VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

"Thú vị. "

Tịch Thiên Dạ khẽ mỉm cười, Cửu Tiêu Lâu là thế lực. mới xuất hiện trong mấy năm gần đây, không biết rõ căn cơ gốc gác như thế nào, nhưng họ lại có thể bố trí được trận pháp có quy cách như thế này chứng tỏ không hề đơn giản chút nào, chẳng trách tại sao học viện Trường Thương lại đồng ý để cho Cửu Tiêu Lâu xây dựng kiến trúc cao đứng thứ hai tại Trường Thương thành.

Thiên Huân quận chúa lấy ra một cái huy chương màu xám bạc đeo lên ngực, một cổ hào quang bảy màu bỗng xuất hiện chiếu rọi phía bên trên mặt huy chương này, sau đó hai người họ lập tức biến mất, sau một khắc. ánh sáng bảy màu từ từ tản đi, để lộ ra một cây cầu.

"Đi theo ta. Mỗi hội viên cấp bạch ngân đều có quyền hạn mang theo hai người quen, ngươi sẽ không bị trận pháp của Cửu Tiêu Lâu công kích đâu."

Thiên Huân quận chúa nói với Tịch Thiên Dạ một tiếng, sau đó họ bước lên trên cầu. Ngay lúc hai người họ vừa đặt chân lên trên cây cầu thì nó bắt đầu cấp tốc phi hành, rất nhanh liền đưa họ đến trước một phòng khách rộng lớn hoa lệ.

"Chào mừng đến với Cửu Tiêu Lâu." Hai bên phòng khách phân biệt có tám thị nữ mặc sườn xám, vóc người thon dài vô cùng xinh đẹp, lúc nhìn thấy hai người Tịch Thiên Dạ xuất hiện lập tức khom người hành lễ.

"Đưa chúng ta tới tầng thứ 38." Thiên Huân quận chúa nhàn nhạt nói.

"Thưa bạch ngân hội viên cao quý, trước mắt toàn bộ tầng thứ 38 đã bị người khác bao hết, cần phải có giấy thông hành đặc thù mới có thể tiến vào."

Một người đàn ông trung niên mặc áo đuôi tôm lịch sự tiến tới trước mặt Thiên Huân quận chúa, khom người hành lễ nói.

Thiên Huân quận chúa khẽ gật đầu, sau đó nàng lấy ra một tờ giấy màu vàng. Tờ giấy này không phải là loại giấy bình thường, bên trên có lấp lánh kim quang, thiết kế rất tinh xảo tao nhã, đồng thời mang chút khí tức cao quý.


Người đàn ông trung niên tiếp nhận vé vào cửa, kiểm tra thật giả rồi khẽ gật đầu nói: quý, hiện tại ngài có thể tiến vào tầng thứ 38."

Bạch ngân hội viên cao

Vừa dứt lời, hai vâng hào quang bảy màu lập tức xuất hiện dưới chân Thiên Huân quận chúa cùng Tịch Thiên Dạ. Sau một khắc, hào quang bảy màu lập tức hóa thành lưu quang đưa hai người bay lên không, rất nhanh đã đến đại sảnh tầng thứ 38.

Lúc này bên trong đại sảnh tầng thứ 38 đã có không ít người, mỗi người đều mặc quần áo xa hoa, khí chất cao nhã, lúc phất tay nhấc chân mang tư thế vô cùng tự tin cùng cao sang.

Buổi đấu giá hôm nay yêu cầu rất cao, người có tư cách tham gia đều là những nhà quyền quý đứng đầu toàn bộ Lan Lăng Quốc nên số lượng sẽ không quá nhiều, Thiên Huân quận chúa chỉ cần tùy tiện đảo mắt qua liền thấy có vài người quen.

"Thiên Huân."

Đột nhiên, một âm thanh mừng rỡ vang lên. Một cô gái xinh đẹp, vóc dáng cao gầy, lễ phục quý phái, khí chất xuất chúng đang đi tới hướng bên này, sau đó thân mật ôm Thiên Huân quận chúa một cái.

"Tâm Nhan."

Thiên Huân quận chúa có chút mừng rỡ khi nhìn thấy cô gái này, không ngờ nàng lại có thể thấy được bạn thân mấy năm rồi không gặp ở đây.

"Ta đại biểu cho Long Nha Tông tới tham gia đấu giá hội này, còn ngươi thì? Chắc hẳn là đại biểu cho phủ quân vương à."


Lục Tâm Nhan mỉm cười nói.

Thiên Bảo Cung tuy chỉ mới quật khởi mấy năm nay, danh tiếng tại Lan Lăng Quốc không lớn lắm, thế nhưng lại có thể lấy ra mười mấy phần Tông giai cửu phẩm Thiên Bảo Linh Dịch thì buổi đấu giá cao cấp này rất đáng để mong chờ.

"Tâm Nhan, ngươi thật là đẹp nha, mới mấy năm không gặp đã thành đại mỹ nữ rồi, chắc hẳn là câu dẫn được không ít thế gia công tử, thiên kiêu tuấn kiệt đây."

Thiên Huân quận chúa mỉm cười nói. Gặp được bạn thân nhiều năm không gặp khiến trong lòng tràn đầy vui mừng.

Khi còn bé, hai người chính là bạn thân chí cốt, cùng nhau lớn lên tại Đế đô. Mãi sau này Lục Tâm Nhan phải tu luyện ở tông môn, còn nàng thì đến học viện Trường Thương nên mấy năm rồi không có cơ hội gặp mặt.

"Người thì khác gì ta, lúc trước còn là một tiểu nha đầu, hiện tại đã trở thành một trong mười đại hoa khôi của học viện Trường Thương, mỗi ngày đều có không ít học viên nịnh nọt, coi người như nữ thần." Lục Tâm Nhan cười trêu nói.

Thiên Huân quận chúa liếc Lục Tâm Nhan một cái, không thèm để ý nàng.

Thế nhưng hai cô gái này đứng chung một chỗ, hòa hợp với nhau đúng thật là đẹp như tiên thiên, hấp dẫn không ít ánh mắt xung quanh.

Thiên Huân quận chúa thì không cần phải nói, nàng tại học viện Trường Thương cũng được xếp vào top đầu hoa khôi, ở thủ đô Lan Lăng cũng thuộc loại đại mỹ nữ thế gian hiếm thấy. Mà Lục Tâm Nhan cũng không hề kém cạnh, dung mạo mỹ lệ đoan trang, trên người còn có một lưồng khí tức hiên ngang của một vị nữ cường nhân.


"Tịch huynh, xin giới thiệu với ngươi, nàng gọi Lục Tâm Nhan, là bạn thân từ nhỏ của ta, đại tiểu thư Long Nha Tông, rất xinh đẹp phải không?”

Thiên Huân quận chúa mỉm cười giới thiệu.

Lục Tâm Nhan hiếu kỳ nhìn về phía Tịch Thiên Dạ. Bên cạnh Hướng Thiên Huân có rất ít thấy nam nhân, hơn nữa nàng còn rất coi trọng người này. Theo giác quan thứ sáu của phụ nữ, nàng có thể xác định bạn thân của mình đối với tỉ niên trước mắt này có quan hệ đặc thù.

"Tâm Nhan, hắn gọi là Tịch Thiên Dạ, là bằng hữu của ta."

"Xin chào, rất hân hạnh được biết ngươi."

Lục Tâm Nhan lễ phép đáp trả, đây là xuất phát từ sự tôn trọng bạn thân của mình, sau đó khách khí gật đầu với Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ khẽ vuốt cằm đáp lễ.

Lục Tâm Nhan nhíu mày, nàng có thể cảm giác được thiếu niên trước mắt này nhìn như lễ phép, nhưng thật ra là một kẻ lạnh nhạt, không thích tiếp xúc với người khác.

Thiên Huân quận chúa có chút áy náy cười cười, trong lòng hết sức bất đắc dĩ. Tính cách của Tịch Thiên Dạ chính là như vậy, người không quen biết hắn nên lần đầu gặp đều sẽ bị hắn đối xử lạnh nhạt như vậy, nhưng nếu gần gũi tiếp xúc sẽ phát hiện hắn căn bản không có chút kiêu ngạo nào mà lại còn rất bình dị, gần gũi.

"Thiên Huân, Đông Phương đại ca cùng mấy người Hồ Càn Dương sớm đã tới, đang tụ tập bên trong Lục Nha Sảnh, chúng ta qua bên đó đi, bọn họ nhìn thấy ngươi nhất định sẽ rất cao hứng cho xem."

Lục Tâm Nhan lôi kéo Thiên Huân quận chúa, vô cùng cao hứng nói.


Lần này Thiên Bảo Cung tổ chức đấu giá, vì đó mà rất nhiều bạn cũ đều tụ tập ở đây, nhiều năm không gặp tự nhiên không tránh khỏi việc tụ tập trò chuyện.

Lục Nha Sảnh chính là một tụ yến hội nhỏ, nằm ở góc bên trái của đại sảnh. Lúc này ở đó có khoảng hai mươi ba mươi người trẻ tuổi tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm.

Thiên Huân quận chúa nhìn Tịch Thiên Dạ một chút, thấy Tịch Thiên Dạ không có phản đối liền gật đầu đáp ứng.

Nàng cũng đã nhiều năm không thấy Đông Phương đại ca. Năm năm trước hắn một mình đi tới Ma Quỷ Phế Tịch thí luyện, mãi không có tin tức truyền về, còn có người hoài nghi hắn đã chết ở đó, vậy mà không ngờ giờ đã trở về, hơn nữa còn tham gia đấu giá hội do Thiên Bảo Cung tổ chức.

Thiên Huân quận chúa cùng Lục Tâm Nhan vừa đi vào Lục Nha Sảnh liền hấp dẫn phần lớn ánh mắt, còn

Tịch Thiên Dạ thì tự động bị làm lơ.

"Thiên Huân, ta vừa rồi còn nghe nói ngươi vẫn ở học viện Trường Thương tu luyện, tính chờ sau khi đấu giá hội kết thúc liên đến học viện thăm ngươi, không. nghĩ tới nhanh như vậy chúng ta đã gặp mặt, thật sự là duyên phận nha."

Một giọng nói cao vút bỗng vang lên, một thanh liên thân hình cao lớn, trên người mặc lễ phục màu trắng hùng hổ đi tới bên này, tiếng cười nói đã sớm vang lên từ Xa.

"Đã lâu không gặp." Thiên Huân quận chúa khẽ gật đầu, cầm một ly rượu đỏ cụng với tên thanh niên kia một cái.

Từ khi nàng tu luyện tại học viện Trường Thương, đã nhiều năm không gặp mặt rất nhiều bằng hữu cũ ở đế đô.

Thanh niên cao to này tên là Hồ Càn Dương, thiếu tông chủ Truy Phong Tông, quyền cao chức trọng, địa vị không kém chức quận chúa của nàng.


Bình luận

Truyện đang đọc