VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

Sắc mặt của Tà Uyên Hậu tái xanh, không nói gì. Nếu gặp tràng cảnh ma tộc xâm lấn trong Thiên Lan Thần Thổ, ai dám nói nói mình nhất định có thể còn sống đi ra được chứ.

Phàm là có thể còn sống đi ra đều là số mệnh.

Không thể trốn ra cũng là vận mệnh.

Biểu lộ của Thạch Nghĩ Hoàng đã khó coi đến không thể khó coi hơn, hắn nào ngờ Ma tộc xâm lấn sẽ đột ngột như này, mà quy mô còn khống lồ đến thế.

Tịch Thiên Dạ từ từ mở mắt, nhìn lên đám ma khí đang cuồn cuộn đẳng xa kia, hơi nhíu mày.

Cỗ khí tức khủng khiếp kai đột nhiên xuất hiện như vậy, sợ là Thiên Lan di tích sẽ không còn yên tĩnh nữa.

Thực ra Tịch Thiên Dạ đấm sớm phát hiện được bí mật của Thiên Lan di tích ngay khi bước vào Thiên Lan Thần Thổ.

Ngay từ khi bước trên Thiên Thê Thế Giới thì Tịch Thiên Dạ đã thấy rất kỳ quái. Quy tắc của Thiên Lan di tích cầm cố tu vi của người ngoại lai thì cũng thôi đi, thế mà ngay cả sinh linh bên trong Thiên Lan di tích cũng không ngoại lệ, vậy thì hiển nhiên không hợp lý tí nào.

Dù sao cũng không có lý nào quy tắc thế giới của Thiên Lan Thần Tông lại hạn chế sự trưởng thành của chính người nhà được.

Về sau hắn phát hiện, hóa ra bên trong Thiên Lan di tích chưa từng yên tĩnh qua, hai quy tắc thế giới khác nhau không ngừng va chạm giao thủ, một cái đến từ Thiên Lan di tích, một cái khác thì đến từ Ma Uyên nằm sâu trong Thiên Lan di tích.


Mục đích chân chính mà Thiên Lan di tích tồn tại trong mấy chục vạn năm qua chính là để trấn áp Ma Uyên.

Hai quy tắc thế giới khác nhau không ngừng đan xen vào một chỗ, đối kháng lẫn nhau nên mới tạo thành tình cảnh hiện tại của Thiên Lan di tích.

Sinh linh trong Thiên Lan Thần Thổ và Thiên Thê. Thế Giới không thể đột phá Đại Thánh không phải tại vì quy tắc của Thiên Lan di tích, mà là vì quy tắc đến từ Ma Uyên.

Cái gọi là Thiên Lan Thần Thổ, thực ra chỉ là nơi giao nhau của hai thế giới mà thôi.

"Thế lực của Ma tộc trong Thiên Lan di tích sợ làsẽ không thua kém gì dị tộc trong Thiên Lan Thần Thổ đi"

Tịch Thiên dạ nhìn về phía hư không, phảng phất như xuyên qua hạn chế của không gian và thời gian, tiến vào một thế giới khác.

"Tịch Thiên Dạ, vì sao trong Thiên Lan di tích có nhiều ma chủng như vậy?”

Cố Vân kinh hãi, hỏi.

Nàng từng đọc qua sự tình liên quan đến Thiên Lan Thần Tông trong Nhân Tộc Tổ Miếu. Trong thời đại thần thoại thượng cổ năm đó, Thiên Lan Thăn Tông chính là bị hủy diệt khi đại chiến cùng với Ma tộc dị vực, trận chiến khi đó lan khắp thế giới Thái Hoang, tất cả chúng tộc đều bị cuốn vào, đánh đến long trời lở đất. Cuối cùng tạo thành thiệt hại quá mức nghiêm trọng với thế giới Thái Hòang, đến tận bây giờ vẫn chưa có khôi phục lại, thời đại thần thoại huy hoàng ngày đó cũng bởi vì trận đại chiến kia mà kết thúc.

Người trong Thiên Lan Thần Thổ hẳn là những người còn sót lại sau cuộc đại chiến với Ma tộc hồi đó.

Trong lòng Cố Vân có chút lạnh run, ma tộc xâm lấm quy mô lớn dù là ở thời đại nào cũng là chuyện cực kỳ đáng sợ.

"Bởi vì phía dưới Thiên Lan di tích chính là một Ma Uyên cổ lão, mà Ma Uyên kia chính là một vị Man Hoang Ma Thần biến thành, nghe nói Thiên Lan di tích một mực trấn áp thi thể của Ma Thần đó."

Sắc mặt của Cố Khinh Yên ngưng trọng, nói.

Liên quan đến một chút truyền thuyết cổ xưa của Thiên Lan di tích, sự hiểu biết của nàng lớn hơn Cố Vân nhiều lắm.

Có lẽ là trước đây rất lâu, cái niên đại mà lịch sử của đại lục Nam Man cũng không được ghi chép lại, bên trong Thiên Lan di tích liền đã xuất hiện lượng lớn Ma tộc, thậm chí văn minh tiền sử của đại lục Nam Man trong truyền thuyết bị hủy diệt cũng có liên quan đến Ma tộc.

Mà Ma tộc trong Thiên Lan di tích còn một mực có liên hệ thần bí với Thâm Hải Ma Uyên ở Nam Hải, bởi vì mỗi khi Thiên Lan di tích xuất hiện bóng dáng Ma tộc, Thâm Hải Ma Uyên liền sẽ có ma vật tràn ra, xâm lấn quy mô lớn lên đại lục Nam Man.

Có thể nói Ma tộc trong Thiên Lan di tích xuất thế chính là tín hiệu của một đại nạn sắp đến.


Trên mặt đất xuất hiện chín cái khe nứt sâu không thấy đáy, lượng ma khí kinh khủng từ đó tràn ra, không biết có bao nhiêu Ma tộc lao lên, không ngừng tràn về hướng thành Thạch Nghĩ. Những Ma tộc đó có đủ thể loại hình thù kỳ quái, ma chủng nào cũng có, có khổng lồ như ngọn núi lớn, lực lượng chấn động cả thiên địa, khí huyết trong cơ thể như một ngọn núi lửa, chỉ chờ cơ hội phun trào mà thôi.

Có Ma tộc thì nhỏ hơn cả con muỗi, thế nhưng số lượng thì vô cùng vô tận, càng đáng sợ hơn đại dịch châu chấu.

"Hắc Bạch Thánh Thành đang làm gì vậy!? Sao lại thả nhiều Ma Tộc Thâm Uyên đến đây như vậy, lục đại thần tộc đều là cạp đất mà sống à?"

Thạch Nghĩ Hoàng tức đến điên cả người, chửi ầm lên.

Mặc dù Thiên Lan Thần Thổ cũng thường xuyên phát sinh cảnh Ma tộc xâm lấn, cứ tầm tầm mấy ngàn năm mới có một lần, thế nhưng xâm lấn quy mô lớn như thế này thì rất hiếm gặp, sợ là không có được mấy tộc trong Thiên Lan Thần Thổ có thể ngăn cản nổi

Ma Tộc Thâm Uyên muốn tiến vào Thiên Lan Thần Thổ cũng rất phiền phức, không phải muốn tới là tới, nếu không Thiên Lan Thần Thổ đã sớm loạn như mớ cào cào.

Nhiều Ma Tộc Thâm Uyên phá đất mà lên như này đều rất hiếm gặp trong lịch sử, chỉ có một khả năng để giải thích cho tình huống này, chính là Hắc Bạch Thánh Thành đã xảy ra vấn đề lớn.

"Thạch Nghĩ Hoàng, làm sao bây giờ?

Tà Uyên Hậu có chút sốt ruột nhìn qua Thạch Nghĩ Hoàng.

Thế nhưng Thạch Nghĩ Hoàng căn bản không để ý đến Tà Uyên Hậu, lúc này đây hẳn làm gì có tâm tình mà để ý tới Công Tôn Tà Uyên, hẳn bước tới chuẩn bị trước hết bắt tri mất người Tịch Thiên Dạ lại, rồi sau đó sẽ trở về thành Thạch Nghĩ.

Chỉ có ở bên trong thành Thạch Nghĩ thì hắn mới có một tia tự tin có thể chống cự lại Ma tộc.


Nhưng mà ngay lúc hắn chuẩn bị bắt sống Tịch Thiên Dạ, thì bầu trời bỗng "âm" một tiếng, một ma thủ lớn đến thông thiên triệt địa xé rách bầu trời lao xuống, lóe lên màu u lam ma dị, phẳng phất có thể đánh nát cả thế giới này chỉ với một quyền.

Nếu đem sáu bức tượng thủy tô của Thạch Nghĩ tộc so với ma thủ thông thiên kia thì nhìn nhỏ yếu hơn rất nhiều.

Ma thủ kia ngang nhiên đánh vào một bức tượng thủy tổ, lực lượng kinh khủng nổ tung trên bầu trời, khiến tất cả mọi người chết lặng.

Một cảnh tượng rung động hiện ra, bức tượng thủy tổ nguy nga kia bị ma thủ đánh xuống sau dưới lòng đất, không cách nào đi lên được, chỉ còn một chút đỉnh đầu lộ ra mà thôi.

"Cái gì!"

Thạch Nghĩ Hoàng tràn đầy hoảng sợ, sáu bức tượng thần thủy tổ là chỗ dựa lớn nhất của Thạch Nghĩ tộc, tất cả đều có khí tức của Thăn Linh, có sáu bức tượng này, dù là Thạch Nghĩ tộc gặp phải Đại Thánh cũng không e ngại chú nào, thế mà lại bị ma thủ kia đánh một cái liền năm gọn trong lòng đất, ma thủ kia rốt cuộc là gì?

"Ma Da Chiến Cổi Đó là trống trận được chế tạo từ da và xương cốt từ Tổ Ma mà thành”

Con ngươi của Tà Uyên Hậu co rụt lại.

Ma thủ màu u lam kia chính là một cái trống trận cổ xưa biến thành, tắn ra khí tức rất là cổ lão, hiển nhiên là cổ vật đến từ thời đại thần thoại thượng cổ.

Vật liệu chế tác trống trận kia khá đặc thù, chính là được chế tạo từ da và xương cốt của Ma tộc thượng cổ đã đạt đến cấp độ Thánh Tổ, Thánh Tổ a.....kia chính là tồn tại trong truyền thuyết, địa vị chỉ dưới Thần thôi đó.


Bình luận

Truyện đang đọc