giả, không có lệnh của ta, tự sát cũng là hy vọng xa vời.
- Nhất Tinh Dị Năng giả?
Bùi Ngữ Yên lập tức lâm vào tuyệt vọng.
Càng đáng chết hơn chính là, Dã Lang vẫn là Tinh Thần Dị Năng giả.
- Đương nhiên, cho dù thật sự cho ngươi tự sát, ta sẽ không để ý gian thi, khặc khặc…
Dã Lang âm trầm cuồng tiếu:
- Thân thể của ngươi, coi như là gian thi, cũng là phi thường mỹ diệu.
- Ta quyết định, sau khi gian sát ngươi, sau đó lại gian thi.
Dã Lang cực kỳ biến thái, hưng phấn nói:
- Ta sẽ rất ôn nhu, sẽ để cho ngươi thoải mái.
Nói xong, Tinh Thần Dị Năng của Dã Lang, lập tức bộc phát, công kích tới Bùi Ngữ Yên.
Rất hiển nhiên, Dã Lang là muốn khống chế Bùi Ngữ Yên.
Dị Năng giả Nhất Tinh Tinh Thần, muốn khống chế Tinh Thần Dị Năng giả cấp độ SS, thật sự không phải chuyện khó khăn gì. Dù sao, thực lực cả hai cách xa quá lớn.
- A...
Bùi Ngữ Yên phát ra một tiếng thống khổ kêu thảm, khuôn mặt mê người cũng trở nên thống khổ dữ tợn, hai tay ôm đầu, núp ở một góc, thống khổ phi thường.
Bất quá, Bùi Ngữ Yên lại ngoan cố phản kháng.
Ta không thể bị khống chế, tuyệt đối không thể bị khống chế.
Bùi Ngữ Yên đồng dạng là tinh thần Dị Năng giả, đương nhiên biết rõ, khi loại Dị năng tinh tu luyện tới cấp bậc nhất định, tuyệt đối là tồn tại kinh khủng nhất.
Có thể khống chế bất cứ người nào.
- Cần gì phải phản kháng, phản kháng, đối với ngươi mà nói, cũng không phải là chuyện tốt gì, tùy thời đều có thể biến thành một người ngu ngốc đấy.
Sắc mặt Dã Lang âm trầm:
- Bất quá, đối mặt ta, bất luận ngươi phản kháng thế nào, đều là vu sự vô bổ. Bùi Ngữ Yên, ngươi cam chịu số phận đi.
Tinh Thần Dị Năng công kích, lần nữa tăng lớn.
Sưu sưu...
Lúc này một đạo nhân ảnh rất nhanh kích xạ mà đến nhà hoang, rõ ràng là Lăng Điện, phía sau của hắn, bọn người Ngô Khả Hân cũng cùng đi qua.
- Dã Lang, ngươi muốn làm gì?
Thấy một màn như vậy, sắc mặt Lăng Điện lập tức trở nên âm trầm, lạnh giọng nói ra:
- Dã Lang, ta lệnh cho ngươi, rất nhanh đình chỉ tinh thần công kích của ngươi.
- Tứ thiếu gia, ngươi cũng muốn phân chén canh?
Dã Lang nhíu mày, đình chỉ tinh thần công kích, ánh mắt rơi vào trên người Lăng Điện:
- Tứ thiếu gia, ngươi muốn chia chén canh không có vấn đề, bất quá, Bùi Ngữ Yên phải chết. Đây là mệnh lệnh của đoàn trưởng, dù là ngươi thích Bùi Ngữ Yên, cũng không thể vi phạm.
- Ta cho ngươi biết, không giết Bùi Ngữ Yên sao?
Lăng Điện cau mày lạnh giọng nói:
- Hiện tại cút cho ta, Bùi Ngữ Yên là của ta.
- Tứ thiếu gia, chớ có trách ta không có khuyên ngươi, Bùi Ngữ Yên không thể lưu.
Thịt mỡ đến miệng đã bay, trong nội tâm Dã Lang rất là không cam lòng.
Bất quá hắn cũng không dám vi phạm mệnh lệnh của Lăng Điện.
- Cái này không cần ngươi quan tâm, ta tự có chừng mực.
Lăng Điện hừ lạnh một tiếng, nhìn Khả Hân nói:
- Khả Hân tỷ, đi nâng Bùi Ngữ Yên dậy.
- Vâng, tứ thiếu gia.
Ngô Khả Hân cung kính lên tiếng, liền đi đến Bùi Ngữ Yên.
Mà lúc này, Bùi Ngữ Yên cũng thanh tỉnh lại, không chỉ có như thế, nàng còn phát hiện, tinh thần Dị năng của mình, ở trong công kích, lại có chỗ tăng lên.
Bất quá, hiện tại cũng không phải thời điểm quan tâm cái này.
- Ngươi là người nào?