TRỌNG SINH HÀO MÔN: ANH HAI ĐỪNG CHẠY!

Lời nói của người phụ nữ khiến tay Âu Dương Vô Thần run lên, anh mím môi, không dám đáp lại.

- Là vì lí do gì mà cậu lại thay đổi vậy? Có phải là.... cô gái tên Âu Dương Thiên Thiên đó không?

Lần này, Âu Dương Vô Thần trực tiếp đứng bật dậy, vồn vã phản bác:

- Không phải, Âu Dương Thiên Thiên không liên quan gì đến tôi cả. Cô ấy không có....

- Nôn nóng thế làm gì chứ? Tôi không có ý định làm tổn hại tới cô ta đâu, Phelan! - Cắt ngang lời của Âu Dương Vô Thần, người phụ nữ nói với giọng chắc chắn.

Nghe xong, anh lập tức thu lại lời nói, bình tĩnh ngồi xuống ghế. Người phụ nữ đột nhiên bật cười, lên tiếng:

- Được rồi, hôm nay nói tới đây thôi. Cậu còn việc gì thì làm đi. Chuyện nên làm..... cứ làm.... cho an tâm.

Âu Dương Vô Thần gật đầu, thận trọng trả lời:

- Tôi đã biết, lão đại.

Vừa dứt lời, tai liền truyền đến tiếng "tút tút" kéo dài. Âu Dương Vô Thần biết người phụ nữ đã ngắt tín hiệu, anh đưa tay lên nhấn nút tắt, rồi nhắm mắt lại, cúi đầu thở một hơi nặng nề.

========================

Ở đầu dây bên kia, người phụ nữ nhìn chiếc điện thoại trên bàn, nhếch môi cười thầm. Một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh thấy vậy, liền hỏi:

- Tiểu thư, có chuyện gì mà tâm trạng cô vui vậy?

Người phụ nữ liếc mắt nhìn ông ta, nhướn mày đáp:

- Tôi có vui sao? Ông hoa mắt nhìn nhầm à?

Người đàn ông trung niên nghe vậy, biết mình lỡ lời nên lập tức sửa lại:

- Đúng đúng, tâm trạng tiểu thư không phải vui... chỉ là có chút tốt hơn bình thường. Thật lâu rồi chưa thấy.

Người phụ nữ nhếch miệng, cười quyến rũ nói:

- Nhiệm vụ mà tôi giao Phelan đã làm được, lần này ông già của tôi có thể đi thanh thản rồi. Ông ta chết, tôi cũng coi như được thoát khỏi đây, tâm trạng còn không tốt nữa sao?

Người đàn ông gật đầu mấy cái, đáp:

- Tiểu thư nói phải.

- Nhưng mà.... Phelan có chút thay đổi rồi, làm tôi đột nhiên nổi hứng muốn trêu chọc cậu ta hơn. - Người phụ nữ đưa tay lên chà sát môi mình, miệng nở nụ cười có chút lưu manh.

Người đàn ông nghe thấy, cau mày nhìn cô, khó hiểu hỏi:

- Sự thay đổi của Phelan khiến tiểu thư hài lòng sao?

Người phụ nữ nhướn mày, ngay lập tức trả lời:

- Đương nhiên hài lòng rồi, Phelan lâu nay tính cách nhạt nhẽo đến mức nào ông biết mà, bây giờ lại thay đổi lớn như vậy, tôi tất nhiên ủng hộ việc này rồi.

Người đàn ông vẫn một đầu khó hiểu, hỏi tiếp:

- Vậy tại sao tiểu thư lại nói những lời như vậy với Phelan? Trông giống như... không thích lắm?

Người phụ nữ xua tay, cô ta nhón chân, quay chiếc ghế ngược lại, nói:

- Trêu chọc cậu ta chút thôi, ông không nhận ra à? Lần đầu tiên tôi thấy tình yêu có sức mạnh như vậy đấy, có thể thay đổi con sói hoang của tôi thành một con sói hiền lành hơn nhiều.

Nhếch môi, người phụ nữ liếc mắt, lên tiếng:

- Quả nhiên đủ thú vị. Đợi tôi rời khỏi đây rồi, phải tìm cách trở về Trung Quốc một chuyến, tận mắt nhìn thấy người đã thuần hóa này mới được.

- Âu Dương Thiên Thiên.... cái tên rất hay...

*Quên nói với mọi người, tính cách của vị lão đại này.... có chút phúc hắc =)) nên đôi khi lời nói có vẻ hơi giống kẻ xấu, nhưng không phải đâu nha. Cô ấy là kẻ xấu 200% đấy, chứ không phải hơi đâu, tính cách nhân vật phản diện nhưng lại là vai chính..... thôi không spoil nữa, đợi ra truyện mọi người sẽ biết =))) *

Bình luận

Truyện đang đọc