TRỌNG SINH HÀO MÔN: ANH HAI ĐỪNG CHẠY!

Mã Nhược Anh và Vivian nhanh chóng đến được bệnh viện trung ương Bắc Kinh. Hai người chạy thẳng một đường đến phòng cấp cứu, liền thấy Andrew đang ngồi trên ghế, trên áo anh dính đầy máu tươi.

- Andrew, có chuyện gì xảy ra vậy? Elena đâu? - Mã Nhược Anh thở dốc nhìn người đàn ông, hỏi với giọng dồn dập.

Andrew từ từ đứng dậy, anh chớp ánh mắt màu hổ phách, chậm rãi đáp:

- Elena đang trong phòng cấp cứu, bác sĩ nói cô ấy bị chấn thương ở đầu, nên phải phẫu thuật gấp.

Dừng một chút, anh đưa tay mình ra trước mặt Mã Nhược Anh, trên đó, là một tập giấy và phim chụp cắt lớp, nói tiếp:

- Đây là bản chuẩn đoán của bác sĩ mà tôi đã lấy được, cô xem thử đi.

Mã Nhược Anh nghe thấy, ngay lập tức cầm lên, cô xem bản chụp phim trước, rồi sau đó mới xem bản chuẩn đoán được viết bởi bác sĩ sau.

Andrew nói xong thì ngồi bệt xuống ghế, cúi đầu im lặng, không nói nữa.

Vivian nhìn hành động của anh, mím môi không biết phải làm gì. Cô hiểu, anh ta đang rất buồn, cũng rất sợ hãi. Vivian quay sang nhìn Mã Nhược Anh, hỏi:

- Sao rồi? Có nặng lắm không?

Mã Nhược Anh nhìn bản phim một hồi rồi lắc đầu, chậm rãi trả lời:

- Không nặng lắm, chỉ là phần đầu bị va chạm thôi, có hiện tượng máu tụ bầm nhưng khá nhỏ, chỉ cần phẫu thuật hút hết ra là được.

Vivian nghe xong, thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, đáp:

- Vậy là tốt rồi.

Nói xong, cô nhìn sang Andrew, đặt một tay lên vai anh, nhẹ nhàng an ủi;

- Ổn thôi, Elena sẽ không sao đâu. Cậu đừng lo lắng quá.

Andrew vẫn im lặng cúi đầu, không đáp lời của Vivian, thấy vậy, Mã Nhược Anh liền nhìn qua, nhưng cũng chỉ cho đi một ánh mắt thông cảm, chứ không nói gì hết.

Người mình yêu thương nằm trong phòng phẫu thuật, mấy ai có thể bình tĩnh được chứ?

Đúng lúc này, Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên chạy tới, cả hai đều đồng thời lên tiếng hỏi về tình hình của Elena.

Biết Andrew không muốn nhắc lại nữa, Mã Nhược Anh liền thay thế người đàn ông giải thích mọi chuyện.

Tất cả tiếng nói của những người xung quanh giờ phút này căn bản không lọt vào tai của Andrew nữa, ánh mắt anh đờ đẫn nhìn mặt đất, trong đôi con ngươi sớm đã không còn nghĩ đến chuyện gì khác ngoài hình ảnh cuối cùng mà anh thấy lúc nãy.

Trước tình thế nguy cấp nhất, khi xe anh sắp sửa va chạm chiếc xe tải, thì Elena lúc đó... đã lựa chọn bẻ tay lái, chuyển hướng sang bên cạnh.... đâm thẳng vào tường đá....

Bình luận

Truyện đang đọc