THIÊN MỆNH KHẢ BIẾN

Bị công khai theo dõi vẫn tốt hơn là bị âm thầm theo dõi. Ít ra là vậy.

Tính Vân rất ghét những kẻ làm chuyện mờ ám đối với mình. Đặt máy nghe lén chính là để biết được 2 tên kia đang mưu đồ cái gì, mà bị phát hiện cũng chỉ là một kết quả hơi tệ một chút mà thôi.

Đường sá rất đông, và xe bus phóng cũng rất nhanh. Nhưng tên cảnh vệ kia vẫn bám càng ngày càng sát.

Vân định tung ra mấy thứ phép thuật quấy rối, nhưng cô kìm lại được. Nơi đây đông người, vẫn là nên hạn chế gây động tĩnh lớn.

- Red Witch!

“Vâng?”

- Tìm lối cắt đuôi tên đó!

“Bắt tuyến bus số 39A-247 chạy từ đường Thồ Lợn qua khu Quán Nhậu, tới khu Hoàng Gia, lịch trình cách 15 phút 1 chuyến, bắt đầu từ 5h30 sáng mỗi ngày. Theo ước tính, nếu đúng lịch trình, thì chiếc xe đó đang ở góc 15 độ phía bên tay phải…”

Vân đưa mắt nhìn về phía bên phải. Quả nhiên cô thấy một chiếc xe bus lớn với số hiệu 39A - 247. Red Witch tính toán đã chuẩn, lịch trình của Thung lũng Sa Li Khan càng chuẩn hơn.

Không đợi Vân kịp nói, Vương Thành Văn đã động. Vẫn bằng những bước nhảy được tính toán chính xác, hắn đưa tay trái bắt lấy mép trần chiếc xe.

Vì chỉ dùng được một cánh tay, lại vác thêm Nguyễn Thanh Phong, hắn chưa thể nào đu người leo lên được. Hắn cần thời gian tích lực vào bắp tay.

Vân cũng vừa kịp nhảy lên nóc một chiếc xe con phía sau. Chủ chiếc xe cũng nhoài đầu ra ngoài hỏi:

- Lại nữa hả?!

Dám cá việc nhảy lên nóc xe cũng không phải là chuyện gì quá xa lạ ở nơi này nữa.

Bíp! Bíp! Bíp!

Một con Abo chẳng biết từ đâu đã chạy tới.

- Cảnh báo! Cảnh báo! Quý khách xin lưu ý, trèo lên nóc xe là hành động nguy hiểm! Quý khách nếu đã ý thức được sự nguy hiểm của hành vi của mình, chỉ cần nói với Abo, Abo sẽ trợ giúp quý khách xuống một cách an toàn…

Vân hơi đâu để ý tới mấy lời lảm nhảm kia. Cô còn đang nhìn theo tên cảnh vệ đang bám sát phía sau.

Cô đã lại cầm sợi dây cáp quăng quăng.

- Gravity!

Sợi dây buộc theo hòn đá, lại vung thẳng tới tên cảnh vệ. Hòn đá nện xuống mặt đường tóe lửa, nhưng tên kia đã né được.

- Tưởng vậy là xong à? Dancing Earth!

Hòn đá vừa đập xuống mặt đường, ngay lập tức mặt đường nảy lên, dội ngược hòn đá quay trở về, bằng một góc độ vừa chuẩn, lại có tốc độ cực cao, bay thẳng về phía đầu tên cảnh vệ từ phía sau.

Trong tích tắc, những tưởng hắn đã bị trúng hòn đá này mà bể gáo dừa, hắn lại đột ngột nghiêng người, nghiêng cả xe, tiện đà lách một cú cua thật rộng, lách qua một cái xe tải lớn, rồi lại rú ga lao lên.

Sợi dây của Vân theo quán tính quay đúng một vòng, không khác gì một cái chùy, đập bốp vào thùng chiếc xe tải phía bên cạnh.

- Abo cảnh báo! Quý khách vừa có hành vi phá hoại tài sản công dân cấp độ 2. Abo sẽ phải gửi cho quý khách 1 vé mời tới dự phiên tòa. Nếu quý khách có phản đối gì, xin hãy gọi tới số 09xxxxxxxxx.

Vân cũng chả kịp nghe lời lải nhải ấy. Cô quay người lấy đà, dùng Phi Yến bay thẳng về phía chiếc xe bus. Vừa tới gần đuôi xe, cô đã rút ra một cây móc cắm thẳng vào vỏ xe. Lúc này, Vương Thành Văn cũng đã tích đủ lực vào cánh tay. Hắn bẩy cả mình lẫn Thanh Phong lên trên nóc xe, rồi lại thò tay xuống kéo Vân lên.

Phía bên phải, tên cảnh vệ cũng đã đuổi sát nút.

- Tiếp theo như thế nào nữa đây, Red Witch?

“10m nữa sẽ vào vòng cua gấp. Hãy lợi dụng lực ly tâm lúc đó, nhảy thật xa hết mức có thể, nhắm tới con hẻm số 66. Cứ vào đó rồi tính tiếp.”

- Cái phần mềm của cậu hướng dẫn hay ghê. - Văn nhận xét.

- Cứ làm theo lời nó đi… Nhảy!

Vừa nói xong, chiếc xe bus đã vào đoạn cua gấp thật. Vân nhảy. Văn cũng nhảy. 2 đứa nhảy tới xa hết mức có thể, rồi dùng vài bước đạp vào không khí mà tiếp đất. Cú nhảy vừa rồi đã giúp 3 đứa băng qua mặt đường rộng lớn mà hạ thẳng xuống vỉa hè. Nhắm thẳng tới ngõ hẻm trước mặt, chúng nhanh chóng lao vào.

“Lên cầu thang”, tiếng của Red Witch vang lên.

Ngay phía bên phải, dựa vào tường là một cái cầu thang sắt. Chúng lại leo lên đó.

“Tầng 3. Có cánh cửa sắt đen. Cứ đạp vào đi.”

- Chắc chứ? - Vân nghi hoặc hỏi.

“Chắc 92,8% là cửa không khóa.”

Choang!!!

Vân giơ chân đạp thẳng vào cánh cửa. Cánh cửa bị méo đi một chút, nhưng vẫn không mở.

- Khóa rồi!

“Vậy đó là 7,2% còn lại”, Red Witch vẫn ung dung đáp lại.

Lần này đến lượt Văn giơ chân lên.

Kim Kê Cước. Thiết Kê Độc Toái!

Bang!!!

Cánh cửa văng về phía sau tới hơn vài mét.

- Đi nào! - Vân đã ngay lập tức lao vào. Văn vẫn cõng Thanh Phong phía sau.

“Thấy cánh cửa số thứ 3 bên tay trái chứ? Phá cửa sổ nhảy ra ngoài, sẽ rơi xuống một mảnh sân thượng”.

Lần này thì Vân không còn e ngại gì nữa. Tay cô cầm hòn đá chọi thẳng vào cánh cửa sổ. Cái cửa sổ vỡ choang. Sau đó, đã thấy 3 bóng người lao ra, rơi xuống một mảnh sân thượng.

“Nhắm góc 15 độ Tây Bắc, chạy thẳng 6m, nhảy xuống, đó là hẻm 82 đường Thồ Lợn. Chạy thẳng theo hướng tay trái để tới khu Hoàng Gia…”

Vân không chút do dự làm theo. Cả 3 đứa nhảy xuống hẻm 82.

Vừa chạm đất, đã thấy một chiếc xe máy rú ga phóng tới, chặn hết cả con hẻm.

Tên cảnh vệ tóc vàng bước xuống xe.

- Red Witch, mày “được việc” đó chứ?

“Thưa cô Hồng Vân, tôi đã tính toán tới 12 627 lộ tuyến khả dĩ để “cắt đuôi” đối phương, và tuyến đường tôi vừa vạch ra chính là lộ tuyến có tỉ lệ thành công cao nhất…”

- Rồi rồi, tao hiểu rồi.

Vân thở dài. Cô đã lấy từ trong túi ra hai chiếc nhẫn đeo lên tay.

- Cơ hội thành công cao nhất là gì vậy? - Văn hỏi.

- Còn cái gì nữa? Red Witch nó dẫn chúng ta tới nơi hẻo lánh này. Đương nhiên cách cắt đuôi tốt nhất, là… khử hắn rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc