VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

Thân là tông môn Thánh giai, Xích Hà Tông đương nhiên có chút kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại, khá xem thường Học Viện Trường Thương

Dù sao thì trong thủ đô Lan Lăng không hề có thánh giả, chỉ cân một mình Xích Hà Tông cũng đủ để áp chế toàn bộ Lan Lăng Quốc.

Ánh mắt Ngu Kim Đấu lạnh lẽo, mặt không chút cảm xúc nói: "Tô phó tông chủ, hình như ngươi có hơi đề cao Xích Hà Tông rồi đấy. Chẳng phải lạc đà gầy còn hơn ngựa hay sao, Học Viện Trường Thương của ta tuy có chút sa sút nhưng cũng không phải là thứ mà Xích Hà tông khinh nhờn."

Tại thời điểm huy hoàng nhất của học viện, họ là thế lực đứng đầu của Nam Man đại lục, tông môn Thánh giai cấp thấp như Xích Hà Tông chỉ cần một ngón tay cũng có thể bóp chết.

"Không có thánh giả chính là không có thánh giả, thánh giả tông ta nếu ở đây thì chỉ tùy tiện đã có thể san bằng Học Viện Trường Thương này." Tô Bá Nha khinh thường nói.

Uy lực của thánh giả có thể sánh với thiên uy, năng lực không phải Tôn giả cảnh có thể tưởng tượng được.

Chênh lệch giữa Thánh giả với Tôn giả như trời với đất, một bên như thần long trên chín tầng mây, một bên. như giun dế dưới đất.

"San bằng Học Viện Trường Thương của ta? Khẩu khí thật lớn, vậy thì cứ gọi thánh giả Xích Hà tông đến đây. Ta muốn nhìn một chút xem vị thánh giả kia của các ngươi có dám tới hay không."

Một âm thành hư ảo bỗng vang lên trên đỉnh thánh sơn. Sau một khắc, trên đỉnh thánh sơn bỗng nhiên phát ra hào quang vô tận, Thánh đạo quy tắc bỗng nổ vang, một đầu hư ảnh thần long xuất hiện trên trời, trên người tỏa ra khí tức đại đạo, tinh khí tỏa ra khắp nơi. Tiếp theo đó, từng đóa từng đóa hoa sen bảy màu bỗng tự thân sinh sôi nảy nở, một thân ảnh như thần tiên giãm lên từng bông sen từ từ xuất hiện.

"Viện trưởng."


Ngu Kim Đấu cùng mấy vị nguyên lão của Học Viện Trường Thươngcùng lúc khom người hành lễ với tuyệt thế giai nhân đang bước trên từng đóa hoa sen kia.

"Ngươi chính là viện trường Trường Thương học viện Cố Khinh Yên?" Tô Bá Nha hơi híp mắt nhìn về phía bóng người như tiên giáng trần kia.

Hắn đã sớm nghe nói, Học Viện Trường Thương có một vị viện trưởng rất tuyệt vời, chính là người có khả năng thành thánh nhất ở Lan Lăng Quốc.

Mục đích của hắn đến lần này chính là để thăm dò. "Tô phó tông chủ, ngươi không hề thông báo mà đã dám tự tiện tiến vào trọng địa của Học Viện Trường Thương của ta, chẳng lẽ các ngươi có ý muốn khiêu khích?" Cố Khinh Yên nhàn nhạt nói.

"Ha ha, không đến mức khiêu khích, chỉ tại ta nghe nói Học Viện Trường Thương có một vị viện trưởng tuyệt thế vô song cho nên đến đây để kiến thức một chút."

Tô Bá Nha cười ha ha. Mắt thấy Cố Khinh Yên đã hiện thân, hắn cũng không quanh co lòng vòng. Hắn tiến tới một bước, một luồng khí tức đáng sợ lập tức tỏa ra khiến thiên địa chấn động mạnh, một nguồn áp lực cực mạnh đè nén xung quanh hồ nước, khiến cho nước hồ bị ép xuống mấy thước.

Đám học viên tụ tập xung quang hồ, sắc mặt từng người một lập tức trở nên trắng bệch, vô cùng khó coi.

Trong đời này bọn hắn chưa từng gặp uy thế nào đáng sợ như vậy, cả đám liên tục run rẩy.

Đừng nói là đám học viên, ngay cả mấy vị nguyên lão của Học Viện Trường Thương sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.

"Tôn cảnh tầng thứ tám, cảnh giới Đại tôn." Ánh mắt Ngu Kim Đấu nghiêm nghị nhìn Tô Bá Nha. Hắn không ngờ rằng, Tô Bá Nha đã đột phá đến tầng thứ tám, trở thành một đại tôn.


Đại tôn!

Thánh giả không xuất hiện thì Đại tôn chính là nhân vật mạnh mẽ nhất Nam Man đại lục.

Nhân vật cảnh giới Đại tôn đã hơn một nghìn năm chưa từng xuất hiện.

"Tịch Thiên Dạ, lão phu tại đây muốn hỏi ngươi một câu, ngươi có hứng thú gia nhập Xích Hà Tông hay không?"

Tô Bá Nha đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tịch Thiên Dạ. Lúc hắn phóng thích uy áp của mình, có một vài nguyên lão đã không nhịn được mà lùi về phía sau vài bước. Thế mà Tịch Thiên Dạ lại có thể đứng im tại chỗ, vẻ mặt không chút sợ hãi khiến cho hắn phải nhìn với ánh mắt khác.

Thiên tài tuyệt thế như vậy, nếu không thể mời chào thì phải sớm tiêu diệt.

Ngu Kim Đấu và đám nguyên lão mỗi một người đều có chút lo lắng nhìn về phía Tịch Thiên Dạ. Họ sợ Tịch Thiên Dạ trẻ người non dạ, cảm thấy Xích Hà Tông chính là thánh giai tông môn, có tồn tại thánh giả đã lập tức đồng ý gia nhập.

"Không có hứng thú." Tịch Thiên Dạ vô cùng thẳng thắng nói.

"Ngươi có thể suy nghĩ kỹ càng. Ta tin rằng với sự thông minh của mình ngươi chắc hẳn phải biết câu trả lời của mình mang ý nghĩa như thế nào, dẫn đến hậu quả ra sao." Tô Bá Nha lạnh lùng nói.


"Vẫn là đáp án ấy, ta không có hứng thú." Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.

Đám nguyên lão của Học Viện Trường Thương thở phào nhẹ nhõm, từng người một mang ánh mắt đầy thưởng thức nhìn Tịch Thiên Dạ.

"Được, rất tốt. Người trẻ tuổi sợ nhất là không biết nhìn xa trông rộng."

Tô Bá Nha nhìn Tịch Thiên Dạ thật sâu rồi sau đó dời sự chú ý lên người Cổ Khinh Yên. Dù sao, Cố Khinh Yên có thể xem là người có thiên phú đứng đầu trong vòng trăm năm qua, ngay cả hắn cũng không dám xem thường.

Vu Ứng Hải không biết từ lúc nào đã không một tiếng động xuất hiện bên người Tịch Thiên Dạ, lặng yên bảo vệ hắn. Tô Bá Nha chính là đại tôn, nếu hắn bất ngờ ra tay tấn công Tịch Thiên Dạ thì mấy người Ngu Kim Đấu không có khả năng kịp thời cứu giúp, chỉ có hắn tự mình đứng ra bảo vệ mới không lộ chút sơ hở nào.

"Cố Khinh Yên, tiến vào chín tầng mây chiến một trận đị. Lão phu không muốn bị người ta nói là lấy lớn ăn hiếp đám nhỏ học viện các ngươi." Tô Bá Nha lạnh lùng nói.

Hai vị đại tôn nếu trực tiếp đại chiến ở chỗ này thì sợ rằng toàn bộ hồ nước có thể sẽ bị hủy diệt, mà đám học viên chỉ có tu vi linh cảnh tông cảnh căn bản không chịu nổi dư âm của cuộc chiến.

"Lừa ta rời khỏi phạm vi trận pháp trên Thánh sơn, xem ra Tô phó tông chủ thật sự có ý đồ bất chính nha." Cố Khinh Yên nhàn nhạt nói.

Nếu như nàng ở trong phạm vi trận pháp của Thánh sơn thì Tô Bá Nha sẽ không có cách nào giết chết nàng. Ngoài trừ lúc bên ngoài phạm vi trận pháp thì hắn mới có thể giết được Cố Khinh Yên.

"Sao vậy? Lẽ nào đường đường là viện trưởng của Trường Thương học viện mà cũng không dám rời khỏi học viện của mình." Tô Bá Nha cười nhạo nói.

"Có gì không dám."


Cố Khinh Yên cười nhạt, nàng khẽ động, lập tức cơ thể vượt lên trời, phá tan tầng tầng mây.

Nàng cũng không ngờ rằng nếu ở bên trong học viện trọng địa đại chiến thì sẽ được thánh trận bảo vệ. Tuy nhiên vì sức mạnh của hai người họ quá lớn, thánh trận cũng không có cách nào bảo hộ mọi vị trí. Vì lẽ đó, chiết đấu trên chín tâng trời sẽ giảm bớt được rất nhiều phiền phức.

"Không hổ danh là viện trưởng Trường Thương học viện, thật sảng khoái."

Tô Bá Nha lập tức lao theo, trong lòng âm thầm cười găn. Thiên phú tuyệt thế thì thế nào, cuối cùng vẫn là trẻ tuổi nóng tính, không chịu nổi một kích.

Một hướng khác, Xích Hà tông thánh tử cùng đồ đệ phó tông chủ Giang Xuyên đã điều động xa chu bay ra khỏi phạm vi của học viện. Hiện tại phó tông chủ đang đại chiến với Cố Khinh Yên, bọn họ sẽ không dám ở lại chỗ này, nếu như vạn nhất bị nguyên lão Trường Thương học viện bắt được thì thật sự là phiên phức lớn rồi.

Trên chín tầng trời, hai lưỡng sức mạnh kinh khủng đang kịch liệt va chạm vào nhau khiến mấy chục dặm tầng mây xung quanh đều tan tành, hào quang rực rỡ không ngừng tỏa ra khắp phía giống như cực quang vô cùng xán lạn.

Tất cả học viên của Trường Thương học viện lúc này không dám đi lại lung tung mà đều tụ tập trước những trưởng lão. Bởi vì chỉ có thánh trận ở nơi đây mới có thể bảo đảm an toàn cho bọn họ.

"Viện trưởng đã đột phá đến tầng thứ tám." Nguyên lão Chu Hoán Cảnh ánh mắt nhìn về cuộc chiến trên bầu trời, miệng hít một ngụm khí lạnh.

Viện trưởng mới bao nhiêu tuổi, tu hành không tới trăm năm đã đột phá đại tôn cảnh.

Tôn cảnh tu sĩ, tuổi thọ 500 năm, tuổi không tới một trăm thì ở tôn cảnh bên trong chỉ được coi là thiếu niên.

Chu Hoán Cảnh sống hơn 300 tuổi, bây giờ mới chỉ vẻn vẹn tu vi tôn cảnh tam trọng mà thôi.


Bình luận

Truyện đang đọc