*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Mị nhìn về tòa Binh Hồn Sơn nguy nga kia, hơi do dự một chút, liền bay về hướng đó.
Quả nhiên, khí nàng vừa tiến vào Binh Hồn Sơn, tất cả thánh binh truy đuổi nàng phía sau liền không dám đi vào, toàn bộ đều bay lượn bên ngoài phạm vi Binh Hồn Sơn, phảng phất như bên trong có tuyệt thế mãnh thú chiếm giữ, chấn nhiết tất cả bầy thỏ con bên ngoài.
Binh Hồn Không Gian, ý nghĩa như chính tên của nó, đây chính là nơi chứa đựng binh khí, bồi dưỡng, rèn luyện.
Ở một chút đại tông môn đều có kho binh khí của. mình, một khi phát sinh chiến tranh thì sẽ mở kho binh khí ra, để môn hạ đệ tử cùng tộc nhân vào lựa chọn binh khí chiến đấu.
Như tuyệt thế tông môn thời thượng cổ như Thăn Tông, kho binh khí đã không thể được gọi là cái kho nữa rồi, mà phải gọi là một không gian riêng biiệt, Binh Hồn Không Gian.
Mà không gian này ở Thiên Lan Thần Tông cũng chỉ là một cái hạ đẳng Binh Hồn Không Gian mà thôi, tuy rằng bên trong ấn chứa đều là thánh binh, liếc nhìn không thấy điểm cùng, đếm mãi không hết, hẳn là có mười mấy vạn thanh.
Mười mấy vạn thanh thánh binh này nếu đặt ở trên đại lục Nam Man tuyệt đối là một số lượng khổng lồ, một thánh giai tông môn bình thường trên đại lục cũng chưa hẳn có lấy một thanh hạ vị thánh binh, lượng thánh binh trên đại lục thật sự ít ỏi đến đáng thương, thậm chí cộng tổng lại cũng không bằng một cái móng tay so với trong Binh Hồn Không Gian.
Thần Tông thời đại thượng cổ, đây chính là tồn cường thịnh đến không thể tưởng tượng nổi, dựa theo ánh mắt của Tịch Thiên Dạ, hẳn là còn không ít Binh Hồn Không Gian nữa tương tự như hạ đẳng không gian này. Bởi vì tại thời đại thần thoại, thánh nhân giỏi lầm cũng chỉ là một tiểu binh, pháo hôi mà thôi. Từ những thánh binh trong Binh Hồn Không Gian có thể nhìn ra, thánh binh ở đây như là được sản xuất đại trà, thậm chí phía trên còn được đánh số hiệu, chỉ có rất ít thánh binh mới tương đối đặc thù.
Sợ là tại Thiên Lan Thần Tông, Binh Hồn Không Gian này đều là cho những binh sĩ bình thường nhất sử dụng.
Kỳ thật, trí nhớ trong đầu của Tịch Thiên Dạ có liên quan đến Thiên Dạ Thánh Tổ, ở một số tông môn nhân tộc đỉnh phong trong Thiên Vực, thánh nhân nhiều như bầy kiến, châu chấu. Những tông môn cường thịnh đều có thể tạo thành từng nhánh quân đoàn tinh nhuệ do thành nhân hoàn toàn tạo thành.
Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi trên bầu trời, từng đạo Kim Duệ khí cùng bình hồn ầm ầm tụ về phía hẳn, cả người tỏa ra ánh sáng màu vàng óng, phẳng phấp như cả người được đúc từ vàng mà ra.
Một khi tu thành Xích Kim Linh Thể, vậy hẳn chỉ cách Ngũ Hành Linh Thể còn thiếu mỗi linh thể mộc thuộc tính là có thể thành công.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết đó là hẳn, đổi thành người khác, dù cho tu thành năm loại thuộc tính linh thể đỉnh phong cũng chưa hẳn có thể bước vào. cấp độ Ngũ Hành Linh Thể. Bởi vì vấn đề dung hợp ngũ hành linh thể rất khó khăn, ngũ hành mặc dù tương sinh, nhưng cũng tương khắc,muốn căn bãng ngũ hành trong cả quá trình căn bản không phải ai cũng có thể làm được, ở Tu Tiên giới cũng hiếm thấy vô cùng, có thể xưng là phượng mao lân giác.
Bởi vì đối với những tu sĩ phổ thông kia, có thể cân bắng năm loại linh thể kia, tương sinh tương khắc lần nhau, diễn hóa đến tình trạng tuần hoàn hay không chỉ có thể dựa hoàn toàn vào vận khí. Vận khí tốt thì có thể tu thành, nếu kém một chút thì cả đời cũng không thể tu thành.
Đương nhiên Tịch Thiên Dạ là loại người không cần nhìn vào vận khí, chỉ căn cho hẳn năm loại thuộc tính linh thể khác nhau, hắn liền có thể dung hợp thành Ngũ Hành Linh Thể, dễ như trở bàn tay. truyện kiếm hiệp hay
"Thời gian trôi qua từng chút một, đến giờ Tịch Thiên Dạ ngồi im nơi đó đã là ngày thứ hai mươi, khí tức sắc bén của kim loại và sát khí của binh hồn trên người càng ngày càng nồng nặc, cuối cùng phạm vị trăm dặm quanh hẳn đã không có thánh binh nào dám. lại gần, bởi một khi lỡ bay vào, sẽ ngay lập tức bị cỗ. khí tức sắc bén và sát khí kia thôn phệ sạch sẽ, hào. quanh sẽ từ từ ảm đạm, đến cuối cùng sẽ triệt để mất đi tinh hoa, biến thành một miếng sắt vô dụng.
Lam Mị đứng trên tòa Binh Hồn Sơn nguy nga, rung động nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, cái Xích Kim Linh Thể mà hẳn tu luyện cũng quá đáng sợ đi.
Mỗi lần nàng ngẫu nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ đều cảm nhận được một sự sắc bén tuyệt thế, phảng phất muốn chém nàng thành hai khúc, trên làn da trắng nõn cũng xuất hiện cảm giác nhoi nhói.
Mà nàng không cách nào hiểu được lí do vì sao Tịch Thiên Dạ lại đồng thời tu luyện nhiều bí thuật linh thể như vậy. Dưới cách nhìn của nàng, linh thể năm ở chất chứ không phải lượng, dù tu luyện nhiều cũng không có nhiều tác dụng bằng tập trung một môn linh thể đến đỉnh phong. Ví như Bảo Lam Linh Thể của nàng chính là chí cường chiến thể, khẳng định mạnh
hơn bất kỳ loại linh thể nào của Tịch Thiên Dạ.
Đồng thơi tu luyện nhiều như vậy, chưa nói đến thời gian Tịch Thiên Dạ lãng phí vào đó, mà chưa chắc
có thể nâng cao chiến lực của hắn lên bao nhiêu.
“Ngươi không đi so tài với những đại thánh binh kia sao?
Tịch Thiên Dạ mở mắt ra, chậm rãi đứng lên trên hư không, nhìn về Lam Mị đứng ở Binh Hồn Sơn, cười đùa.
Trong thời gian hản tu luyện, Lam Mị cũng không có ngồi không ở Binh Hồn Sơn, cơ hồ mỗi ngày đều trêu chọc một thanh đại thánh binh, những đại thánh binh trên Binh Hồn Sơn bị nàng quấy rồi đến gà bay chó chạy, thậm chí có lăn còn đõng thời xuất động ba thanh đại thánh binh vây công, thiếu chút nữa truy sát nàng đến mức không đường lên trời, không cửa xuống đất.
Bất quá cũng may là Binh Hồn Không Gian này tựa như có một loại quy tắc hạn chế nào đó, lực lượng của bọn chúng không thể bạo phát hoàn toàn ra, nhiều. lảm cũng chỉ mạnh hơn thượng vị thánh nhân một chút mà thôi.
Nếu không, đừng nói ba thanh đại thánh binh đồng thời truy sát, dù là một thanh cũng có thể giết chết Lam Mị trong nháy mắt.
Dù sao sức mạnh của đại thánh chính là một tăng khác, thánh nhân phổ thông căn bản không cách nào địch nổi. Dù là thánh nhân viên mãn ở trước mặt đại thánh cũng yếu ớt vô cùng, không khác biệt gì lắm so với những người bình thường kia.
Tịch Thiên Dạ đã sớm phát hiện những đại thánh binh kia tựa hồ bị quy tắc nào đó áp chế, hẳn suy đoán hắn là có liên quan với khảo hạch đệ tử.
Dù sao đây chỉ là khảo hạch đệ tử nội môn tôn cảnh mà thôi, nếu xuất hiện lực lượng cấp độ đại thánh, vậy chắng phải người tới bao nhiêu chết bấy nhiêu sao?
Mấy ngày kế tiếp, Lam Mị cùng Tịch Thiên Dạ cùng nhau thăm dò rõ ràng quy tắc và khảo hạch của Binh Hồn Không Gian.
Cái gọi là khảo hạch, kỳ thực cũng là một loại ban thưởng, chỉ cần đánh tan binh hồn trên bất kỳ thanh thánh binh nào liền có thể đoạt được thánh binh đó, coi như phần thưởng xông qua khảo hạch.
Lượng binh hồn, thánh binh trong không gian này có thể gọi là như núi như biển, không ít hơn mấy chục vạn, số lượng khổng [ö như vậy, tự nhiên bên trong sẽ có một ít thánh binh bất phàm.
Tỷ như mấy món đại thánh binh kia, tất cả đều là thánh binh đặc thù, có uy lực và công hiệu mạnh mẽ.
Lam Mị chính vì để mắt tới mấy món thánh binh kia, cho nên mới không ngừng dây dưa hai mươi mấy ngày nay.
Bất quá, thực lực của nàng hiển nhiên còn chưa đủ để thuần phục những đại thánh binh kia, ngược lại còn bị truy sát trọng thương đến suýt mất mạng mấy lần liền.
"Bằng vào khả năng của ngươi bây giờ, căn bản là không cách nào thuần phục đại thánh binh, trừ phi ngươi có thể đột phá đến Chí Tôn."
Tịch Thiên Dạ từng bước đập đến, Xích Kim Linh Thể đã luyện thành, không cần tiếp tục bế quan.
Lam Mị trầm mặt lại, không nói một lời, đứng ở sườn đồi Binh Hồn Sơn, làn gió thổi qua khiến tay áo nàng bồng bềnh, mấy mấy phần lạnh lùng, ngạo nghễ, kiều diễm.
Nàng tự nhiên rõ ràng, lấy tu vi hiện tại của nàng rất khó thuần phục được đại thánh binh, nhưng nàng vẫn chưa từ bỏ ý định chút nào.
Ngoại trừ những đại thánh binh kia, nàng chướng mắt tất cả thánh binh khác, dù là một số viên mãn thánh binh có chứt đc thù bất phàm, nàng cũng lười nhìn vào môt cái.